Friday, July 21, 2017

LƯỢC SỬ CHAMPA ប្រវត្តិនគរចម្បា

Che Bong Nga: Hero Chiêm Quoc

                                                                           Ngo Viet Trong


Any country in the world is formed with a similar process. The beginnings are small tributaries adjacent to each other, because of certain needs that merge or annex each other. Gradually the smaller tribes disappear and the strong tribes become larger social collectors called "water." The old societies were acting as a matter of course. For example, China today is a collection of tens of thousands of small water makes up!
Vietnamese societymale It is also a population of diverse ethnic groups with different customs and habits combined. Of which Viet ethnicity (Kinh majority) is majority. On territory, Vietnam is an S-shaped strip of land located on the East Sea, stretching from Nam Quan to Ca Mau cape. To create such a painting, VietmaleThe inevitability of annexation or encroachment on sandy soils of some neighboring countries can not be avoided! That is the work of the ancients had to do to survive.
On the S shaped strip of landmale There are still many temples, tombs and temples of ethnic minorities scattered everywhere. Highlights are the vestiges of the stronghold, the ancient towers symbolizing the ancient civilization of the Champa ethnic group in the Central. Especially My Son Sanctuary in QuangmaleHas been chosen by UNESCO as one of the world's cultural heritages.
My Son Sanctuary recorded the vestiges of the Champa people. In the time when Vietnam was under the Northern yoke, Chiem Thanh - the old name of Lam Ham and Hoan Vu - had disturbed many of China through territorial disputes, preventing the expansion of this great empire. . Many of the historians, politicians, rulers of China have lost their heads under the hands of the Chiems. Chiemers also attacked Malaysia, Java, and Chenla, and once again raided the island of Hainan. In general, Champa people have had a glorious past no matter who!
Today, the Chiems have become a minority in the Vietnamese communitymale. Dr. Nguyen Van Huy, Ethnology Doctor, reads:
"Many people will ask the population of Champa kingdom for the past time. Could they have been destroyed? Are the 100,000 Cham people in Binh Thuan and Chau Doc reflect true?
The answer is that Cham people are still intact. The plain Cham did not go anywhere, they stayed on the former territory in Central Vietnam and for a time became Vietnamese citizens.male fully. Can not say a VietnamesemaleDo not live in the Central region without Champa blood. This is also very easy to discover, at least in shape: dark skin, horizontal shoulders, square face, wavy hair, deep eyes, double eyelid, high nose, thick lips, tight mouth. It is not unlikely that the pronunciation of the Central Vietnamese is different from the rest of the country, with many low voices of the Champa people. That is not to mention the words derived Champa. It is not accidental that the singing and singing of the Cham became the singing and dancing in the court and outside the Nguyen people. Address a few specific cases to prove one thing: the inhabitants of the old kingdom of Champa have completely integrated into Vietnamese society.male. Recalling the past of Cham people is also a reminder of the past of the Vietnamese community in Central Vietnam in general. "
Dr. Nguyen Van Huy's remarks are not far from reality. The earliest Vietnamese books were recorded in January of the year of the At (1365) Chiem soldiers captured hundreds of young men and women of ÐaDi Vuong entertaining the Spring Festival in Ba Duong (Hoa Chau) to bring home! Getting on to do? If you want to kill them, the Champion is capable of killing them! Next, each time Che Bong Nga to fight Dai Viet won the battle and arrested many young girls and women for what not to do as a gift to the authorities to send concubines or slaves? By the year of Nham Ngo (1402), the Ho occupied Chiem Thanh and Chiem Thanh villages, bringing the soldiers first to clear the land for long-term living. But the following year, when the wife and children brought these people in to reunite the family by waterway, unfortunately encountered storms sink boat raft, most of these people drowned. So, unfortunately, these unfortunate soldiers will find their wives if not the Champa women? By the Trinh Nguyen era, the Nguyen lords also how many times the prisoners captured by the Trinh to clear the Champa land anymore, they also have to get married? But they are easy to find Dai Viet women while on Chiem!
In fact, in Thua Thien-Hue, there are only few people in the villages of Van The (Thuy Thanh), La Van (La Chu) and An My (Thuong Thuong). Ask the local people they estimated that the Chech people in the three villages had reached several thousand. That is not to mention other families that Minh Mang gave the Champa nationwide: Ba,
Dang, Xu, Liu, Han, Lo Ma Chau, Wei, Tu, Ta, Natural, Breasts etc ... Here we also want to talk briefly about the issue of "They" of Chiem a bit:
In the old days people account for less Have them Those who have attained an important status in society often choose the name of a god, a saint, a famous king, a hero who cultivates his name in order to increase his esteem. Like the word "tea," the word "tea" stands in front of a person's name meaning as a symbol of a title, a higher class, or to "naturalize" his or her current status. Later on, some of the Chem leaders surrendered to the Vietnamese kings who were given "official" status by the kings in the Vietnamese sense.
In the reign of Emperor Minh Mang, Chiem was incorporated into Vietnam. Emperor Minh Mang forced the Chiems who had no surname to receive a family name on the list of kings appointed by the king so that the court could take the statistics of civil status.
Nowadays, the Chiem ethnic group has become an integral part of the Vietnamese community. The former territory of Champa has also become part of Vietnam. Can we view Champa history as part of Vietnamese history? Why not? How can we deny the historical involvement of Champa regime in Chiem Thanh city with the history of the Tran dynasty of ÐaDi ViêDt? Writers think the Vietnamese community can also be proud of their faithfulness, dare to sacrifice their lives to keep their virginity with the husband of a prince of America, proud of the cultural works of the Chiem ethnic group. Has left the country of Vietnam too!
There's more, Speaking of the Chiem people, forgetting to mention the heroic king of Che Bong Nga is a mistake! It's a true hero, heroic!
The writer must emphasize the true hero, the heroic in that today, people abuse the title of hero too much as hero kill, heroic green man, labor hero, etc. ! This title is used as a reward to give away innocently! It is ironic that there are still many who love it and forget it! Written in remembrance in prison re-education, there are some hungry prisoners bowel intestinal but when the labor is still trying to hoe maximum to the weekend was elected "labor hero"! Abuse that some people have to complain today is the "lane met hero"!
Dress, How must the new hero worthy?
In the original sense, he was the king of flowers, the king of animals. Even the word "brother" itself has defined the beautiful, sweet, pure meaning of itself! The term "hero" means power, ability, courage, prudence, victory ...
These two words come together it becomes the double to rank the superiority of others in terms of talent. Virtue or virtue, create extraordinary achievements benefit the social people, at least they leave a beautiful example for the common people.
Heroic terms are often limited to the scope of a nation, a country or a federation. Did not hear anybody talk about international hero ever! To be called a genuine hero, The character must be filtered out by national media over a long period of time!
In the book "Three Kingdoms" of La Quan Trung, in the 21st, Cao Cao has a heroic song with Liu Bei is very interesting, please comb as follows:
While drinking alcohol, Cao Cao Ask Liu Be known who is the hero in today's world? Liu Bei has raised a number of people who have fame, are sanding a part of contemporary Chinese territory, but all have been detained by Cao. Cao Cao for the Wizard is the dry bone in the tile, Vien Thieu is brutal, but the liver is missing, see the forgotten par, Save the title is not real, but the book is based on the father's name, Liu The chapter is the guard dog, Zhang Xiu, Zhang Luo, Han Toai ... are the little people are not worth counting. Then Cao Cao said, "That hero? The hero must be the big boss in his mind, he must have good tactics, talented machine in the Universe, there is a swallow Earth God, he is worth the hero! Liu Qi asked again: "Who is worth the face?" Cao Cao is no longer open, pointing to Liu Bei and pointing to himself, saying, "Heroes in this world are only warlords and Uncle!"
Liu Bei listen to fall off his limbs, the chopsticks he is holding also fell to the ground ... According to this argument, want to make the hero is really difficult!
Mac Dang Dung was a talented general, when the Le dynasty weakened, chaos everywhere, he attacked the South to clear North and rob the Le house to build the Mac dynasty. The industry is like that, but no history has praised him as a hero! Why? Because Mac Dang Dung only "hero" without "him"! Because he was willing to devote part of the territory of ÐDai ViêDt to China to pray for the protection of the throne, against the interests of the nation!
Nguyen Thân, a great Nguyen dynasty under the French dynasty, was a great successor to the French, and helped to put an end to the uprising, especially the vanishing of Van Dinh by Phan Dinh Phung. He was a victorious general, was awarded the French Delegate class Bac Dau four-class subclass and then North Duke fourth class. With the Nguyen Dynasty, he was promoted to the General Elector of the University of Diên Lộc. Stepping the road is so crowded. But in the end he only left in the heart of the Vietnamese people just the title of "free time"! Because he also only "heroic" without his "brother", willing to act as foreign minions, killing the people fighting for national interests!
In contrast, characters such as Trieu Thi Trinh, Tran Binh Trong, Dang Dung, Phan Dinh Phung, De Tham, Truong Dinh, Nguyen Thai Hoc, etc ... are the ones who did not bow to the robbers, Together, despite the failure they are still remembered by the people to worship, the lauders are the heroes. Their names are still shining in history!
Back to the story of King Che Bong Nga: When he ascended the throne, Champa had suffered a terrible plague. He was worried about healing the old wounds as well as the military development to recapture the old land of Champa that had been invaded by Dai Viet. In the beginning he was very successful. Thanks to the great intrigue, the mighty army, he overcame victorious Dai Viet. But he did not intend to take over Dai Viet. He was aware of the dangers that would arise if Champa invaded ÐDai ViêDt: Firstly, Dai Viet people would wrestle up as many times before they did with the Chinese. Second, if Dai Viet does not grow up, Champa will be next to China, no less than a goat next to a leopard! He tried to implement another solution to keep Chiem safe. He advocated the maintenance of the existence of a ÐDai ViêDt to shield China's power! Using Tran Huc Son Nghe Ton unsuccessful, he intended to use Tran Nguyen Dieu, the king's son Du Son Ton to be the master for this solution! But intrigue at the core, into the heaven! Unexpectedly, the life of a heroic king across a long time was end up suffering only because of a minor malpractice! He did not fulfill the wish. If Cheong Nga Russia is a bit more careful, it does not know how the Southeast Asia region will be today! Is that a fateful settlement?
Capital writers love to read the history of the country, have met many euphemisms. Sometimes just a little luck is enough to change a big face. When reading through this history, the writer can not help but think. Obviously, Che Bong Nga, in many ways, can not be separated from the Vietnamese history. Therefore, the writer wrote a little piece of material to write a historical novel Che Bong Nga: Hero of Champion.
There is one thing the writer would like to say to you in advance: Although writing historical fiction, not historical research, but writers always advocated the construction of his work does not go far from the source of history! Unfortunately, the material on Che Bong Nga in history is too rare and too short. Although there are more but often very vague, myths should be filtered quite difficult. Therefore, this historical fiction can stumble upon many misleading errors that can be misleading to readers as Lan Khai's predecessor has stumbled. Historically, the character of Do Tu Binh was a greedy, deceitful, false man who made a fuse for the battle of Viet-Chiem in 1377 which resulted in the defeat of the Vietnamese army, King Tran Du was killed. And in the book of history of Che Bong Nga by Lan Khai, character Do Tu Binh was turned into the killer Che Bong Nga, the savior of the Tran! Actually, the killer was Che Bong Nga is General Tran Khat Chan, then died long time.
Hopefully with the advancement of historical studies, in the future people will find more historical documents about Chiem water more accurately. Look forward to readers who see the shortcomings in this book please teach. Writers are always willing to listen and revise to correct when the book is reprinted.
Sacramento, March 2011
Sincerely yours!
After the Mongols failed in the war invading the two countries of ÐDai ViêDt and Champa, these two people spent a peaceful, friendly life together for twenty years. Emperor Dai Viet Tran Nhan Ton, as well as King Chiem Che Man, greatly appreciated the courage and indomitable will of each other in front of the great Mongol invaders. When Emperor Hon-Ton went on a trip to Champa, he promised to give his youngest daughter Princess Huyen Tran to Che Man. But when Emperor Che Man applied for that promise, the Dai Viet dynasty was then led by Emperor Anh Sun. Reluctantly, Che Che Man had to offer O and Ri to Dai Viet for the ceremony. This made both the court and the people of Chiem dissatisfied.
The Year of the Horse, Huyen Tran princess was King Che Man as queen. But this love does not last long. King Che Man lived with Princess Huyen Tran less than a year, then lost. The Chiem Thanh Emperor honors Prince Che Chi to succeed his father.
The King of England Empress Huyen Tran will be cremated with her husband according to the Chiem Thanh custom - the king died then the king, also the king must also cremation under the king (? She brought Dai Viet.
The revenge of the princess made Chiem even more grievances. Emperor Che Chi was so angry, tried to regain the two old land. So the relationship between the two countries is becoming increasingly tense. In the Year of the Tiger *, King Emperor himself brought his army to fight Champa. Che Chi saw the Tran troops too strong, willing to surrender. Seal the troops of Champa because of resentment, forcing him to resist. The result of Che Chi was captured alive. The King of Tonkin assembled the mandarins to discuss the rule of Champa.
The King asked: " Now that King Chiem has been captured, Chiem has disbanded, should we take this opportunity to set the mandarins to rule Champa?
He said: "
Defeating an army may be easy but it is very difficult to rule a country! Wanting to rule Champa is not the only way to leave some officers! Although it is possible to recruit local soldiers, how can they be trusted? If leaving many of our soldiers is very inconvenient: how to solve the problem of food, the problem of family feelings, so that the soldiers away from the house to be assured to serve? And yet, if North troops invaded, Our forces were torn thin, now calculate? According to the idea of ​​the god, you should choose someone in the royal family of Chiem, room for him as the princess and arrest the tribute yearly, it is more beneficial to rule the state of Chiem to bear more worry. Europe, please judge!
The mandate agrees. Emperor Anh Sun heard the words, room for his brother Che Chi is Che Da A Niêm as Asia to govern Champa, the name is Regime. Stable status of Champa water, King Anh Ton to withdraw troops back home.
However, Champa's sacrifice for ÐaDi ViêDt did not last long. Due to the spirit of the anger of the people of Chiem on the grudge of O Rí push, Regime follow the path Chi has gone. Year of the Horse * Regime Scissors pulled the invaders O and Ri. At that time, in Dai Viet King Tran Minh Ton had replaced King Anh, He sent Hu Jinto King Tran Quoc Chan to conquer chiem Champion.
Before leaving the army, Minh Ton said to Huu Vu: -With the prestige of fame, this trip must be successful. However, I still do not know how to deal with winning. Do you have any ideas?
Huu Vu said:
- Previously the king had conquered Champa, captured King Champa. The king asked the authorities whether the land should occupy Chiem, not all officials should table. The reason is the fear of tearing down our forces while the threat of the North is still there. The king chose a man in the royal clan as a god to y governor of Champa, forcing the tribute Dai Viet. This punishment is not far from the previous times, the situation is no different, I think we should also imitate the king's plan is over!
Emperor Minh Ton said:
-If urging the side also means that, urged arbitrarily arbitrarily!
Huu Tzu sent Hiếu Túc to Li Panyi pioneered. In the first clash, Chiem's ​​resistance was very strong. Dai Viet army lost big, Hieu Tuc Li almost killed Tatian. May have Phap Ngu Lao Electrified to promptly Dai Viet new troops to defeat defeat. Quan Chiem again scattered running. Hui Yu went straight to the table. Shabbat was afraid to lead the royal family to joviality in Java as his motherland. Chiemchuan's chieftain like a serpent's head fell, the mandarins, the lords who surrendered, the fugitives.
At the table, Huệ Vũ issued a cover plate for Chiem residents. He called on anyone to do what work now return to work. He also ordered the imposition of the Dai Viet troops to disturb the Cham people. Those who commit serious crimes such as murder, rape are subjected to beheadings. Just as robbery, theft is subjected to blows, serious cases can be deprived of military citizenship and enslaved. Thanks to that order, the people of Chiem have peace of mind, gradually come back to do the same.
One day, Huwei demanded that all of the old and great officials of Champa surrender to gather at the Vinh Xuong synagogue in the city of Tellab, and proclaimed: "The
former King defeated Che Chi, Merging Champa water into Dai Viet territory! But because of compassion, he gave the Regime as Asia so that you could govern Chiem! I do not understand why you and the rest of the embrace of the heart, and aggression create a state of insecurity for both countries. The reluctant tide must be punished again. Now Chiem water once again is considered lost! With power in hand, I will put the Dai Viet authorities ruled Champa! And you, I can be confined to prison or exile as a slave for a lifetime to tell you, you think?
Huệ Vũ asked, the officials Chiem Thành clearly showed sad face anxiety but no one dared to kiss his lips. Hui Wu looked at them all at once and continued: -
Said so is not it? Why did the Dai Viet dynasty nourish you, give you power and rule over yourselves, so that you are reprimanded with the traitor against the Tran Dynasty as you have acted both fall? Why do not you recommend to repress the ability to eat banana porridge? One advised him not to listen but many advised him not to hear? And because you are not good, you can easily convince yourself to do the work of generosity! The experience of blood and bone is clear in front of us, Dai Viet not dare let you self-governed? You yourself brought your people to extinction! Do you have any words to say?
The air of silent silence covered the hall. The former chieftain officials chuckled desperately. Suddenly, an old man in the seventies bravely stood up and went up to kneel Huệ Vũ and said in earnest voice:
-Bang Dai King, we have been foolishly blamed on the tide! Bade the king to open the sea to ignore mistakes for all backward floods! If the United King of Champa we are autonomous again, the Cham people we swear never dare to betray! If we still violated the vow for heaven and earth to kill!
Listen to the old mandarin do that, many others also imitate each other bow to Huifeng:
- Ask the King to open the sea to forgive Champa us again! We will adhere to the tide of the tide as worshiping parents, never dare eat two hearts!
Huu Vu waiting for the ex-Champa Governor prostrate before then: "
Are you sure you swear never betray the tide again?
A glimmer of hope flashed, ex-Champaign officials shouted loudly: -
We swear! We swear! Anyone who is asking for heaven to kill the earth!
Huu
Wuan looked around the people of Chiêm sa body in a turn and then: -Ten heaven and earth is not a game! When he was appointed Asia chieftain to govern Champa, Cheung solemnly vowed to be absolutely loyal to the celestial kingdom, but then he betrayed the oath! What did y results do? Only the scene of bloody bones poured over the head of Chiem! Regeneration itself has become a dead family in ruins in the country! You must remember that lesson! May is the heart of immense force should send me to beat! If this is assigned to another general, it is not certain that you are still as good as today! Seeing people who have regretted their betrayal we also touched. I know you just foolishly foolishly should be persuaded or forced to work forcing! The capital of Meru people chiem is like the people of Dai Viet! He did not want Chiem people to suffer, heartache! When we exited, he allowed us to be entitled to the situation that was resolved. To express the lavender of the angel, we will give Chiem water again, What do you think
Chiem people are mourning as mood suddenly as they suddenly wake up, they looked at each other look surprised. But no one speaks. Huu Vu again:
-For any law, on behalf of the angel to rebuild the Champa water! The Dai Viet dynasty wanted a new Champa kingdom to live in harmony with ÐaDi ViêDt so that the people of the two countries could enjoy peace and harmony. A new Champa should have a new court to rule the nations. But to have a strong court must combine many talented people. You know all who are in the country worth the talent. Probe, mobilize, recommend the talented people of that virtue to help the country. Can the kingdom of Champion be restored by you? I promised that when Champa was re-established Dai Viet will withdraw home!
Listen to here, the chieftain chanted cheerfully: "
Holy Grace! Thank you, King! Holy Trinity, ten thousand years old!
Hui Wui smiles a bright smile:
-Several so, you must try to fulfill your duty! I will help you!
At that time, there was a chief of the chieftain named Nghia Son, the famous governor of the famous Nghia Son area. Previously, Hieu was with his son, Patalsor, who had served as commander of the Chiem army fighting with the Vietnamese troops. When Regime fled to Java, his father led a number of subordinates to hide in the mountains and forests to devise nationalization. Have heard that King Tran to restore Champa, Thu with his father: -
Father, now Dai Viet news to rebuild Champa, Do not know is true Heard that they are calling for Champa's talent to set up a new court, do you think you should join?
Chief Hieu said: -
She has been informed many places, that is true. Probably they are afraid of the Chinese attack on the North, so they want to withdraw their troops to the water! We are planning to repentance to the Tran Dynasty back to the country we do not participate in? However, beware of pitfalls! My father is now old and dead. Particularly you are a talent of the country in need, if trapped it is very poor! Chi just like the continuation of the work already planned, let alone his father try to win the audience Huệ Vũ king! If Huu Vuong set the trap, then only harm his father. And if Huu Dance King is willing to rebuild the Champa kingdom, he will call his son is not late!
Then the chief of the Tabernacle asked for a visit to Hu. Huu Vu who heard the chief Hieu, now he is looking for the audience is happy. King asked the hanoi about the status of Champa, about how to govern the people. Huu Vu also responded very sincerely. Huu Vu seems very satisfied. After a short talk, Huu Vu concludes:
-He is a talent. On behalf of the angel, I decided to choose him as Chiem Thanh from today. I hope you will bring all your talents to serve your country. I believe he will do everything to heal the friendship between Viet Chiem and the two countries will live peacefully together forever. How do you feel?
-Agreement of the great king fell in love with this coward who entrusted the great work. Yet, This humble person can only do my job without daring to receive the throne of Champa.
Hui asked,
"Do not be humble!" We have contact with many famous characters of Champa but no one has extensive knowledge like him. What is your suspicion?
-But, I do not doubt but Champa will not let me do lord!
-Why so? I give you the right to live in the hands of fear it?
-Bang, the king is unclear custom of Chiem. Cham people look so weak but their habits and beliefs are very shaky. They still only support those who are related to the two Cau * and Coconut tribes * - the noble lineage - as princesses. The Chiem people believe that the two tribes were given by the goddess Mother of the Country (Po Inu Nugar) to the task of ruling the nation. I am also a Champa, but not a little chief, a new, low-ranking general, even though he is considered a lord, is soon to be overthrown.
-Yes, it turns out that way! But do not worry! Behind him there is Dai Viet! Do people chiem dare to disdain Dai Viet? Please help me!
The
Grand Master thought about it a moment ago and said: - Grandpa King, who was defeated by the king dies, also entrusted with the task of chieftain Champa, I should have worked hard to report deep thanks! So, now that I'm over fifty, the weariness of my head aches. I have a child named Thu, who is also a bit knowledgeable about the people. If the monarch is not impatient, let it take care of it in lieu of me, I will stand behind help him, dare expect the monarch to approve!
Hui-wu asked,
"Do you have such a good kid?" How are you compared to him?
-I think, I'm better than ten!
-What is Player now? He called me to see how urgent!
-Your Majesty, please release. Because the player is in the forest.
-Why are you still doubting my goodwill?
-Single empathy. The tactics have said "soldiers are disguised," I must also be suspicious, if I die just die alone. Now I see the King really want to rebuild Champa, I will call the Prime Minister to debut!
National Review that praise:
-My baby is really good! I chose the right person!
Shortly thereafter, the Chief of Ceremonies leads the audience to the throne. After interviewing Thu once, Huệ Vũ as happy as:
-have his son had entered the event is very good for both countries! I will be the chieftain Chiem.
Father of the head chief Hainan immediately knelt down to worship Huwu.
The following day, Huu Vu organized the ceremony to confer the title of Prince Siddhartha. The title is Che A Nan and his father Royal Crown Royal. So Che A Nan became the first king of the 12th Dynasty of Champa.
Organization of the state of Champa, Huệ Vũ King Quân Chan kept the promise, to withdraw troops to Dai Viet. Champa Water follows each year sent messengers to tribute Dai Viet once.
From the time of Che Aun came to power in Chiem, thanks to the advice and support of the late King of the Great Hall and his two friends, Du Da and Bo Tan, he opened a mighty dynasty. Inside, he rebuilt his army, externally, diplomatically diplomatically he did not offend his neighbors. From the border of Dai Viet in the north to the borders of Laos, Chan Lap to the west, to the south, and to the sea on the east are all peaceful. Champa people have been living in a warm, peaceful for a while.
While Champa was resuscitated, in Dai Viet, King Hoang Anh and Pham Ngu Lao Elector died in turn. The disputes of power, status among the great deities of Dai Viet dynasty began to rise.
Focus on that phenomenon, The crown princes of the two tribes of Cau and Coco race together to promote King A Nan to revive Dai Viet to recover the lost territory. But Che Aan did not listen to them. These people are annoyed that the book of the people attacked the defect of defective Ae Nan is not a legitimate monarchy and for him is only the servants of Dai Viet. In both the tide and the people there are many followers, forming a movement against the regime. Ananda feared to send messengers to China with the Yuan (Quoc Hoi). King Nguyen sent a king to the king. Thanks to this knighthood, the movement against King A Nan was stalled.
The Trần knew that Chánh Thành's communication with the Nguyễn family was angry. King Minh Tung sent Huệ Túc Vương to bring Chiem fine. But Hui Tuc can not beat, Must withdraw troops (penguin).
The defeat of the imperial army of King Che A Nan has made the Cham people cool. The prestige of the king spontaneously soared. The rebellion against King A Nan was obliterated. Champa armies increasingly powerful.
In ÐaDi ViêDt, the struggle for power between the mandarins in the court became more and more serious. The worst result was that Huu Vu, King Tran Quoc Chan, a prince and well-known general, was overthrown and killed in the Year of the Dragon. Dai Viet army increasingly weakened.
 Emperor A Nan had only two children: Princess Da Loi and Prince Che Mo. When Princess Da Loi came of age, King Che Aan married a young mandarin in the court, Tra Hoa Bo To. Dad's father was originally a guardian of King Regime. When the Dai Viet troops entered the Go-Ban to push the Regiment, the whole family died of chaos in the chaos, only to escape. Therefore, Father To hate very Vietnamese. The revenge of ÐaDi ViêDt has motivated Father to strive hard to train and to learn to become a talented person. Emperor A Nan saw Father To have many strange things should love, trust very much.
In contrast to Hoa Bo De, Prince Che Mo is not smart, lazy education, prefer playing lively. Che Mo sometimes even interacts with those who do not. King A Nan was very upset about the prince's corruption. The king sought good teachers to teach the disciples but nothing was found. It is also the Crown Prince also involved in shaping this difficult nephew, but then he also bore shaky. Then the king had to entrust the prudent education to his trusted friend, Yasuda. He thought that DaDa was a close friend, and that he would definitely try to teach the prince and the prince would respect him more obediently.
Although Prince pride seems unusual but has entered adulthood should be granted by the king to a spacious residence to practice life independent. There are some servants in the cafeteria to provide service. There was also a soldier near the protection of the prince. He set aside a room in the electricity to read and study. Du Da's set is also reserved for a living room.
Since receiving the mission, Du Da has been devoted to the assigned task. On the one hand he teaches Che Mo homemade, arrested Che Mo limited singing alcohol cases, On the one hand he instructed the security guard to find a way to stop Che's visits to the outside. This drastic control has made Ca Me gradually born discontent. Once not to control the anger, the prince has aggressively scolded Dora. Seeing Du Da forbearance, Che Mo is even more despised him. Emperor A Nan was able to shake his head in pain. He tried to persuade Perpetual Remedy but still no results. Finally, Du Da must resign.
Thai king is also very anxious. He lamented with Ananda: "Our
capital is not high class, the life of how many mental strength to rise to the status today. Our children have been born again and again to make this foolish foolish man, and then my second child is complete population again.
Emperor A Nan comforted:
-Do you father less sorrow. I'll ask Daddy to teach him a good time!
When Emperor A Nan offered his thanks to God's teaching, Che Bo Tan replied: "
Such prickly prince temperament is so easy to control! Still, I would like to try it for six months! Success is good, if you fail, please sympathize for others to replace!
Emperor A Nan said:
-Developed for our family that effort! I will not forget to thank you!
-Yes! I will do my best!
Everyday, Crown Prince still keeps track of Che Mo's education. He found every way to support, comfort, encourage Dad to be patient. He was afraid if Dad was discouraged, it would be hard to find someone to replace. But the task has not been long before he began to appear depressed. Seeing such a situation,
Daddy to answer to King An Nan: -Hey you try for the prince to lower the deceased familiar with the work a while? I can lead the Prince to make the prince happy to forget the eating habits!
King An Nan listen to Dad's words To joy said:
-My opinion is good. If you do that I will reward you!
Then the king left Dad to continue to teach Che Mo, but on the other hand, the king forced the prince to give up certain hours, every day to follow Tra Ba To order to learn. Initially, Che Noi did not want to obey. Emperor A Nan threatened: "You
want to be king later on, you must know how to work the court to control the mandarins! You do not know who submits to you? People do wrong or wrong you how to distinguish to pay punishment? If you refuse to study I will give the throne to others!
Che Mo is reluctant to listen. From then on he had to spend some time studying. Not surprisingly, he soon became interested in the apprenticeship. Since then Che Mo and Father To close together as a picture with the ball. The burden of Bo Tan was also naturally dropped. He no longer complains to King Che A Nan anymore.
Whenever Thai Crown Prince or King Ananda asked about it, Daddy always had good words to say about prince. The change of Che Mo has made the Royal Crown and King Ananda reduced somewhat of sorrow.
Seeing the Crown Prince was old, King Che Aan set up a mansion in a quiet place outside the citadel so that he could heal. The villa was built on the side of a cool pine hill, with a fountain flowing all year round. It is a wonderful area of ​​the scene by the Thai Crown choice. But he did not even move to Che Mo, once in pursuit of his father, to lead a young woman into a mansion to do sex. A villa watchman discovered, submit to Father To. Doubt Daddy To fear the disclosure outside that brought the soldier to the crime of discipline that killed! But it does not hide the galaxy. Ananda furiously demanded to go to Ca Quoc to ask, Che Confused should refuse. King again asked Dad But Dad also denied. King An Nan, however frustrated, but see the son-in-law who always protect his son is also a peace of mind. He only rebuked Che Maintree proselytizing. Since then Che Mo became more reliable, more and more rely on Dad.
Thai King knows his father To intentionally cover Che More he more frustrated. He became increasingly disappointed about his only grandchild. How does such a person rule the nations? How can you preserve the property created by your father? He lamented his fate. His father was too little, no more a better offspring than Che Mo to relentlessly surrender tomorrow! He used to say to Ananda: "
I do not believe Che Mo can keep my house! I wish I could give birth to another prince! Then even his father's eyes closed with joy!
It is this saying that haunts Ananda for a long time.
Do not know if it is due to the prayers of the Crown Prince was not touched by any gods when he was 65, suddenly his * cardholder A informed him that she was pregnant. He was very happy. Every day, he only knew how to care for A Ly and anxiously waited for her to open flowers.
But Thai Crown Prince has not been lucky to see the baby face. He suddenly fell seriously ill at the time of the medical abdominal pellet. When he died, the baby was born crying. That strange coincidence has caused many people to get horrible, guessing wildly.
The baby is a boy who looks bright and handsome. King A Nan named him Belgian Na Binasor. The prince is classified according to the family system is the role of Prince Che Mo. Prince Na Vi Nhi, the greater the more intelligent, the general appearance of the unusually mature so King Che A Nan is very fond of. At the new Three Brothers, Che A Nan sought his teacher to teach him study. All teachers must praise him as a child prodigy.
When comparing brother brother Na Moi with his son Che Mo, King An Nan felt clearly separated the sky one area. How many times have he thought about tomorrow. Basically, Che Mo can not become a good water king! But the throne of Che Mo is more reasonable, no one will have any reason to oppose. Poor, but not mature, is being prodded by Tran Hoa Bo to be a gifted advocate. As Na Brave yet intelligent, famous prodigy, but too small. He can become a military officer, but the throne of Na Vi will certainly face opposition, at least opposition from Chữ and conservative people in the court.
The reason why King An Nan had to wonder about that was because he was always haunted by his father's remarks. "Cha did not believe Che Mo can keep our house!" Moreover, at that time he was also older, his health deteriorated. Many of his illnesses gradually developed. Just think about this problem he found his head messed up. If you do not give the throne, then the shredder can happen. But if the throne was given to Che Mo, the fortune of his father and son could be destroyed! He is very depressed when thinking about reality: Che Mo never reveal any sign of talent at all! One day King Che A Nan explored Father To:
- I see the prince Che Mo poor talent to play too, do not know if the latter can shoulder the water? My brother is a smart Na Na Wise smart much more but too small, you think I should do?
Hoa Bo Tea To contemplate a moment and say:
-Bẩm Phụ vương, con nghĩ hoàng tử Chế Mỗ không phải tầm thường đâu! Chỉ vì Phụ vương còn tại vị nên hoàng tử chưa phát lộ tài năng đấy thôi.
Vua A Nan lộ vẻ ngạc nhiên hỏi:
-Làm sao ngươi biết được điều đó?
Trà Hòa Bố Để thưa:
-Bẩm Phụ vương, một lần hoàng tử rủ con đi săn trong rừng, buổi trưa gặp một giòng suối mát nên chúng con cùng xuống tắm. Tắm xong con lên trước, hoàng tử vẫn còn mê mải ngâm mình dưới nước. Khi đang mặc y phục lại, con ngạc nhiên thấy một ông già tiên phong đạo cốt xuất hiện. Ông chăm chú nhìn xuống suối mà lẩm bẩm: “Quí quá, quí quá, đất nước này từ nay sẽ hưng thịnh mãi!”. Con nghe mà không hiểu gì cả nên hỏi ông lão: “Cụ khen cái gì vậy?”. Ông lão nói: “Tôi nói chàng thanh niên đang tắm kia! Gần vú trái của chàng có cái bớt đỏ chính là dấu hiệu đại quí đấy. Sau này chàng sẽ trở thành một vị vua hiển hách!”. Con lại hỏi: “Cụ ở đâu đến và nhờ đâu mà đoán được vận mạng con người như thế?”. Ông lão nói: “Ta là đệ tử chân truyền của Quỉ Cốc Tử từ Trung Hoa vân du sang đây. Ta rất mừng biết được nước Chiêm từ nay sẽ hưng vượng trở lại!”. Nói xong, ông lão cười ha hả rồi đi vùn vụt như bay, trong giây lát đã mất dạng. Việc xảy ra khác thường quá, con nghĩ dẫu có nói ra cũng chẳng ai tin. Vả lại, nói ra có thể làm cho hoàng tử sinh lòng kiêu hãnh sợ tổn đức đi nên con cũng im luôn! Nhưng từ đó con hết lòng nể phục và luôn lo giúp đỡ, bảo vệ hoàng tử. Con tin tưởng thế nào cũng có ngày hoàng tử phát lộ tài ba một cách phi thường!
Vua Chế A Nan kinh ngạc suy nghĩ một hồi rồi nói:
-Hèn gì! Hoàng tử quả có cái bớt đỏ lớn ở gần vú trái, không ngờ đó là cái tướng đại quí! Phải rồi, chính năm hoàng tử ra đời ta được Huệ Vũ vương phong làm Hiệu Thánh Á vương! Đã vậy ta còn lo lắng gì nữa? Nếu ta có mệnh hệ nào, ngươi gắng phò tá hoàng tử để giữ nước nhé!
-Phụ vương cứ yên chí. Lẽ nào con lại dám quên ơn tri ngộ của Phụ vương và hoàng tử. Việc giúp hoàng tử gây dựng lại một nước Chiêm hưng thịnh cũng là ước nguyện của con. Con sẽ hết lòng làm tròn chức phận của mình!
Từ đó vua Chế A Nan chuyển giao dần các công việc trong triều cho hoàng tử Chế Mỗ lo. Tất nhiên đầu óc mẫn tiệp và bàn tay khéo léo của Trà Hòa Bố Để đã tỏ ra rất đắc lực trong vai trò phụ tá hoàng tử. Công viêc nào cũng được giải quyết suôn sẻ, tốt đẹp khiến vua Chế A Nan rất hài lòng. Khi việc thành, dù lớn hay nhỏ, bao giờ Bố Để cũng nhường công đầu cho hoàng tử. Điều đó làm vua Chế A Nan càng mừng, càng tin yêu lòng trung hậu của Bố Để. Chế Mỗ cũng càng ỷ lại vào Bố Để thêm. Mọi việc vua cha giao phó Chế Mỗ đều để mặc Bố Để tùy tiện giải quyết, miễn sao công việc chạy là được.
Một thời gian sau vua Chế A Nan phong Bố Để làm Tể tướng. Với cương vị này Bố Để đã lần lượt thay thế những người thân tín của mình vào các chức vụ quan trọng trong triều. Một số quan lại để ý thấy tình trạng đó đâm ra lo ngại. Có người đã kín đáo báo cho Chế Mỗ biết để đề phòng nhưng Chế Mỗ nói:
-Những việc đó đều do ý ta cả. Từ nay Tể tướng ra lệnh gì các ngươi phải coi đó như là lệnh của ta và phải triệt để thi hành. Nếu không nghe lời, ta sẽ thẳng tay trừng trị chớ có trách.
Thấy không trông cậy gì ở Chế Mỗ được, các quan chán nản dần xa rời ông ta.
Vua Chế A Nan thì bệnh hoạn ngày càng tăng, đầu óc ông cũng dần kém minh mẫn. Một hôm Du Đà đem việc các quan xầm xì về thái độ có vẻ chuyên quyền của Bố Để tâu với ông, ông gạt đi:
-Bố Để là hạng người trung hậu, không nên nghi ngờ.
Thấy vua A Nan quá tin tưởng Bố Để, sợ nói nhiều sẽ rước vạ vào thân, mọi người cũng lơ dần. Chẳng bao lâu sau, Chế A Nan giao hết quyền hành cho Chế Mỗ để nghỉ ngơi an dưỡng. Đương nhiên Trà Hòa Bố Để trở thành người trực tiếp điều hành guồng máy triều đình bên cạnh vị hoàng tử bù nhìn. Mọi việc trong triều vẫn tiếp tục được giải quyết êm xuôi. Dần dần, các quan và ngay cả Du Đà đều cảm thấy phục tài Bố Để và tin tưởng Bố Để sẽ làm cho nước Chiêm trở nên hùng mạnh!
Giữa năm Nhâm Ngọ thì vua Chế A Nan qua đời.
At that time in Chiem, each time a king dies, the successor will be crowned the king, the new king will preside over cremation * for the old king. Cremation is the most important holiday of all time. It was a good day to have a good day. If the cremation ceremony is not done well, the living person may suffer the negative consequences, the disaster is not measured. If you have not found a good day near, then wait for the next good day, sometimes for a whole month. Emperor A Nan died at dawn. The monk, who is responsible for the good day of cremation, said only one good day was available on the fifth day of the king's death. Over a month later, no one was eligible for cremation. If you have to wait months like that, Not only expensive but also more troublesome. Reluctantly, the Champa court had to choose the day that the Master bestowed the best cremation. Therefore, it is necessary to take the next day after the death of the king to make the day of "feeding" to match the cremation process! The official cremation consists of four days in a row: the first day of the meal, the second day of the "mourning ceremony", the third day of the "cutting ceremony" and the fourth day is the "cremation" .
Because of the urgent task, the Minister of Tra Hoa Bo To propose to Prince Che Mo: -Now to take care of mourning for the superiors, if the coronation ceremony is too busy work, Neither side is attentive. So we should focus on cremation ceremony for good already. Then leisurely organize the coronation to power less!
Prince Che Mo said:
-The prime minister arranged so convenient only!
All the officials have agreed. After joining Father Tea To cremation father to finish his father, Prince Che Mo joyfully waiting for the day officially went to the throne of Chiem Thanh. He told the Father Tea To:
-The Prime Minister must hold a coronation for us solemnly, overcome the crown of coronation. I will not forget your hard labor!
Father To smile said:
-Priced teaching, I will try to do the will of electricity. The elders will be the most glorious god of Champa from the past. But for the coronation to be perfect, there must be a minimum of seven days to prepare everything. Now keep calm about resting. I will personally prepare the ceremony program and for all the well-rehearsed practice will invite the audience before the official coronation.
Che Mo happy to agree right:
-Okay, he tried to finish early. Do not let us be anxious!
-Please follow the order. I'm also looking forward to getting bigger. Electricity is glorified I was also blooming eyebrows spread it!
General advised Che Hong Phuc said:
-From the platoon so much to do. It takes time to prepare for the perfect job. Moreover, the new electrified recruits, should also be on this occasion to have fun to do housework. When the coronation and electricity are now free as now!
Che Mo remembered two young women, MY U, whom he just recruited not long. During the past,
Due to busy mourning, Che Mo can not concentrate happily with the people, now some people reminded, he suddenly laughed excitedly joking: -Yes! Often, officials are given some time off to take care of their chores, why do not we? Prior to the coronation, we also need to take some time off to work as a new justice!
Che
Hok Xin said with a shrill ear, said to him: -The king has died, the throne can not be vacated long time. Electricity should conduct the coronation soon, but why leave the holiday to do work obstacles?
Che's expression of anger said stubborn:
-I have been crowned or not crowned, everyone knows that the king is my own! About the work in the tide before is still by a hand to the Trinh Hoa Bo To resolve, What is the problem? I do not want to hear you say such surplus words!
Che Tan was scolded by his mother's face to silence. Previously, Daddy still stood side by side with Che Mo to work for the court. Che Mo does not know anything about it. Everything he follows the arrangements, guidance of Father To all. Participation in these jobs is just a matter of the king's father, but Che Mo does not have any interest. Now that his father has passed away, he wants to hand over the tide to the governor of Baoding to free him. Now listen to Dad To promise that, Che Mo is very reassuring. He returned to the elec - tric to continue playing.
Capital is lazy, too reliant on Dad,                                                                                             It's been four days that Che Mo still did not want to go out to Truong's palace - where the court was working - to see how Dad could work.
Father Tan found Charm heartless so reluctant to remind: - General Ba To promised to hold the coronation for electricity solemnly, do not know now he was worried about where?
Che Me replied without hesitation:
-The Minister has promised us no need to worry anymore!
Normally Dad would always show his heart to Che Mo, doing anything for Che Mo also to place. Seeing Bai Tan as his teacher close to Che Mo should also treat him very friendly. On the contrary, Daddy sees Daddy always humble, soft, full of postmortem looks so no doubt. Now that Che Mo said so, he also said nothing more.
But on Saturday still do not see Dad to tell what to Che Mo, Bai Tan is not impatient. He told Che Mo: - Do not
understand why this time the job minister is so slow? Seven days, not less! The tide should make the tide look at how he prepares his work, to motivate him even more!
Cong complained and then led together with a dictatorial tent. When approaching Tết, saw the guard guarded, he was very happy. But then he was amazed as he heard the warning loudspeaker:
-The order of the new king, who did not have duty not to penetrate power Tent. Who disobeys, will be severely punished!
"The order of the new king is my command, But do not you order that? This is probably Father on behalf of us that command. Praise for his seriousness and carefulness! " Regrettless compliments are not enough words, a military team heroic fire weapons rushed to stop him. The commander of that army is La But, a guard of the father.
Che's angry: -Style, you do not have eyes or eyes?
La Pen said coldly: -
We do not need to know who he is. We only know how to execute orders of the new king. If you do not go back, we will take the necessary action!
Che's gray face asked: -
This is the Che Mo prince, now the King has died, if I'm not the new king, then who else? Do not you know that?
La Pen swung his white sword said:
The king has commanded the throne of Tran Hoa To. He no longer interfered with this court. The king of his life is lucky! Ask him to retreat now! Soldiers, do the job!
The troops suddenly all the way to one step. The brilliants in their hands simultaneously swung. Che Mo's bodyguards panicked around protecting their master. Dad Tan jumped out to stop in front of the team of La Pen, shouting:
- They are not now mixed with ethics!
Seeing Bo's new appearance, the soldiers paused slightly. Che Mo said: -
Call Hoa Pho Tea To come out here to talk!
But La Pen eyes widened:
-Let know what to go back now! If not, I do not have sex!
Dad Tan saw the situation is unfavorable, returned to say Che Mo:
-It's counterproductive. Please drop down and then try to deal with later.
Che Mo much but did not know how to do, back to his electricity. He said
harshly : - I have to treat Father For ever! Unexpectedly it reflects me like that! What can I do now?
Dad thought for a moment and said
, "Well, I do not understand! For a long time I thought that Dad was the most loyal to the lowest power. But now apparently Father To Reflected, there is no doubt! It is hard to understand why he still leave us like this? What are you thinking about? The power of taking care of your hand, if you want to harm me is not difficult! Probably the princess of Da Loi should be so hands down! If I drastically resist, he can destroy me! Expenditures to follow the y to keep the body already calculated later.
Eat a tearful cry: "
He also said that we still know who to rely on?
Then Che Mo entered the room and closed the door. A few moments later, he came to meet Che Mo. Che Mo again asked:
-He also want to leave me, but here to do again?
He said
calmly : "Please calm down, ask me how in this situation, I do not dare to tell the truth out of fear that our bodyguards may have someone to put Dad, say I will report it to Dad. Now no one, I would like to submit an opinion: Father Although he has won the power but not everyone submits to him! We have to implicitly let people know the old face of the king, who is loyal belly to associate with them to rebuild power. Once you have enough strength, you will find a way to regain the throne.
Che Mo heard a little happy, he said: -
He heard it very well! Can you stand to help us with that?
-Volly convinced me that assignment, I dare not deny!
At that time, his father had mastered all key aspects of the court apparatus. The capital is better known than anyone else, Father Do not look at him at all. So Daddy did not even let his followers watch Charmaine take any action against him! All of the royal staff are still in their regular, unchanging manner. In general, the court is almost indifferent to the usurpation of Trinh Hoa Vo.
Father Tan is a bit lazy, but his nature is very loyal. After commissioned by Che Mo, he eagerly plunged into his work. He in turn secretly exposed some mandarins in court. But he had difficulty convincing them. Talent of Hoa Bo Tea To conquer the heart. Everyone believes that Father will make Champa become mighty. Prince Che Mo is too poor, how can believe he can become a gentle king? Only sporadically some people promise to support but they hide their faces. The contradiction is that many people are devotedly devotional, remembered thanks to Precious Monk Che Ae Nan should not be harmed Che Mo. It was Mr. Chau's father who also knew that it was time for Che Mo to live peacefully.
When Dad came in contact with Yasuda, Diem advised:
-I know him because of the prince that does this but watch out it can work backwards, back to hurt the prince it!
-Please tell us the reason?
-He was close to prince Che's Do not know that? Princes are trivial, Regaining the throne is not sure the prince will do anything for the country! And Dad is a talented person, determined to wash the nation. Although still a bit greedy, but still have enough human father, still know the importance of humanity. He can be a good cop! Although he was in full power, he still could not harm the prince, proving he was not a silver man. Situation has brought such, is not that a new opportunity for Champa rise? Now he helps the prince look back on the chess game, Bo Phuc and Prince Che Mo all confront each other, so he forced them into the road to kill each other! If that's the case, I'm sure the prince must fail, which will ruin the royal family as well. But even if the prince succeeds, Champa will also go to the weak. Some words of sincerity, please consider him carefully!
-He is the relatives of the king said that I am so disappointed. The king has entrusted education and protection to my prince, now I only know that Prince Charming. In order to satisfy the emperor's awareness, even death, I still have to do this.
-I'm with you are equally grateful to the same King. But he must understand that the King always wanted to build a strong Champa independent of Chan or Dai Viet! Between father and prince to see who can make Champa become mighty in accordance with the wishes of the king. Do you see that problem? I do not want to see fratricide as a nation weak! How did the prince come to this country? Once again please think again!
-I was determined. If you break this plan, I will die!
-I have advice for you because of Chiem's ​​obligation and also for friendship with him. If you do not listen to me also. But promise me not to ruin your plan! He rest assured his pursuit of purpose. I do not know what you're doing!
When Dad was gone, Da Da lamented: - It is
hard to stop fratricide! Unfortunately, this crazy idiotic prince found himself dead! Not only harm the body but also implicate the royal family too! Who can protect them? Merciful to the prince Belgian Na Ear, so handsomely handsome without a blessing!
That night, Du Da could not sleep. He closed his eyes and saw the strikes. Only the scene of Chiêm killed Chiem! Many times he saw the scene of Che Mo beheaded! Each time he had to open his eyes again. One day he tried to close his eyes to sleep. But the rams still did not leave his mind.
Go by the sight of a soldier put high the executioner and a boy handsome handsome stalked looked dying, he shouted: "Do not be! We must save this boy!" The boy in the dream that Du Da said it was Na Vi Nhan, half brother of Che. Du Da is close to King Che A Nan should know quite well about the boy. Na was born right when his father was a Crown Prince lost. A year later his mother passed away. Regarding A Nan love you should give him wholeheartedly care, teach him. That year, Na Na Nhi was seven years old, but healthy, looking like a ten year old. He is smart, diligent study, Hard to practice martial arts. He was very old but he had the job of sitting on horseback archery. Pham A Nan is proud to say to everyone: "Na Ear is the elephant god of my house! Later on he will be the Champa of Champa. "
If the struggle for the throne between his brother-in-law and his brother-in-law can not be avoided, Na Impact will become the second target that Father Hoa has to aim for. The policy of uprooting grass is rooted in a strategy that most of the users of the past have applied. On the young artist, but surely Father To not forget him. Thinking like that, the next day, Du Da secretly sought to get Na Hoi to escape from Table.
From the day King Cheung gave control of the water to Prince Che Mo, he was often acting on behalf of the prince to arrange things. That day, Father To invite important religious dignitaries, and direct the large and small mandarins in the court at the courtyard in front of Vinh Xuong synagogue to discuss. Soldiers are deployed rigorously guarding all key locations in the city.
Preparing to finish, the Minister of Tea to appear to step up the forum declared: -Champa Champa water was built from the past, still famous as a hero. But recently, Chiem Thanh has been threatened or overwhelmed by neighboring countries. End of the Mongolia to Mongolia, all Mongolia to Dai Viet, people must always be directly or indirectly servants to the racians, humiliated hundred. We can not live in that dark state forever. When we were alive, Tien King had dreamed how to make Champa water forever no longer dependent on anyone anymore! Champa must be up, must be powerful, must be strong enough to resist any invasion. Especially to get back to the sandy land that Dai Viet cheated our predecessors to deprive! Unfortunately, the king has not fulfilled his wish, he has died! During the reign, the king has brought a peaceful, peaceful life for the people of Champa. Now that he is gone, will the Champa people still enjoy the peaceful life? It is very difficult, if the successor kings do not have enough virtue to rule the people, keep the water like the king! How to implement the wish that the king was the land reclaimed Dai Viet robbed our country? Do you want us to continue to perform the Lord Buddha's will?
Hundreds of mouths chanted: -
Must fulfill the wishes of the King! Must fulfill the wishes of the King!
Hoa Bo Tea To ask the next question:
-All people want to carry out the will of the monarch must not?
The chorus shouted at the same time: -
Must fulfill the wishes of the King! Must fulfill the wishes of the King!
To continue to:
-To fulfill the will of the Sun, King Chiem is required to have a master of the transcendent, capable of leading the whole people, how to unite people , Follow a path, towards the same goal, to be successful! Do you agree like that?
-Agree! Agree! Agree!
While everyone was engrossed in the direction of finding a superior character capable of turning the time, then Tea To change to a voice full of emotion: -
Sigh, It is not chiem people! Such heroic sovereign, so transcendental will that heaven does not give life to lead the people of Chiem to place as much as his will! God did not give him a son as desirable he desires! Prince Chieu was born just playful, no little talent at all how can match the title of King? When he was alive, he had miserable life. Is not that the sky does not trade the water? Oh my god! Why do not you? Now, what do the Champa people do to fulfill the will of the Sunnah, to save themselves?
Then Daddy hugged his face sobbing. Daddy's cry is like inflaming the repulsion of the oppressed, trampling on people's hearts. Only after a few hours of sniffing has spread all over. Suddenly, three officers approached Daddy and collapsed.
One of the oldest looks of them toward Father To say in a choked voice: -I Che Hong Phuc please have a word to the Minister: Now the king has gone out of the mountain, shipping can change. Prince Che Mo is less talented, hard to keep the same discipline as before. Champa is in need of an adept to move the country forward. In the present tide, only the vizier is capable of doing so! The Prime Minister is the King's forefather, just like the monarch. Because of our great nationality, we ask the Chancellor to take the throne of Champa to keep Champa from weakening, from becoming a foreign dependency. That is so lucky for Chiem very much!
The two mandarins also said: -
We also mean the old man Che Hong Hong Phuc! Please accept the Minister!
Then no waiting Hoa Pho Tea. To answer, Mr.
Cheung Hong Phuc turned to the crowd asked: - Do you agree to worship Pho Tea To claim the throne?
Everybody kneeled down a clutch of hands toward Tea Dad to just get acclaim:
Congratulation! Tea of ​​the Great King!
Prime Minister Tran Hoa To a little momentarily lost with a bright smile, he gestured for everyone:
-Yes, you vomit! I honestly do not want the status of Chiem State, but you have loved me, trust me, support me to sit in that position, I must listen to know how to do now! Before the religious dignitaries, the court officials representing the Champa people, we honor the oath: From now on, every effort should be made to bring Champa to the mighty, wealthy, free from the pressures of its neighbors, and then proceed to recover the sandy parts of the ancestors who have suffered Neighbors usurp! I urge religious dignitaries, mandarins and the entire population of Chiem to radicalize their shoulders in support of us, so that we can soon fulfill those aspirations!
Coming here, the magistrate Che Phuc shouted loudly:
-Van king forever! We vow one favor to you. Heaven and earth will also support, help him fulfill the mission!
The whole
audience shouted along as follows: -Life of the dead! We vow one favor to you. Heaven and earth will also support, help him fulfill the mission!
Then, the next day, the Minister of Tea, Tran Hoa To officially took the throne of Champa king. The robbery of the father of Tea To have a quiet place. Prince Che Mo finds herself too, dare not have a reaction. He only cried, hugged the resentment in power in the electric, leaving the fate of propulsion ...
After the coronation, King To convene the court to discuss the plan to govern. In fact, King Byi had been in power for a long time, but this is the first time he has officially sat on the throne to issue orders to his men. The king begins: -
From here I am the owner of Champa, I will devote my whole heart to build a powerful Champa. Proverbs says "fools are more than two people alone," if there are no team, we will not do anything! I really need the team, your comments! So, from this moment, Who has a plan or just give us a try? If used, I will reward, if not used, I will not blame it!
King Father To complete the story, a member of the following:
-Thom is La Kham Sir: Sir, the capital is the people established by Dai Viet, so long in our country still tribute Dai Viet. Now the king has passed away, his succession, you should also send the mission to Dai Viet to the funeral and permission for the king always. If not doing that, fear of fear will be difficult for Dai Viet is difficult for me.
La Kham finished talking, General Lac Thich said: - The
funeral and request for the king is very necessary, can not be ignored. However, the existence of Che Mo is also a major obstacle. If Dai Viet asked why not set up children but re-established the king's successor, Do you know how to answer According to the thought, we should solve the problem of Cheat for the first peace!
King Father To ask:
-According to him, how should we solve?
Lac Thich said not hesitate:
-Do you have heard the proverbial "flower basil off base" of the Chinese? Because of the greatness of the nation, there is no need for a small meaning! I think we have to put Dai Viet in front of a good thing is still top!
He advised Che Hong Phuc hastily:
-You should not listen to that! Chiem people are still sympathetic with Tien King. Prince Che Mo has not done anything so dangerous that you should behave like that! In addition, the prince is the empress's sister, may not you fear the queen heartbreak? If something bad happens to the prince afraid the people will be dissatisfied, will doubt your great virtue. You should protect the security guard, advise, comfort the prince sure things will be better! To Dai Viet, we just have to tell them the prince's mind is not normal not to consider the water is also done! According to the gods, after Hu Chi Wuthing Kingdom was killed, Dai Viet army is on the decline. They do not want to be aggressive with anyone now. The gods think that even if we do not report honestly, they will ignore it for peace of mind.
Everyone complimented Hong Phuc for a reason. King Dieu To say:
-The opinion of Che Hong Phuc or very! Let's do that!
The king said to La Kham:
-He help us to go to Dai Viet nhé! I will take care of everything necessary for him. He is prepared to leave as soon as possible!
Commitment to La Kham finished, King To ask Phuc Che Phuc:
-He worried about convincing Che Mo?
Che
Phap Hong said: -The party will try. But let me give you a clear indication that God is easy to talk to him!
-Torch. Please ask the prince to do the following: First, do not leave the city without our consent. Second, do not arbitrarily meet secretary-general in private, secretly. Third, absolutely no contact with any foreign mission when they come to Tabua. If the prince kept these three conditions, the prince's pride will remain the same. No one will be invaded by the crown of the prince and his family members.
Che Phuc Hong joyful expression:
-You have behaved so generously believe everything will be fine!
The negotiations with Che Mo did not have any difficulties. While listening to Che Hong Phuc analyzing the harm between the two paths of harmony or war, Che Mo agreed to follow what Father To gave. When Che Hong Phuc reported this news, Father King praised:
-He's hands look far away wide! I hope that the mission of Dai Viet of La Kham will also succeed as he predicted!
Personnel problem has been stabilized, Hoa Bo Tea To start the work of repairing the new machine.
Three months later, La Kham returned to Do Ban with a mission of Dai Viet. Unbelievably this trip has brought results beyond the desire of Tea To: The Tran Dynasty did not question La Kham about the son-in-law of his father-in-law, but also kindly send messengers to La Kham To pay tribute to the father and father to.
So Dai Viet issues as quietly, Father To tell Che Phuc: -
What he predicted is not wrong. If Dai Viet did not encounter abnormalities, they would not easily be able to sovereign us!
He turned to La Kham:
-He how many times he saw the angel? I heard how young you are, how you look like?
-Yes, twice. He was very young, according to the god knows he was only seven, happy innocent. When the spirit presented, the attendant received the manifesto not promptly raised, he said with a smile "for the messenger of the body."
-He is the king healthy?
-There, several times I did not meet him in the meeting, but only met the crown and the representatives, perhaps he was seized.
Hoa Bo Tea To cheer said:
-San Tran is thinking! Elderly elderly sick and sick, do not know that no one should care about replacing the throne in Champa. This is a good chance for Chiem to take care of internal repair, restore strength to wait for the day of revenge! You must try to help me, do not miss this precious opportunity!
Phuc Hong Phuc said:
-Yes, we will work to help you restore the strength of Champa, waiting for the day of washing the hatred!
The officials said: -
We must try to restore the strength of Chiem water, waiting for the day of revenge!
At that time prince Dat van thirteen years old also followed his father said:
"I also try to help father wash the nation!
Father To celebrate with joy to everyone:
- We are young and have such wills, it is true that the heavens also want to help us!
Then Father Bao urged the military training. Hundreds of elephants have also been trained to master the teachings available for use in the battle. He also instructed hundreds of boatmen to reinforce the navy. On the other hand, he urged people to take care of raising animals, growing crops, and stockpiling food to keep them in use. Water power Chiem increasingly strong. Neighboring countries such as Chen Lap, Laos, Java are all respectable, no longer daring to aggression, harassing as before.
Hoa Bo Tea To see his work has many results, he was very happy. In a meeting, he said to the officials:
-During the day we spent a lot of hard work in the military, urging all the people to work hard, Breeding goats and chickens, all aimed at making Chiem water stronger. Now that all seems to be good, how long do you think we can beat Dai Viet?
Phuc Hong Phuc said:
-According to the god, our country has indeed been much stronger. However, fighting Dai Viet, God thought should not rush! King Dai Viet, though still true, still has Tran Manh (the king) who is still in power. We continue to make Champa stronger, in three years when Tran Manh die, we worry not to overturn Dai Viet!
King To dare not say anything, Prince
David said enthusiastically: -Take enough to do but know he ever died?
King of the Appeal To say goodbye to the prince:
-Con also know the heat for this? How brave to be worthy of my children!
La Kham said:
-This is the big thing of the country, must be careful carefully! When the Buddha went to Dai Viet, Tran Manh was sick. However, he was only forty years old, so it was hard to live dead. I think, now let's try to probe their strength first and then calculate!
An
inquirer asked: -Testing the power of Dai Viet in how?
-To do! Just ignore the tribute time to see how they react. If they are to blame, they are still strong, but they are interested in being out of the realm. I just apologize for the loss of the poor season should pay tribute is late. If they ignore or slow to ask, obviously it is a cautious, awkward attitude. Through these attitudes, one can conceivably predict their power. Then we decide to keep up!
Hoa Bo Tea To compliment: -
La Kham's opinion is very good! I try to stop the tribute to see how Dai Viet reacted and calculated!
Previously, Che Mo complied with his father. At that time Chieu did not have any resources to support, if not how can survive! More, He still believed that Dai Viet never accepted Dad to be the king of Champa because Daddy was not the king of Che A Nan set up by Dai Viet. To see the tea Dad To be king of Dai Viet sent envoy to the king, Che New Oh dear!
Too resentful about this, he immediately called to his father: - He advised us to pause with Father To wait for the time, now Dai Viet has appointed Father To Chiem Thanh, we know how?
Father Tan said: - It is
difficult to understand why Dai Viet behaved so shallow? What is the fault with them that they abandoned to father to father? I think Dad would have to report time with Dai Viet!
Regret frustrated said:
-Vietnam has abandoned me, I only know the rebellion!
-Premination should be careful, do not get hot! Father To have had a plot to take the throne before so he has bribed and implanted his people everywhere. I think he knew right away. It is better to find a way for people to know why. If Father To Devise the matter about the successor of the throne of the throne to win the throne, we must complain. So I hope Dai Viet forced Father to pay the throne for the Elect. Without Dai Viet support, afraid in the country no one dare to follow us! Did not anyone follow me to do anything?
Apologies the statement said:
-According to him think I should send anyone to Dai Viet now?
-First we have to choose the dexterity to shoulder this task. And also have to wait at Father's Day with Dai Viet there is something that has been easy to say. Another necessity is that we have to make many offerings. The new father to apply for room, Of course, it would have to offend the powerful people in the Dai Viet court. They just eat Daddy's, so now we're asking for Daddy to be so easy to hear?
-I have come to this country to ask him to help me!
-I want to do that, I dare say nan! However, please Electric impatient, relaxed for a while. We also need to prepare in advance about personnel. If not, just like Father To return the throne, Supremacy reuse all of his father? Or if the Dai Viet support to the Electricity, see that no one to send them will also despise!
Che Mo asks:
-Are you, now we have to do first?
-I will continue my previous job, looking for those who are loyal to the prince to persuade them to be ready to come to the Electra when they need it.
-How long do you think it takes?
-Yes, unpredictable! We do not have publicity activities that are easy to calculate? Xin Wang down wait! People waiting for the opportunity will come!
Hien Mo sighed:
-Try to help me! I'm so impatient!
Yes, I will for the power that exerted!
Although he had promised, but for this reason, he had failed to do anything. Chieu's hope of a national day also wears down over the years.
While in Chiem Thanh Tea Hoa Bo to rob his sister's wife, the situation in Dai Viet is not very bright. Outstanding political financiers such as Tran Nhat Duat, Tran Khac Chung, Nhu Hai are no longer. Supreme King Minh Ton is not very old but sick, The most painful eyes always hurt him. King Demyun is too small.
Therefore, when seeing Champa draining the sluice, the royal family just said: -This year, Champa lost the season. It just took a moment to temporarily leave. If next year it does not tribute anymore will be blameless too late!
But next year Champa continued to pay tribute. Again when Dai Viet lost the season, hunger, robbery happens everywhere. In some places there have been large fires. Most of these mutant elements are serfs of royal clans. So the king was always busy typing to correct the problem of security. The next year the situation in the country is no better. Struggling with internal politics like that now is not work outside! So Champa continued to give up the tribute.
It was not until the year of the Dog * that the new king sent Pham Nguyen Hang to Meditation. Father To say that Chiem lost a few consecutive years can not afford tribute. Pham Nguyen Hang knows Dad to lie, but pretend to ignore, just use the right word to advise Father to avoid the dispute between the two countries. Dad finally promised to send the porcelain to the same as before.
This news reached Bai Tan, he gladly told Che Mo:
-Every good opportunity has come! Listen to Dad to have voluntarily abandoned Dai Viet tribute four years this year. Perhaps during this time Dai Viet was not safe so they also had to fake. Now they have asked the person in charge. Obviously the two sides are no longer salty together! Electricity must take this opportunity for people to Dai Viet denounce the lie of Tea Daddy To work anyway!
Che Mo heard very happy, but then he was worried:
-You sent to send it then, but what is the ceremony material? I only hold a little gold, this trip must be clean too!
Cho Tan understands Che Mo's difficulties. In the past, apart from the perks, he was also asked by the great and small officials to make merit. But now the offerings are not complete anymore. In recent times, Che Mo has spent too much on his workforce. This time must be more expensive than the previous times. But the life "money to buy fish not fresh", not willing to pay out how to work? Father Tan has comforted and pushed Che:
"When it takes time, it takes time. This is the time of the Great One to spend the most. Bad or bad things can be decided this time around!
Hearing that Che, Tan Che Mo decided to wrong Lan Do Thu to Dai Viet. But when Lan Thu Thu to Thang Long, the messenger of Tea Daddy To A is already there. Lan Thu is afraid to collide with A Thich, forced to stay in the suburbs of Thang Long to wait, not dare to enter the temple of the angel. May then Thich was finished work, about to go to Lan Do not take long lost work.
At the end of the year, the Chiem mission led by A Thich led to Dai Viet tribute. Because know at this time Dai Viet is weak, do not want to aggression with anyone, so Tea For Dad to pay tribute, gifts are very single silver. The
monitors saw that they were angry, they said: - Chuncheon now over face too! Several years have drained the sewer, now reluctant to sew again, only drain through the speaker, It really wants to challenge our court!
At that time the king was still the decider of everything in the country. Before deciding on the matter, the king always asked for the Imperial Palace. There are many things he gave the allocation for the decision. Now listen to the officials talk like this, Theresa said to the king: - But
it, I sink to him arrogant will have to treat it.
The king listens, accepts gifts and welcomes the mission A Kindly Kind. Then back to reward the messenger messenger and then return. Like Thich just left Thang Long, Lan Do Thu in the audience with King Minh Ton. Nhung laughed happily:
-Salent see? This is the time to punish Tea For Dad!
The king understood Truc's thoughts, he said: -
Talking is reasonable. That's for the child to deal with.
Yuan Zhu for the reception Lan Lan Thu very thoughtful. He also held a private party Lan Do Thu. At this party, Chou carefully questioned the status of Champa. Lan Thu also expressed the resentment of prince Che Mo and those who remained loyal to Thuc Che Pham A Nan for the usurping of the throne of the Father Tea. Lan
Drawer concludes: - Now Chiem people are waiting for the king to kill his father To return the throne to Prince Charming. If the great nation is to do great things, the Champa people will never dare to forget.
Cung Tram Quyen Nguyen Trac said:
-Person with the sentence "help me before heaven will help me later." The messenger of Father To come to the tribute, if Dai Viet advancing troops hit Father To immediately turns out Dai Viet flip over, How to keep all the credibility with the galaxy? He should advise the prince to mobilize the people to rise up against him. At that time, Dai Viet would have an excuse to send troops into the ground to reconcile the two sides. On this occasion, Dai Viet will customize the way to find a way to return the throne to the prince. Do you find it reasonable?
Lan Do Thu said:
-The city taught that, I will submit to the prince to decide!
Constantine Palace continues: -
You stay calm. Ever since Champa was in turmoil, Dai Viet troops were ready to back the Prince.
Because of the hot revenge on the throne, when listening to Lan Do Thu narrated the words of Emperor Constantine, Che Hao immediately immediately ordered rebellion despite the disobedience of Bo Tan. But Tea Hoa Bo To prevent too careful, Che Mo people emerged where they were extinguished right there. Che Mo and Bai Tan, Lan Do Thu had to leave the palaces and drag the garrison to the Dai Viet border. The Tran dynasty was immediately sent to Empress Tran Hien sent troops to rescue Che Mo. Knowing news of Dai Viet's troops, Hoa's father ordered him to stop pursuing Che Mo. He did not want Dai Viet to use this excuse to intervene in Champa. Chuc Me on that opportunity, reorganize the ranks, occupy a land adjoining Dai Viet border as a base. Dai Viet troops see the Tea Dad To not go forward also the war dead. As the situation was temporarily relaxed, the Dai Viet forces gradually withdrew. Che Mo found his weakness that the request of Dai Viet Institute was nothing, asking for peace with Tea Daddy. Father To love the musician and wife should also approve.
Although Dad was left alone, But the grudge of losing her place in Che Mo is never quenched. He always let people travel with the Qingzhou Governor Hung Hieu king, gold and silver bribe to affection, hoping someday Hung Hieu King would advise King Tran sent soldiers to beat Father. These secret actions did not catch sight of Father To. Seeing the consumption of Chau Mo will always have a painting so early in the Year of the Dragon, Father To suddenly bring his troops into the chase of Che Mo. This time both Lan Do Thu and Bo Tan Tan were killed. Che Mo and a group of subordinates escaped, carrying a white elephant, a white horse and a number of other articles to the Chinese request for help.
Hung Hieu King gave the man who brought Che Mo to Thang Long presents the love affair with the king. On this occasion, Che Mo complained that Emperor Truc Nguyen promised to help him regain the throne but did not. The king gave a servant who was a reluctant to visit Te Dia with Chi Mo to comfort him.
One day Che Mo told a fairy tale as follows: "In the past there was a king who raised a big monkey, loved it, want to let it speak. He said if someone who raised the monkey said to be rewarded with a thousand pieces of gold. There is one person who promises to teach. The king was very happy, he was feeding the monkey. He said the drug costs a hundred cents a month, after three years of results. The king listened. He thought that the king, he and the monkey for three years will have a dead, keep the king's gold was not without results. Everyday I trust the promise of the court that follow the Lord. So many years have not heard back to the country. My likeness is the same. "
When listening to Paula, The king's compassion came down to prepare the soldiers to hit Champa.
Five Thousand *, Dai Viet's army escorted Che Mo on the way to Chiem land. Chiem soldiers keep the border did not dare to resist, to retreat. However, Dai Viet troops had to stop to wait for food. Meanwhile, the boat to pay salaries on the waterway has met the storm surge is too busy being chimnished by the Marine forces to harass, harass, not move up. The army went by the road waiting forever not see the boat loaded with food, to withdraw troops. Che Mo found failure, too disappointed, sad that the disease. Soon after, Che Mo died.
Confident Che Mo lost, Hoa Bo Tea To breathe a sigh of relief told the officials:
-That from now on worry about the north border again!
The surprises asked:
-Bad based on where to believe so sure?
Tea For Dad To Laugh:
-Yes! The spies let us know that. The imperialist Dai Viet is now too old, Tran Hao (Dụ Ton) is childish, talent is sparse. In that situation, Dai Viet still have difficulties and power to threaten another country.
La Kham excitedly said:
-Get this opportunity good Champa should be prepared to fight Dai Viet to regain lost territory is fit! If delay, miss Dai Viet have good king to regain control we regret not timely!
Hoa Bo Tea To compliment:
-He said very right. I honestly thought about it. But worries about the great nation can not be sloppy. Previously, we wanted to fight Dai Viet, but the governor of Hong Phuc prevented the reason for not having the opportunity. Tran Manh, though old, but powerful still resonates in his heart. Dai Viet's people are not separated, we do not know what to do. But do not worry, I think he does not live much longer! Now we are just training the elite soldiers, stockpiling food in abundance to wait. Tran Hao is just a playful child, when he came to power I will hand it not late.
Officials are said
tank lower calculated as if god! What the big thing fails!
Spring in Dau Dau * The elderly Dai Viet disease that died. King Diem Sun was then two years old but too giddy, do not take care of the cause of the court discipline became very loose. The panic began to dread the monster, the dejected deputies gradually retreated. A well-known, The virtue is Chu An (Van Trinh) offering to beg for the beheading of seven calming spirits, but King Demyun did not listen. Chu An was sad to ask for the report about in hiding. Hoa Bo Tea To hear the news is very happy.
He told the mandarins: -The engine has arrived! This is the time of Champa we recovered the lost territory!
In the past few years, the army has been well-trained, food has been fully prepared, Champa strengthened to open a crusade. What made the most excited king was the young prince Dat Van became a hard-courageous enemy.
Before leaving the army, King Tra Hoa Bo ordered to hold a large march near Thi Nai gate. On this occasion, the Champa people witnessed their strength through a magnificent spectacle: King Bao De and Prince Dat Van looked like two angels, Lie on the back of two large elephant elephants stand out among hundreds of brave generals. Soldiers are class as crowded class as ants, any muscle team, sword sharp light. Hundreds of elephants battle rhythmic rotten command, brave, heroic thought as the moment stomped the old forest. On the water, thousands of small boat battles with a large group of langs, fluttering flagpoles as if threatening the waves.
Before that atmosphere, the entire population of Chiem is happy to believe that only a short time Champa will clean the old hatred ... But people not calculated by heaven, the willpower of my king Chiem water was not heaven cinder. A plague plague has suddenly collapsed into Champa. At the heart of the plague is the city of Go Ban! Many generals and thousands of soldiers are preparing to go down the road suddenly fell sick. It was King Goddess, Prince David, General counseled Che Hong Phuc was plagued by pestilence. After a time struggling with the disease, King To Fort luck was over. But Prince David and senior adviser Che Hong Phuc had to die with a third of the capital's population. The enormous damage of the military forces that he himself had built up, and especially the death of Prince David, his beloved son and future source of pain, made him extremely painful. From then on, King Bo De could not restore his mind to take care of water as before. After the pestilence had accidentally broken the mind of the North of Trà Hòa King, the king was full of will and power. This effort has experienced a time of extreme suffering. All the tide he gave to the officers resolved. One day he said to the imperial court:
-Old people say "maneuvering at the heart of heaven" is not wrong! I have suffered for many years to prepare a powerful army, full armor, food as abundant as before. Soon, I will drive away the mighty army that crushed Dai Viet, which is weakening to wash up hatred! Wait where the evil pestilence harmed me, saved them! Now our army is too big chip ever recovered? The most painful thing is that the sky robs my beloved child, a heroic teenager that we have great expectations! Previously we still believe if we have not fulfilled the wish that Dat Van will be enough to carry forward to that industry! But now it's over! I'm a great person again! Is it true that I am guilty of heaven so it's a penalty? Why is it evil with me? Wishing to destroy the country of Dai Viet to avenge my predecessors were really broken? I'm old, I'm exhausted, how can I fulfill my will? Do you have enough talent to carry on your wish? I pray, if anyone can do that, I will give up the throne for him!
All the court felt the king's urgent but no one has any idea. King Boi To show more sorrow. A few days later, the king asked: -
Chiem country was out hero? No chance Champa no one wants to fight Dai Viet for revenge? The efforts to find talent, I will reward well. Heroes can hide in the forest, under the sea. Even, the hero may be in the depths or in the dungeon. Even if the offender has the temperament, Have talents, can help the country, we are also willing to absolve to use. I hope you understand my earnest heart and try to find helpers! If not, Champa water will have days to be attacked by Dai Viet!
Prime Minister La Kham tau:
-Drink depression to continue to work water. Your Majesty's earnestness towards the country is so touching, let alone human! Old heroic heroes are still more sensitive than people. They respected virtuous people, love the story of humanity, dare to die for intimacy. Or have you tried down the crime scene? Seeing your grandfather open up your heart so that those who are still hidden somewhere will no longer worry, will they show up to help the country? Especially the unwillingers who made the mistake, now have the opportunity will certainly be happy to listen to to make atonement, to serve the country. His Majesty still have faith in the love of the world, what to worry about big failure?
King Tea Hoa To shake his head:
-Hon trade I say so but I know we really know. My efforts and my will for so many years have been destroyed by the sky, I am exhausted. No revenge on ÐaDi ViêDt I can live forever. Even the seat I sit is no longer earnest. Khanh is talented, if not enough intelligence is enough to make Chiem strong to defeat Dai Viet, I will be willing to hand over this throne to you. Khanh thought how?
La Kham was startled kneeling down: -
Your Majesty, it never has! Your virtue and will here are no match! God is just a humble man by the virtue of his merit to set up a few small. With the, The god is old then can not talk high!
King Father To see the panic of La Kham immediately explained:
-She said honestly, do not worry! Honestly, I'm not attached to this throne! When the king passed away, I was reluctant to rob Che's rights just because he found that Che Mo is too incompetent to confront Dai Viet! If Che Com is a little better we do not exclude y! It is because we fear that Champa will be eaten by Dai Viet, so we have to win! Pain! The time of Dai Viet is weakening this, but Champa State can only sit and look at the eyes! The two countries Viet Chiem can not be long-term birefringence! Champa water not destroy Dai Viet will wait to be destroyed Dai Viet only! So, I vow to give way to anyone who can make Champa become mighty now!
The anxiety for the fatherland's father-in-law made all the martial arts officials touched.
Luat said: You have expressed such a goddamned, any goddess who dares to doubt your subordinate heart. Siddhartha has the youngest surname Belgian Na Hoi Nhi is a child prodigy. When you despatched Pra Da, because prized Na prince, because the prince was afraid of the prince had brought the prince hidden somewhere. Now if you go down the mansion and summon them, they will probably return. Dora is a wretch, prince Na Eng is also the prodigal son, they will probably help you. In the past, Tan Xun water for forgiveness and the use of competition * Now do not you try to use Du Da?
King To reveal the joy: -
I remember the incident then. Prince Na Vi Nhi is the wife of our wife as well as our father. At this time, he was about twenty years old. When Du Da urged Na Hoi to run away from the city we also have a little annoyance. But because I do not have any harm to the relatives of the king so also ignored. Must find them to help the court. Did Khanh know now that Na Na Ngu Nham and Du Da are nowhere?
Lost: - The
real truth do not know where Du Da is. But the god of thought in any known people know. However, if only to tell the mandarins, they are not sure yet. It would be better for you to condemn them publicly and let the people know that they will surely come back.
King To say: - Your
opinion is very good. I will summon them!
During the dispute over the throne between King Bo Phut and Prince Che Mo at Tab Ban, the Churu tribe, an autonomous tribe in the ancient Chiem Thanh kingdom system, seemed unconcerned. Mind what the event is. They just quietly do the duty of a vassal to the court rather than join anyone against anyone. As a result, while many other tribes are affected by chaos, in the Churu tribe the people are still peaceful.
At that time in a village where most of the people lived in farming, one day a strange man led a child to seek work. A man of about forty, who is of medium size, looks healthy and energetic. He named Lo Da, the boy he called him by about seven-eight-year-old, named the theory, looks also handsome bright. Lo Da originally requested to build a small hut for the two of them to stay temporarily. Everyday, he works as a hired laborer to feed two mouths. Only for a short time, the boy has familiarity with most of the children in the area. He started following the children catching traps or doing chores to help his uncle. Thanks to intelligent nature, quick, generous or help people so they love children. Parents are happy to play with this new friend. Having peace of mind letting Fairy play with the children at home, Lada began following the hunters into the hunting forest. Soon he was famous as a marksman. He is also knowledgeable in organizing collective hunting. Every hunt also brings good results. The hunters in the area saw so much respect him. Gradually they regarded him as the leader. Thanks to Lo Da, the range of these hunters expanded.
Chronicle every day is unusually large. Over ten years old he began following his uncle hunting. Around the age of thirteen fourteen years old he had the code to become a strong young man. Gradually, the huntsman's prey overcame his uncle, making him all over him. His name plays out as strong and accurate. The unfortunate animal encountered him as the end of the number. One of the teenagers called La Ngai heard the rumor has come to ask him to shoot. The results were won by La Ngai. La Ngai for talent, please sisterhood with the theory. Lo Ngoc saw La Ngai as a rare talent who advised her to coexist with him. He also invited La Ngai to stay with his nephew. Soon after, Lo Da left the old place, built a house on stilts beside the forest to live more comfortably. All three members in the house are marksmanship so no one is surprised or anxious for them when they build a house near the forest with many beasts. This stilt house has become a haven for hunters and also a safe shelter for guests who have missed the road.
From day to new shelter, Lo Da is less hunted. He was tempted to leave home for Chronicle and La Ngai to have time to travel there. Lo Da said to go out, but never let anyone go, nor let anyone know the route. Usually he travels by boat for about a month, longer than two months. During this time, Chronicles and La Ngai still find joy in hunting with their colleagues.
At that time, Lada had been gone for more than three months. Every day the other hunters also asked him to make two men more hot intestines. Everyone is worried that some of the uncertainty has come to their leader. They urge the Brothers to find out where Lada is and what they are facing. Loudness that Lama is still going to go alone, who knows where he goes, easy to find?
May, the Chien brothers discussed the search method is not complete, then Lo Lo lo lo come back! The happy hunters pulled together to safety. He cheerfully informs them of a hot news:
-The teacher I'm about to discuss!
Everyone asked the reason why, he laughed:
-Night will know!
Three days later Lada offered a house wine party. Guests are invited to include dignitaries, elders around the area and hunters familiar. After the welcome guests, Lada began to issue the issue:
-Dear Sir, today we respectfully invite you to come with us drink this cup of intimate wine, actually also have some purpose. First of all, to thank your heart - the people who represent the Churu nation - have been protecting us for over ten years. Next is to present to you a fact that we have no doubt long hidden as follows: We are descendants of the Tabban, when the current king of the throne, we belong to the opposition. You should fear that he will not tolerate, forcing us to seek refuge. That is what we have to know for ourselves, because anyone who has been suspected by the king is unlikely to survive. We have had to disguise, lounging through many places and still have not found a suitable place to take refuge. When we arrived at the Churu ethnic area, we felt good soil. And we have been living with the Churu people for as many years as you have seen! But if that is just a small thing, we do not need to tell you what to do? This is a very important revelation that, when heard, will surely make you all be amazed at the same: Our best young hunter - Pretend - is the prince. At the same time, I was the father of the monk, King A Nan!
All diners heard are stunned! It was so unexpected! Everyone's eyes on the story. Reactionary, Especially among the hunters, the excitement, the joyful expression on their faces.
On the contrary, the rest shows confusion, embarrassment, even panic, anxiety ... Perhaps understand the mood of people. Lo Da said:
-Please do not hesitate! We disclose this is not to manipulate, to pressure or to extrude you into national trouble! Tell you, the king has lowered for all the people of Champa, although they have previously committed any crime now are allowed to help the country to make atonement. The king himself also called the name of Prince Na Vi and myself - Du Da, not Loa is just a temporary name - the tide will be forgiven old and useful. Because of our own personal security issues, we had to carefully examine the exact nature of the projection. This trip I have been away from home a long time is so. Now we have learned that King Chiêm said only with all his earnest heart. You have been so grateful for this, that we can not hold your grudge against you? Therefore, we decided to return to Taban to help the court. Again, we are grateful to the Churu people who have embraced us in the past. We will not forget the days of fun with our friends Churu very sincere but also very courageous. Today we will temporarily borrow this cup of wine to leave you. Hopefully later, if we are commissioned by a king, you and your children will be ready to cooperate with us. We will work together to build a strong Champa is no longer oppressed by the state!
Lo Da Da finished his words, the applause of the customers resound. The anxiety, fear on some faces now flew clean. Many people high praise:
-Hoan chant Prince Na Vi nhĩ! Praise Prince Na Na nhĩ!
La Ngai also puzzled for a moment and then to grab hold of the
Chronicles Na Vi Nhac said: -I am nowhere near a noble but do know what! From now on, please do the Prince's hands and feet forever!
Na Ngai also happily holding hands La Ngai said: -
I also happy to have a friend like La Ngai! We will be together, happy together, help each other for life!
Then Du Da, Na Ngam va La Ngai turn to invite wine and talk to each other. The party lasted from noon until sunset near the end. The owners are happy. Some guests, Also, most hunters slept for the next morning to show off three of their teachers on the road.
After dropping down the national crime mall and calling for talented people to help the country, King Tra Hoa Bo tried to work hard again. But the show is only popular month and has not found anyone to support, King Dau To express impatience, lament with the
police : - Like this situation, when ever new Champa strength?
Prime Minister La Kham tau:
-Great people often do not contempt for the big things. Probably they have to probe thoroughly before the grave! Please wait patiently!
King
Le said to calmly : -He is like a horse-drawn horse through the window. To tell you the truth, many nights we can not sleep. I'm afraid to find not worthy to sign the dream I have already swept my hands!
The king's lament is as deep in the heart of the crowd. Looks like it has signaled a bad sign. They only look at each other.
Another month passed, only a few people to grapple, but all are mediocre, King Bo Do as disappointed. Then he became sick, for several days can not be tidal.
One day, Prime Minister La Kham visited the king at the hospital bed. He just lies to listen to the story, not sit up. La Kham repeatedly answered what he had solved. The king is listening to the nod to the place, expressing contentment ...
-Be King, the news, he will surely hear you will be happy ... The Prayer Teacher Du Da has informed him of the same king. Belgian singer Na Na Hoi returns to the table!
King Father To brighten his eyes, he raised his body to sit up, whispered:
-Really? When did they get here?
The servant rushed to him. The king signaled his servants to sit up. He smiled and said to the governor: "
Go speak! When did they come to the city?
-Tau, according to the letter of appointment they will return by waterway, one day go to Thi Nai seaport.
-Have to prepare ten elephants to pick them up. I will go with you!
Prime Minister La Kham panic said: - Can not
be your Majesty! Your Majesty seriously ill should not go!
-Don't be prepared! I can go!
-I understand you. Your Majesty will not happen to be wrong or god will sin against the galaxy!
King To explain:
-Ta forest sick because of fear of Prince Na Ngữ not refuse to return. Now it is believed that the prince is about to fall ill. Even though we have not fallen before, we also need to meet the prince to see how clearly our hearts! Khanh listen to my words!
Prime Minister La Kham has seen the heart of the king. Knowing that it was impossible to stop his intentions, he
replied , "Your Majesty has decided, please obey." Now please rest your head for health!
Two days later, although the disease has not been reduced and the staff extremely disinterested, King Bo Do also decided to go to Thi Nai beach to welcome the Prince Na Vi nhĩ. When teacher Du Da departure boat to step up the family, the elephant king also arrived. Seeing the king's ring on the elephant, they were surprised. When the king was sick and still trying to pick up Prince Na, they were very touched. Actually, after hearing the news that Prince Na Vi Nhi will return, King Bo Do has become mentally ill so the disease has also decreased. All of them,
Na Hoi nhac fall to collapse before the elephant said: - King of Vietnam! We are the guilty people, so you back to work hard to receive this process to make them more heavy sins!
King
Paul also expressed emotion said: -Picture you like! We all have an error, do not mention the old again! I am very happy to meet the Prince and Patroness again. From now on we will stand side by side to take care of water! Hope you will for the court, because the existence of the Champa people that effort!
Then the king invited the Prince Na Wir and the Princess Duda to elephants. Upon arriving in Tab Ban, Prime Minister La Kham invited Prince Na Ngu Nhi and his followers, La Moi and La Ngai, to temporarily stay at Che Mo's old office.
The next day, though unwell, King Boi still sent a banquet to treat Prince Na Ngãi and Princess Yasodhara. At the party, King Paul talked a lot with Prince Na Ngir. Through this contact, the king was glad to see that the prince was indeed an extraordinary figure as he expected.
He told his servants: " I have found someone who can fulfill my will! I believe the prince is also successful! Now even close my eyes please!
Since then, Prince Na Vi Nhi, Du Da, La Ngai have been entrusted with some of the imperial work. Prince Na Vi nhi proved to be a man of great talent, his mind is very clever, sensitive, problem solving is also reasonable rational. All the mandarins in the court admired. King As well as Prime Minister La Kham are very satisfied and trust the prince.
One day, Father To asked the Prime Minister La Kham:
-Can you see Prince Na Na nhĩ work?
-No, I have not seen the Prince has any defects!
-Many princes are capable of fulfilling my will?
By the gods, can!
-There are also comments like khanh. Now we have something to ask for ideas!
-You keep asking!
-I have a niece named Tam, her son. Prince Na Vi Nhi is still not married, I want to work for two children, is that reasonable?
-This is such a good thing! Both sides of the body will be more familiar body!
-Ta kha and Do Da stand out do matchmaking?
-If you decide, god will talk to Yasodhara!
So a month later Prince Na Na Im has been married to her mother.
Shortly after, the Minister La Criminalized old complaints, resignation.
King To say: - This time I continue to be sick forever sick. Because the country can not let go, we have to work hard. Khanh old but weak mind but still clear, can still help us. Prince Na Eng Nham is his hand but still young, I do not dare to hand over big. Try to stay one more time!
La Kham said:
-Thank you because of his gratitude to his knowledge, so far to the gods are tired too tired. Besides, to renew the court must have young people to be! I think Prince Na Na Nhu deserves the title of Prime Minister! He is not only talented, has lice but also human mind. It was hoped the Prince made his will, What else can you do without passing on to the prince?
King Father To see La Kham has exhausted so agree. Prince Na Ngãi was appointed by the king to act as prime minister. This substitution of the spirit of the mandarins in the tide excited! Everyone trusts, hope a good opportunity will come Champa!
King Tea Hoa To old, sick or sick, the big and small things in his dynasty are assigned to the Prince Na Nur settlement. By the middle of the year Canh Ty * king father To severe illness that died.
After the imperial court organized the cremation ceremony for King To Completed, the Chiem Thanh royal assembly came together to elect the successor. Before the brilliant virtue of the prince Belgian Na Tác, princes, contemporary aristocrats have become obscure. So the Chiem Thanh royal committee decided to make Na Danh Nhi king.
Sau khi cướp ngôi nhà Lý, nhà Trần đã dựng nên một triều đại cực thịnh với những vị anh quân nối tiếp nhau cầm quyền, tạo được những chiến công chống ngoại xâm lừng lẫy và những cuộc cải cách xã hội rất tốt đẹp khiến các lân bang đều phải kính nể. Đến đời thứ 5 tức là vua Minh Tôn, ngài hiền lành, đức độ nhưng lại thiếu sáng suốt nên đã gây ra những lỗi lầm đáng tiếc, di hại đến cơ nghiệp nhà Trần không ít. Xin nêu ra hai lỗi lầm rõ rệt nhất:
Thứ nhất, ngài đã nghe lời gièm của Trần Khắc Chung mà giết oan vị đại tướng quân có tài đánh dẹp là Huệ Vũ vương Trần Quốc Chẩn – cũng là nhạc gia của ngài – khiến quân đội Đại Việt trở nên suy yếu.
Thứ hai, ngài quá câu nệ phân biệt dòng đích, dòng thứ mà ít chú ý đến mặt đức độ, tài năng của các con để cất nhắc vào địa vị quốc chủ. Ngài đã tư vị, cưng chiều hoàng tử Hạo quá đáng mà không giáo dục kỹ càng khiến sau này khi lên cầm quyền, hoàng tử Hạo đã đẩy nhà Trần tới chỗ suy vong.
Từ khi khởi nghiệp, nhà Trần đã có tục vua cha nhường ngôi cho vua con khi ông còn sống để vua con tập sự trị vì thiên hạ và cũng để tránh nạn tranh ngôi của các hoàng tử khi vua cha qua đời bất ngờ. Năm Kỷ Tị*, vua Minh Tôn đã lớn tuổi mà con dòng đích vẫn chưa sinh, ngài rất lo buồn. Theo lời khuyên của một số đại thần, ngài đã nhường ngôi cho hoàng tử Vượng con dòng thứ, tức vua Hiến Tôn, để lên làm Thái thượng hoàng. Sau đó hai người con dòng đích của Thượng hoàng là Nguyên Dục và Hạo mới lần lượt ra đời. Hoàng tử Nguyên Dục tánh khí hỗn láo, ngang ngược, rất khó dạy đã làm Thượng hoàng thất vọng. Hoàng tử Hạo thì ngược lại, ngoan ngoãn, thông minh hơn nên Thượng hoàng hài lòng lắm.
Đêm trung thu năm Kỷ Mão*, hoàng tử Hạo mới lên bốn, được đưa đi chơi thuyền trên Hồ Tây. Vì ham nghịch nước, bất ngờ hoàng tử Hạo bị rơi tỏm xuống hồ chìm nghỉm. Khi thợ lặn xuống nước tìm kiếm thì bắt gặp hoàng tử ở lỗ cống đơm cá đã uống nước đầy bụng và hết thở. Có người đã làm cho nước trong bụng hoàng tử ói ra nhưng hoàng tử vẫn không tỉnh. Thượng hoàng hoảng sợ sai ngự y sư Trâu Canh tìm cách cứu chữa. Trâu Canh nói: “Dùng kim châm sẽ sống lại nhưng chỉ sợ sẽ bị liệt dương”. Khi Trâu Canh dùng kim để châm thì quả thật hoàng tử Hạo sống lại được.
Năm Tân Tị* vua Hiến Tôn qua đời. Dù Thượng hoàng có nhiều người con thứ đã trưởng thành ngài vẫn chọn hoàng tử Hạo mới sáu tuổi lên kế vị. Hoàng tử Hạo đăng quang tự xưng là Dụ hoàng, đổi niên hiệu là Thiệu Phong. (Sau này khi mất Dụ hoàng sẽ được tôn miếu hiệu là Dụ Tôn, vậy cứ xin gọi là Dụ Tôn cho tiện). Thượng hoàng vẫn một mình quyết định mọi việc, đất nước vẫn chưa có gì đổi thay đáng kể.
Dụ Tôn càng lớn lên chứng bệnh liệt dương càng lộ rõ. Cả hoàng gia đều rất lo ngại. Tuy thế, vì thể diện của hoàng gia, vào năm Mậu Tý*, Dụ Tôn lập công chúa Ý Từ là con gái thứ 4 của Bình chương Huệ Túc vương Trần Đại Niên làm hoàng hậu. Việc lập hoàng hậu này không thể nào khỏi bị dư luận đàm tiếu. Thấy tình cảnh éo le ấy, thái y sư Trâu Canh tâu với vua Dụ Tôn:
-Căn bệnh của bệ hạ tuy ngặt nghèo nhưng vẫn có cách chữa được. Thần chỉ ngại Thượng hoàng cản trở thôi!
Dụ Tôn sáng mắt lên:
-Sao? Sao? Ngươi nói bệnh ta vẫn có cách chữa ư? Tốn kém bao nhiêu ta cũng chịu hết! Sao lại sợ Thượng hoàng cản trở chứ?
-Dạ, vì cách chữa này rùng rợn lắm, lại trái luân thường đạo lý nữa!
-Miễn sao ta lành bệnh là được! Đừng cố chấp, cứ nói cách chữa đi! Bất cứ giá nào ta cũng làm cho được! Thượng hoàng không cản trở ta đâu!
-Bệ hạ đã quyết như vậy thì thần xin nói. Trước hết là phải giết cho được trên mười đứa bé trai khỏe mạnh, lấy mật hòa với dương khởi thạch (?) mà uống rồi thông dâm với chị hoặc em ruột mình sẽ chữa được bệnh. Bệ hạ liệu có làm nổi không?
Dụ hoàng giật mình:
-Chữa như vậy thì ghê quá! Phụ hoàng là người nhân đức chắc ngài không chịu đâu! Ngươi có cách nào nói thật khéo để ngài chịu nghe không? Được việc ta sẽ trọng thưởng!
-Thần cũng biết phải giết trẻ con hàng loạt như vậy thì Thượng hoàng chẳng đời nào chịu. Hay bệ hạ trình với Thượng hoàng xin giết một hai đứa thôi. Xin cho người vào ngục hỏi trong đám tử tội, người nào đem con nít chết thay cho mình được, người đó sẽ được xá tội. Có thể có nhiều gia đình cần người lớn hơn trẻ con. Như vậy là một đổi một chứ bệ hạ không xử ép ai cả, chắc Thượng hoàng chịu nghe! Giải quyết được việc đó xong sẽ tính tới việc thông dâm với chị hay em ruột!
-Sao ban đầu ngươi nói phải giết hàng chục đứa bây giờ lại nói chỉ một hai?
-Dạ, đây là chữa bệnh cho chính bản thân bệ hạ, bệ hạ phải tự quyết định! Nếu xin giết nhiều quá Thượng hoàng không chịu thì lỡ việc mất. Bệ hạ chỉ cần được Thượng hoàng cho phép giết một hai đứa đã, số còn lại bệ hạ nên cho người ngầm lo lấy không tiện sao?
-Việc ghê gớm như vậy cần phải giữ bí mật mới được. Sai người khác làm e khi lộ chuyện mất. Ngươi là người chế thuốc có thể lo luôn giúp ta được không? Ngươi cần bao nhiêu tiền ta cũng cho hết!
-Dạ, thần làm việc này không phải vì tiền đâu! Nhưng muốn cho bệ hạ được lành bệnh, thần sẽ gắng sức. Sau này đắc chí xin bệ hạ đừng quên thần!
Dụ Tôn mừng rỡ đem việc ấy trình với Thượng hoàng Minh Tôn. Thượng hoàng lập tức cho đòi Trâu Canh đến, ngài hỏi:
-Ông nói đã có phương thuốc chữa trị bệnh liệt dương cho quan-gia phải không?
-Dạ đúng!
-Ông phải biết rằng việc giết một mạng người rất quan trọng, nhất là đối với trẻ con vô tội! Ông có chắc chắn làm đúng như vậy bệnh của quan-gia sẽ lành không? Nếu quan-gia lành bệnh, ông sẽ được trọng thưởng. Nếu không đúng, ông sẽ phải thế mạng, chịu không?
-Bẩm Thượng hoàng, nếu chữa theo phương thuốc của thần mà bệnh quan-gia không lành, thần xin chịu tội chết!
Thượng hoàng nghe Trâu Canh đoan chắc như thế liền sai viên quản ngục tìm hỏi đám tử tội về việc kiếm trẻ con chịu chết thay cho người lớn. Cũng kiếm được một số nhưng Thượng hoàng chỉ cho lấy hai người: Một là em chết thay cho anh và một con chết thay cho cha!
Trong vòng ba tháng, Trâu Canh đã chế đủ thuốc cho vua Dụ Tôn uống. Sau đó công chúa Thiên Ninh là chị ruột của vua Dụ Tôn lại tình nguyện thông dâm với vua. Kết quả không những vua lành bệnh mà ông còn trở thành vị vua dâm dật ngoại hạng!
Cũng vì cái ơn nghĩa ấy mà sau này Trâu Canh bị bắt quả tang thông dâm với cung nữ mà vua Dụ Tôn vẫn tha chết cho y!
Năm Đinh Dậu*, Thượng hoàng Minh Tôn băng ở cung Bảo Nguyên, vua Dụ Tôn chính thức nắm quyền cai trị quốc dân. Năm sau vua Dụ Tôn đổi niên hiệu là Đại Trị. Khi Thượng hoàng còn sống, vua Dụ Tôn còn kiềm hãm thói ăn chơi buông thả của mình, nay nắm quyền bính rồi, ông mặc sức thao túng, không ai có thể can ngăn được nữa.
Vua Dụ Tôn rất tin dùng viên Hành khiển tả ty lang trung Nguyễn Thanh Lương và viên Hành khiển hữu ty, hữu bộc xạ Tâm Đức Ngưu. Hai viên Hành khiển này luôn toa rập với nhau chuyên xúi giục vua ăn chơi xa xỉ thái quá, không thèm đoái đến nỗi thống khổ của muôn dân.
Tháng 10 năm Quí Mão*, vua Dụ Tôn cho đào hồ trong vườn ngự ở hậu cung đặt tên là Lạc Thanh Trì. Trong hồ xếp đá làm núi, bốn mặt đều khai ngòi cho nước chảy thông nhau. Trên bờ hồ trồng thông, trúc và các thứ hoa thơm cỏ lạ. Vua cho tìm những chim quí, thú lạ về nuôi trong đó. Phía tây hồ trồng hai cây quế, dựng điện Song Quế (còn gọi là điện Lạc Thanh). Lại cho đào một hồ nhỏ khác. Sai người Hải Đông chở nước mặn chứa vào đó, đem các thứ hải vật như đồi mồi, cua, cá nước mặn về nuôi. Lại sai người Hóa Châu chở cá sấu thả vào đấy nữa. Ngoài ra, vua Dụ Tôn còn cho đào một hồ khác để nuôi cá diếc (thanh phụ) gọi là hồ Thanh Ngư. Vua đặt ra chức khách đô để coi giữ những hồ đó.
Về tửu lượng, vua Dụ Tôn cũng tỏ ra là một tay uống có hạng. Ngài hay cho tổ chức các cuộc thi uống rượu có thưởng mời các quan đến dự tranh tài. Tháng 4 năm Giáp Thìn* Chánh chưởng phụng ngự cung Vĩnh An là Bùi Khoan đã lập mẹo uống một mạch hết 100 thăng rượu. Vua Dụ Tôn tưởng thật, thưởng cho Khoan tước 2 tư. Tháng 5 cùng năm, vua Dụ Tôn đi hóng gió thưởng trăng lại uống một trận say khước nữa. Trong lúc say, ngài lội xuống sông tắm, bị cảm lạnh, phải nằm liệt giường hơn hai tháng.
Ngoài việc đam mê tửu sắc, ngài còn đam mê cờ bạc nữa. Trước kia các vị Tiên vương xử trị nghiêm khắc đối với dân cờ bạc bao nhiêu thì bây giờ vua Dụ Tôn lại dung dưỡng hạng người này bấy nhiêu. Nhiều lúc nhà vua đã chiêu tập những nhà giàu trong nước, như người làng Đình Bảng ở Bắc Giang, người Nga Đình ở Quốc Oai, vào cung đánh bạc. Có tiếng bạc ăn thua đến 300 quan tiền.
Vua Dụ Tôn cũng ra lệnh cho các vương hầu, các công chúa thay nhau tổ chức những cuộc vui chơi hát xướng. Ai sáng tác được những trò tạp hí vừa ý ngài sẽ được trọng thưởng. Nguyên trong hồi chiến tranh chống Mông Cổ, quân ta bắt được một tên phường hát của giặc tên Lý Nguyên Cát. Nguyên Cát rất giỏi hát, trẻ con các nhà quyền quí đều ưa tập hát theo điệu phương Bắc của y. Nguyên Cát lại sáng tác các vở tuồng cổ và tập cho các vai đào, kép trình diễn rất sống động. Người xem khó mà tránh được sự lôi cuốn bởi những niềm vui nỗi buồn tùy thuộc từng tuồng tích. Nước ta có hát tuồng cũng bắt đầu từ đấy!
Thấy quốc khố có hạn mà việc tiêu xài của mình vô độ như thế, vua Dụ Tôn đã tìm đủ cách để xoay ra tiền. Ngoài việc cho gia tăng các loại thuế má, vua Dụ Tôn còn sai các tư nô khai khẩn bờ bắc sông Tô Lịch để trồng hành, tỏi và các thứ rau. Người ta gọi chỗ phường ấy là “Toán viên” (vườn tỏi). Nhà vua cũng cho đày tớ và cung nhân làm quạt để bán cho dân.
Quan Ngự sử Bùi Thế Hiếu thấy việc chiếm đất của dân để canh tác sinh lợi cho nhà vua như vậy không được chính đáng, bèn dâng sớ xin can. Bọn Nguyễn Thanh Lương, Tâm Đức Ngưu và Bùi Khoan lấy làm bực mình nên xin vua khép Bùi Thế Hiếu vào tội khi quân. Bùi Thế Hiếu bị giam vào ngục, bọn chúng bèn cho người đầu độc chết. Từ đó ai cũng ngán sợ bọn nịnh thần này.
Nạn đói kém đã xảy ra nhiều nơi. Tháng 8 năm Mậu Tuất*, vua Dụ Tôn xuống chiếu khuyến khích các nhà giàu ở các lộ bỏ thóc ra chẩn cấp cho dân nghèo. Các quan ở địa phương tính số xem số thóc bỏ ra bao nhiêu rồi trả lại bằng tiền. Đó là một việc làm để chứng tỏ đấng thiên tử vẫn quan tâm đến cuộc sống của muôn dân. Nhưng nạn đói cứ mỗi ngày một lan rộng mà quốc khố thì cạn kiệt, biết làm sao? Thế là thay vào cách trả tiền lại cho các nhà giàu, vua lại ban chức tước lớn hay nhỏ cho những người dâng thóc tùy số lượng họ dâng nhiều hay ít. Dĩ nhiên số thóc này đến tay dân đói thì ít mà vào túi riêng bọn nịnh thần thì nhiều. Một số nhà giàu lớn trong nước đã nhờ những dịp này để trở thành quan quyền.
Một hôm quan Đại hành khiển Nguyễn Trung Ngạn đến thăm quan Tư nghiệp Quốc tử giám là Chu An. Chu An nổi tiếng cương nghị, thẳng thắn, không ham công danh, không sợ quyền thế. Học trò của ông rất đông, có nhiều người xuất chính đã làm tới chức Hành khiển như Phạm Sư Mạnh, Lê Bá Quát. Ông cũng là thầy học của vua Dụ Tôn, là một trong những người mà vua Dụ Tôn rất tôn kính và vẫn nghe lời. Khi Chu An hỏi về việc nước, Nguyễn Trung Ngạn than thở:
-Như tiên sinh vẫn thấy đó, hiện nay bọn nịnh thần dối trá lộng hành lắm mà hoàng thượng đâu có biết! Như chuyện Bùi Khoan uống dối 100 thăng rượu trong một cuộc tiệc được thưởng hai tư, chuyện Trâu Canh gian dâm với cung nữ vẫn không bị xử tội, ngược lại viên thái giám tố cáo lại bị giết… Chuyện ngang ngược đến thế mà nào ai dám nói. Ai làm gì trái ý bọn nịnh thần là bị gièm pha hãm hại. Lớn nhỏ chi đều phải nín thở để giữ mình. Tôi chưa thấy thời nào chính sự lại suy bại đến thế này.
Chu An nói:
-Tôi có nghe tin đồn thời gian gần đây trong dân chúng thỉnh thoảng lại xảy ra các vụ trẻ em bị mất tích, chẳng rõ chuyện đó hư hay thật?
-Các vụ đó có xảy ra thật. Có người nghĩ là do đám tay chân của Trâu Canh bí mật bắt cóc về giết để chế thuốc. Thằng Tàu ấy dã man gian trá lắm. Nó chế thuốc để chữa bệnh cho hoàng thượng thì tội dã man cũng còn biện minh được đi, đằng này nó lại phỉnh hoàng thượng phải thông dâm với chị ruột mình, thật là vô đạo! Tiên sinh nghĩ có phải nó dối trá không? Thuốc đã hiệu nghiệm rồi mới thông dâm được chứ! Nếu thuốc chưa hiệu nghiệm thì dương vật nó mềm xèo làm sao thông dâm được? Thế mà nó biểu hoàng thượng phải thông dâm với chị ruột mình thuốc mới hiệu nghiệm mà hoàng thượng cũng thực hành! Cũng vì cái ơn đó mà sau này mấy lần các thái giám báo việc Trâu Canh dan díu với các cung nữ hoàng thượng đều làm ngơ. Lần mới nhất viên thái giám Phạm Thịnh đã bắt gặp quả tang Trâu Canh làm chuyện tồi bại ấy, ban đầu vua định đem giết nhưng rồi cũng tha. Chỉ khổ cho anh thái giám Phạm Thịnh không bao lâu sau đó phạm lỗi bị bắt giam rồi chết bất đắc kỳ tử trong ngục!
Chu An thở dài:
-Tôi cũng có nghe qua những chuyện đó. Không ngờ Trần triều nay gặp phải cái nạn này! Thưa thật với tiên sinh, tôi đã viết xong một tờ “Thất Trảm Sớ”, nay mai sẽ dâng lên hoàng thượng. Nếu ngài nghe theo mà thực hiện thì đó là vạn phúc cho nước, cho dân! Nếu ngài không nghe mà bắt tội tôi cũng chịu thôi.
Nguyễn Trung Ngạn hỏi lại:
-Tiên sinh là người mà Thượng hoàng rất kính trọng và lại là thầy của hoàng thượng nữa, lẽ nào hoàng thượng bắt tội? Chắc hẳn nội dung cái sớ mà Tiên sinh viết nghiêm trọng lắm?
-Tôi xin chém đầu bảy tên nịnh thần. Quan Đại hành khiển muốn coi thử không?
Nguyễn Trung Ngạn nói:
-Thôi, khỏi coi! Mới nghe qua tôi cũng biết ngay bảy tên nịnh thần tiên sinh nói là ai rồi! Chỉ sợ vua không chịu nghe thôi!
Khi Chu An dâng “Thất Trảm Sớ” lên vua Dụ Tôn, ngài xem rồi nói:
-Những người này là những bề tôi giỏi, làm việc đã quen. Nếu thay người khác thì công việc triều đình làm sao chạy được? Xin thầy bỏ qua những lỗi lầm nhỏ nhặt của họ đi!
Chu An thưa:
-Nếu bệ hạ không lo tính trước, những tên nịnh thần này sẽ làm hại nhà Trần đấy!
Vua Dụ Tôn nhíu mày nói:
-Việc này trẫm đã suy nghĩ kỹ. Xin thầy về nghỉ kẻo hại sức!
Biết không xoay chuyển được lòng vua, Chu An rất thất vọng. Sau đó ông nại cớ già yếu, dâng sớ xin nghỉ việc. Tuy vua Dụ Tôn tỏ vẻ lưu luyến, không thuận, ông vẫn cởi mũ áo đai ấn gởi lại nhà Quốc tử giám rồi về quê ở ẩn.
Cũng bởi kỷ cương triều đình quá suy bại nên giặc giã trong nước ngày càng nổi dậy như ong. Nhiều gia nô của các vương hầu và các công chúa cũng nhân dịp này trốn chủ bỏ đi làm giặc cướp. Vì thế, vua Dụ Tôn phải hạ chiếu buộc các gia nô của tầng lớp quyền quí này phải khắc chữ vào trán và khai tên tuổi vào sổ hộ tịch để dễ kiểm soát. Ai không chịu khắc chữ lên trán và không khai hộ tịch sẽ bị coi như giặc cướp. Hoạt động bền bỉ nhất là đám giặc Ngô Bệ trải qua một thời gian hơn 15 năm. Từ năm Giáp Thân*, Ngô Bệ đã tụ họp bọn vô lại ở núi Yên Phụ để ăn cướp. Quan quân phải vất vả hơn một năm sau mới đánh tan được chúng. Nhưng Ngô Bệ đã trốn được. Không cướp lớn được chúng trở thành cướp nhỏ lưu động bất định để tránh quan quân tìm theo dấu vết. Đến năm Mậu Tuất*, Ngô Bệ lại tập trung đồ đảng ở núi Yên Phụ, dựng đại kỳ trên núi, tiếm xưng vị hiệu, yết bảng nói cứu giúp dân nghèo. Y chiếm cả một vùng từ xã Thiên Liêu đến huyện Chí Linh. Quan quân các lộ lại phải vất vả mãi tới năm Canh Tí* mới bắt được Ngô Bệ cùng với 30 thuộc hạ ở Yên Phụ, đóng cũi đưa về kinh xử chém.
Lúc bấy giờ ở Trung Hoa cũng loạn lạc như rươi. Nhiều đám giặc đã đua nhau nổi lên chống nhà Nguyên. Mạnh nhất là ba thế lực Chu Nguyên Chương, Trần Hữu Lượng và  Trương Sĩ Thành. Nhà Nguyên yếu thế phải lùi dần về phương Bắc. Về sau Chu Nguyên Chương đã đuổi được nhà Nguyên ra khỏi cõi và lần lượt đánh bại các đám giặc khác. Trần Hữu Lượng tự xưng là Hán vương là đối thủ lớn cuối cùng của Chu Nguyên Chương. Khi thấy mình yếu thế, Trần Hữu Lượng đã cử sứ giả sang Đại Việt cầu cứu. Sứ giả cho triều đình Đại Việt biết Hán vương Trần Hữu Lượng chính là con út của Trần Ích Tắc. Nhưng vua Dụ Tôn sợ mang vạ lây nên đã từ chối việc giao thiệp với Hán vương. Không lâu sau đó thì Trần Hữu Lượng bị Chu Nguyên Chương tiêu diệt
Từ khi vua Chế Bồng Nga lên ngôi, một mặt ông lo cải tổ việc nội trị, mặt khác, ông ráo riết tăng cường huấn luyện quân đội thật tinh nhuệ để chờ dịp thuận lợi sẽ mở cuộc Bắc chinh.
Để thăm dò sự phòng vệ và tinh thần chiến đấu của quân Đại Việt, ông sai một đội quân nhỏ giả làm cướp biển, thình lình đổ bộ lên cửa Dĩ Lý, phủ Lâm Bình đánh cướp. Nhưng quân phòng vệ địa phương đã chống trả dữ dội buộc đội quân giả cướp biển kia phải rút chạy.
Năm sau quân Chiêm Thành lại xâm phạm Hóa Châu nhưng thấy quân Đại Việt phòng bị quá kỹ, lại phải rút lui.
Sau những vụ thăm dò trên, trong một phiên chầu, Chế Bồng Nga nói với quần thần:
-Hiện nay Đại Việt do Trần Hạo cầm quyền, mà Hạo là một kẻ ăn chơi hoang dâm vô độ, không biết lo đến việc nước, lẽ ra đây là cơ hội tốt nhất để ta ra quân. Thế nhưng sau khi mở những cuộc thăm dò, ta biết được quân Đại Việt khắp nơi vẫn phòng thủ kỹ lắm. Muốn thắng họ, ta phải có một lực lượng mạnh gấp bội! Tạm thời ta hãy tiếp tục tuyển mộ thêm quân, rèn luyện cho tinh nhuệ thêm, đồng thời phải nghĩ ra một mưu kế nào thật hay mới xong!
Tướng La Ngai nói:
-Thần sợ cơ hội này ta không ra quân, nếu lỡ Đại Việt thay đổi chủ, có minh quân lên cầm quyền rồi thì ý chí nuôi dưỡng lâu nay của mình cũng thành công uổng!
Chế Bồng Nga cười:
-Ta chẳng quên điều đó đâu! Nhưng Đại Việt muốn có minh quân cũng phải đợi hàng chục năm nữa! Hiện giờ ở Trần triều có gương mặt nào đáng giá đâu mà ngại? Chắc khanh cũng rõ, trong phép đánh trận, muốn chắc ăn, ít nhất lực lượng tấn công cũng phải mạnh gấp năm gấp bảy lực lượng phòng thủ! Chứ không, dù thắng được họ, ta cũng phải chịu tổn thất không ít. Phải gắng tìm kỳ mưu, ít nhất là làm sao dụ chúng ra ngoài cõi mới hòng thắng được!
La Ngai lại nói:
-Quân Đại Việt lúc này không dám ra khỏi cõi đâu! Ta đã mấy lần khiêu khích mà chúng cũng chỉ thủ chứ không chịu truy kích, biết làm sao đây?
Bỗng tướng Mục Bà Ma lên tiếng:
-Tâu bệ hạ, thần có một mưu này có thể dụ quân Đại Việt ra khỏi cõi được!
Chế Bồng Nga tươi nét mặt nói:
-Khanh hãy nói ta nghe thử!
Mục Bà Ma nói:
-Thần biết, theo tục Hóa Châu trước đây, tháng giêng hàng năm, trai gái Đại Việt vẫn họp nhau ở đất Bà Dương để chơi trò đánh đu. Chúng ta nên cho người núp sẵn đầu nguồn, đợi họ bắt đầu cuộc chơi thì ập đến bắt hết đem về bắt làm nô lệ, tì thiếp chơi. Như vậy vua quan Đại Việt sẽ tức lộn ruột lên, chắc chắn họ phải xuất quân ra khỏi cõi để trả đũa! Bên ta đã chuẩn bị sẵn, họ làm sao khỏi lọt vào tròng của ta?
Chế Bồng Nga khen:
-Kế ấy hay lắm! Hãy cho thực hiện đi!
Thế là từ tháng 12 Giáp Thìn, một toán quân Chiêm đã đến đầu nguồn Bà Dương phục sẵn. Đầu xuân năm Ất Tỵ* hàng trăm con trai con gái Đại Việt mới lớn kéo nhau ra Bà Dương chơi trò đánh đu như các năm trước. Trong khi cuộc vui đang tiến hành thì quân Chiêm Thành đột ngột xuất hiện. Đám trẻ hoảng hốt chạy tán loạn. Nhưng quân Chiêm đã núp sẵn nhiều nơi nên đã bắt được gần hết. Chỉ có một số nhỏ chạy thoát được!
Hành động gây hấn này đã làm cả triều đình Đại Việt nổi giận. Vua Dụ Tôn muốn cử binh đi đánh trả đũa ngay. Ngài kêu gọi các tướng tình nguyện cầm quân chinh phạt nhưng ai cũng tìm cách thoái thác. Cuối cùng, mọi người đều đề cử Đồng tri môn hạ Đỗ Tử Bình lúc ấy đang đóng quân yểm trợ việc xây thành Hóa Châu làm tướng kéo quân đánh Chiêm Thành. Đỗ Tử Bình nhận được lệnh sợ quá bèn nại cớ lương thực chưa đủ, binh sĩ mệt mỏi vì suốt thời gian qua đã phục dịch trong việc xây đắp thành Hóa Châu mà xin tạm hoãn.
Thấy khiêu khích đến thế mà quân Việt vẫn chưa chịu ra khỏi cõi đánh trả thù, Chế Bồng Nga lại cho một đội quân đi đường biển thình lình đổ bộ tấn công phủ Lâm Bình. Không may quân Chiêm lại gặp phải quan phủ Lâm Bình là Phạm A Song phòng bị quá kỹ nên cũng không làm gì được, phải rút lui. Tuy vậy, quân Việt cũng chẳng thèm truy kích.
Cái tin ấy báo về triều đình Chiêm, Chế Bồng Nga lộ vẻ bực mình nói:
-Người Đại Việt lúc này nhát như con thỏ, cứ ẩn trong hang làm ta khó xử quá.
La Ngai nói:
-Đại Việt suy yếu quá rồi nên chỉ biết lo thế thủ. Quân ta lúc này tinh nhuệ lắm, sao bệ hạ không thử xua thẳng vào Thăng Long một phen, lẽ nào không thắng?
Chế Bồng Nga lắc đầu:
-Tướng giỏi cầm quân phải biết làm sao đánh thắng được giặc mà mình thiệt hại rất ít. Nay quân giặc tuy yếu thật nhưng chúng thủ kỹ như vậy, mình đánh bừa vào, dẫu thắng, giặc chết mười mình cũng chết tám, phỏng được lợi ích gì? Lỡ Chân Lạp hay Xiêm lại thừa cơ hội này đánh sau lưng ta trở tay sao kịp? Nhất định phải dùng kế “điệu hổ ly sơn”, dụ chúng ra khỏi hang ổ mới đánh chúng được! Nếu chúng đã ra ngoài, ta chỉ cần thắng một trận thật oanh liệt, thật tàn nhẫn là cướp được tinh thần chúng. Chúng đã rúng lòng rồi, ta làm mưa làm gió gì mà chẳng được! Rất tiếc là ta chưa tìm ra mưu kế gì để dụ chúng!
Tướng Mục Bà Ma thưa:
-Lần trước thần đã dâng một kế để dụ giặc nhưng không kết quả. Nay thần muốn dâng một kế khác không biết có thể dùng được không?
-Khanh cứ nói ta nghe thử!
-Thưa, bệ hạ thử cử sứ giả mang thư đến Thăng Long, đòi Trần Hạo trả lại đất Hóa Châu. Viện lẽ đất ấy vốn là của Chiêm quốc mà vua Chiêm đã dùng làm sính lễ để cưới công chúa Huyền Trân. Nhưng công chúa Huyền Trân đã tự ý trở về Đại Việt tại sao Đại Việt vẫn giữ lấy đất ấy? Nay xin trả lại Hóa Châu cho Chiêm Thành mới đúng lẽ! Nếu Trần Hạo sợ thế lực của ta mà trả đất lại thì tốt. Ta cũng sẽ nhân đó trả lại họ những người Đại Việt bị ta bắt vừa qua. Hai bên sẽ định lại ranh giới và chấm dứt chuyện thù hằn! Nếu Trần Hạo không chịu, ta dọa sẽ dùng võ lực để lấy lại! Như vậy Đại Việt còn nhịn sao được? Chắc hẳn họ sẽ xuất quân đánh ta!
Chế Bồng Nga mừng rỡ nhìn Mục Bà Ma nói:
-Hay lắm! Khanh đã nghĩ ra cái kế độc này Đại Việt làm sao nhịn nổi nữa? Khanh có thể đi sứ Đại Việt giúp ta luôn không?
-Bệ hạ đã sai khiến, thần xin tuân mệnh!
Thế là tướng Mục Bà Ma vâng mạng vua Chiêm sang Thăng Long đòi lại đất Hóa Châu.
Từ khi Thượng hoàng Minh Tôn mất, Chiêm Thành bỏ hẳn việc triều cống Đại Việt. Vua Dụ Tôn quá ham chơi, đâu nghĩ gì đến việc đó! Những vị trung thần nhìn xa biết rộng hầu hết đã tìm phương ở ẩn cả. Những kẻ còn ở lại, một số thì nín thở đợi thời, một số mặc cho thời thế xoay chuyển, gắng ôm lấy chút tước lộc tới đâu hay tới đó. Vua Dụ Tôn lại quá tin bọn nịnh thần, ai dám bày tỏ lời ngay nữa? Tháng 6 năm Bính Ngọ*, vua ngự thuyền nhỏ đến chơi nhà Thiếu úy Trần Ngô Lang ở hương Mễ Sơ đến khuya mới về. Đêm đó vua uống quá say. Đến sông Chữ Gia, thuyền vua bị một bọn côn đồ chận lại cướp mất cả ấn tín lẫn kiếm báu truyền quốc. Vua lấy làm xấu hổ và tin sự việc này là một điềm chẳng lành. Nghĩ mình không còn sống bao lâu nữa, vua càng lao mình vào những cuộc chơi bời trác táng. Vì vậy, mặc cho Chiêm Thành khiêu khích, vua quan không hẹn nhưng đều đồng lòng làm ngơ, cố nhịn nhục.
Cho tới lúc Chiêm Thành ngạo nghễ cử sứ giả đến tận Thăng Long đòi lại đất cũ họ mới giật mình! Lòng tự ái cả vua lẫn quan đều bị đánh động! Vua Dụ Tôn nổi trận lôi đình, truyền đem Mục Bà Ma giam lại. Hoàng thân Nguyên Trác tâu:
-Chiêm Thành lờn mặt quá rồi! Không thể nhịn được nữa! Bệ hạ phải cử binh chinh phạt cho nó chừa cái thói hung hăng đi!
Vua Dụ Tôn nói:
-Quả thật Chiêm Thành đã coi trời đất không ra gì nữa! Trước đây ta đã cử Đỗ Tử Bình đi chinh phạt nhưng Đỗ Tử Bình xem bộ nhát quá, đã tìm cách thoái thác. Nay ta muốn giao ấn nguyên nhung cho Minh tự Trần Thế Hưng lo việc ấy được không?
Hoàng thân Nguyên Trác nhìn Trần Thế Hưng hỏi lại:
-Hoàng thượng tin tài lược của ông, muốn trao ấn nguyên soái cho ông đi trừng phạt Chiêm Thành, ông bằng lòng chứ?
Trần Thế Hưng tâu:
-Thần xin tuân mệnh!
Vua Dụ Tôn bèn cử Trần Thế Hưng làm thống quân , Đỗ Tử Bình làm phó, tiến binh đánh Chiêm Thành. Trần Thế Hưng chỉ huy đại quân đi trước, Đỗ Tử Bình dẫn hậu quân tiếp ứng. Tháng 4 năm Mậu Thân*, quân Trần kéo đến Chiêm Động. Lúc bấy giờ Chế Bồng Nga đã chuẩn bị trước, chọn địa điểm thuận lợi để phục kích sẵn. Sau đó Chế Bồng Nga cho một đạo quân nhỏ ra nghinh quân Trần. Đánh nhau một hồi quân Chiêm thua chạy. Quân Trần hăng hái đuổi theo, thế là lọt vào giữa ổ phục kích. Quân Chiêm liền đổ ra đánh một trận rất ác liệt khiến quân Trần phải tan rã. Trần Thế Hưng bị bắt sống. Đỗ Tử Bình chỉ huy hậu quân thấy thế nguy không dám tiếp cứu, vội vã đem quân trở về. Khi về tới Thăng Long, sợ bị vua bắt tội, Đỗ Tử Bình lập tức cho người nhà đem vàng bạc đút lót hai viên Hành khiển là Tâm Đức Ngưu và Nguyễn Thanh Lương. Nhờ vậy, Đỗ Tử Bình chỉ bị vua khiển trách sơ rồi bỏ qua.
Sau khi thắng trận, Chế Bồng Nga cho người sang Đại Việt đề nghị trao đổi tướng Trần Thế Hưng với sứ giả Mục Bà Ma. Vua Dụ Tôn đành phải chấp thuận.
Chế Bồng Nga rút quân về tới Đồ Bàn thì nhận được tin nhà Minh đã đánh đuổi nhà Nguyên ra khỏi Trung Hoa và đóng đô ở Kim Lăng. Ông lo ngại nói:
-Trung Hoa đã đổi chủ, thế nào nhà Minh cũng thị uy với các nước láng giềng! Nếu ta không khéo léo là sinh kẹt ngay!
Thế rồi ông lập tức sai Hổ Đô Man đem hai con voi, hai con hổ và một số sản vật địa phương sang Kim Lăng triều cống để xưng thần. Việc này đã làm vua Minh hài lòng lắm. Vua Minh sai Ngô Dụng sang Chiêm đáp lễ ban cho Chiêm vương một bức thư có đóng dấu ngọc tỉ như sau:
“Ngày mồng 4 tháng 2 năm nay, Hổ Đô Man đến dâng cọp, voi; lòng thành của Vương trẫm đã hiểu rõ. Tuy nhiên khi Hổ Đô Man chưa tới, sứ giả của trẫm cũng đã sẵn sàng đi đến nước Quốc vương. Sứ giả của trẫm đến báo cho Quốc vương biết rằng trước đây nước Trung Hoa bị rợ Hồ (Mông Cổ) trộm chiếm hàng trăm năm, khiến tập tục man di đầy rẫy, phế bỏ phong hóa Trung Hoa. Trẫm khởi binh trong vòng 20 năm, dẹp sạch bọn chúng, làm chủ Trung Hoa, thiên hạ bình an. Sợ các Di trong bốn phương chưa biết nên sai sứ giả báo tin cho các nước. Không ngờ sứ giả của vương tới trước, lòng thành thể hiện vững vàng, khiến trẫm rất vui. Nay ban một bản lịch Đại Thống, 40 bộ y phục lụa là, lụa ỷ dệt kim tuyến, sai người đưa sứ giả về nước. Lại dụ Vương về đạo thờ nước lớn, Vương nên phụng thừa coi như đạo trời, khiến dân Chiêm Thành yên với nghề nghiệp, Vương giữ được lộc vị truyền đến con cháu, trời đất soi xét sự cố gắng, Vương chớ xem thường”.
Được thiên triều ân cần phủ dụ, Chế Bồng Nga rất mừng. Thế là ông vững tâm theo đuổi ý định chinh phạt Đại Việt. Để giành lấy lẽ phải về mình, Chế Bồng Nga đã sai Bình chương Bồ Đán Ma Đô sang Kim Lăng tạ ơn đồng thời tố cáo vụ Đại Việt đã đem quân đánh Chiêm Thành năm trước trong đó có đoạn như sau: “… Vua An Nam đã sai Trần Thế Hưng và Đỗ Tử Bình đem đại quân xâm lấn nước thần. Nhưng nhờ hồng phúc của bệ hạ, nước thần đã đánh tan quân xâm lược, bắt sống được thống quân của giặc là Trần Thế Hưng. Tuy vậy, thần vẫn sợ An Nam sẽ tìm cách trả thù. Vì vậy, cúi xin bệ hạ thể hiện đức hiếu sinh, trừng phạt nặng nước An Nam để răn đe những kẻ vô đạo hiếu chiến tàn hại dân lành…”.
Cử sứ giả đi xong, Chế Bồng Nga tiếp tục chuẩn bị việc Bắc chinh. Lúc bấy giờ Đại Việt cũng đã cử sứ giả sang cống Minh triều nên vua Minh cố làm ra vẻ công bằng, cho Hàn lâm viện biên tu La Phục Nhân, Chủ sự bộ binh Trương Phúc mang thư đến cả hai nước Đại Việt lẫn Chiêm Thành để dàn hòa như sau:
“Trẫm vốn xuất thân từ giới bình dân, nhân thiên hạ loạn bèn khởi binh để bảo vệ làng xóm, không ngờ hào kiệt theo rất đông. Trẫm cầm binh vài năm, đất đai mở rộng, quân lính cường thịnh, được toàn dân tôn lên làm vua trị thiên hạ, nối dòng chính thống, đến nay đã được 3 năm. Các nước ngoài đến triều cống thì An Nam là nước đầu tiên, thứ đến Cao Ly rồi Chiêm Thành. Tất cả đều dâng biểu xưng thần, hợp với chế độ xưa, khiến trẫm rất vui lòng.
Mới đây Chiêm Thành sai Bình chương Bồ Đán Ma Đô đến cống, tâu rằng An Nam mang binh đến xâm nhiễu, trẫm xem tờ trình lòng không được yên. Nghĩ rằng hai nước các ngươi từ xưa đến nay, cương vực đã định sẵn, đó là ý trời, không thể cậy mạnh mà làm càn. Huống đất đai các ngươi, cách Trung Hoa hết núi đến biển, lời nói về sự xâm nhiễu nhất thời khó mà biết được để trình bày rõ ràng cho trẫm hay. Các người được truyền đời nối đời đã lâu, việc giữ đất an dân, trên phụng đạo trời, tôn kính Trung Hoa, những việc này Vương trước của các ngươi chắc đã để lại lời dạy bảo, không đợi trẫm dụ mới biết. Trẫm làm chủ thiên hạ, việc đáng làm là trị loạn dẹp nguy, nay sai sứ đi quan sát sự việc, hiểu dụ các ngươi phải sợ trời, thủ phận. Nếu như cả hai dùng binh, năm này qua năm khác không ngừng, làm độc hại sinh linh, thượng đế hiếu sinh sẽ không bằng lòng, e rằng trên thì trời ghét, dưới thì lòng dân oán hận, mối họa sẽ không tránh được! Vương hai nước hãy nghe lời trẫm, tuân theo đạo lý, yên phận mình, để con cháu các ngươi được hưởng phúc lâu bền, há lại không tốt đẹp hơn ư? Khi chiếu thư tới, hai nước hãy tuân lệnh bãi binh!”
Khi sứ giả Trung Hoa đã về nước, La Ngai hỏi Chế Bồng Nga:
-Bây giờ vua Minh hạ chiếu dàn hòa như vậy bệ hạ tính sao?
Chế Bồng Nga cười mà nói:
-Vua Minh hạ chiếu cứ hạ chiếu, việc mình đã định mình cứ làm!
La Ngai hỏi lại:
-Như vậy là mình vẫn chuẩn bị đánh Đại Việt? Làm trái ý vua Minh như vậy lỡ vua Minh nổi giận giúp Đại Việt đánh ta thì sao?
Chế Bồng Nga lại cười:
-Khanh chớ ngại chuyện đó! Vua Minh hạ chiếu thư dàn hòa chiếu lệ để làm vừa lòng cả đôi bên thôi! Thực chất lão lại muốn cho đôi bên xung đột để lão thủ lợi đấy chứ! Ta còn lạ gì cái thói đểu giả của bọn vua quan Trung Hoa? Bên ngoài họ luôn lấy lễ giáo để ru ngủ thiên hạ nhưng chính họ làm chuyện gian tà độc ác hơn ai hết! Xưa nay không biết đã bao nhiêu nước vì tin vào những lời đạo đức của bọn vua quan Trung Hoa mà bị diệt vong đấy! Nếu Minh triều thấy ta suy yếu, họ sẽ tìm cách nuốt lốn nước ta ngay! Vì vậy, ta đánh Đại Việt cũng là một cách biểu dương lực lượng cho người Minh gờm mà đừng nghĩ đến chuyện thôn tính nước ta! Ta tin chắc khi chiến tranh giữa hai nước Chiêm Việt xảy ra, vua Minh cũng chỉ đứng ngoài can gián suông mà thôi! Đợi đến khi nào cả hai bên suy kiệt hết họ mới nhúng tay vào. Nhưng với ta họ chớ hòng!
La Ngai lại nói:
-Với ta thì khỏi lo, nhưng lần này Đại Việt sẽ đi về đâu?
Chế Bồng Nga nói:
-Đại Việt sẽ đi về đâu? Khanh nghĩ Đại Việt sẽ bị Trung Hoa nuốt ư? Khó lắm! Đại Việt đã từng là một cục xương mà Trung Hoa nuốt mãi không trôi! Ta mắc gì mà lo!
Nói xong Chế Bồng Nga cười một tràng dài sảng khoái.
Vua Dụ Tôn tuy có nhiều thê thiếp nhưng khi đã ngoài 30 tuổi ngài vẫn chưa có một mụn con nào. Hiến Từ thái hậu đã cho cầu đảo nhiều nơi nhưng vẫn không kết quả. Người anh cùng cha cùng mẹ của ngài là Cung Túc vương Nguyên Dục (đã mất) cũng không con. Hiến Từ thái hậu thất vọng hết sức: Dòng con đích của vua Minh Tôn có nguy cơ bị tuyệt tự! Thái hậu rất hoang mang trong việc lựa chọn người kế nghiệp sau này. Cuối cùng Thái hậu nghĩ đến người con nuôi của Cung Túc vương Nguyên Dục là Nhật Lễ. Vua Dụ Tôn thấy mẹ chăm sóc Nhật Lễ thì biết ý nên cũng chiếu cố đến Nhật Lễ nhiều hơn. Nhưng ngài vẫn còn do dự chưa quyết định lập tự. Sau vụ thua trận của Minh tự Trần Thế Hưng, vua Dụ Tôn buồn rầu mà sinh bệnh. Các ngự y đã hết lòng chạy chữa nhưng bệnh vẫn mỗi ngày mỗi tăng. Giữa năm Kỷ Dậu*, thấy bệnh đã ngặt, biết mình không thể sống nổi, Dụ Tôn cho mời các quan đến giường bệnh ngỏ ý truyền ngôi cho Trần Nhật Lễ rồi qua đời. Vua ở ngôi được 28 năm, thọ 34 tuổi.
Trần Nhật Lễ vốn gốc họ Dương. Hồi còn sống, vua Dụ Tôn vẫn truyền các vương hầu, công chúa lần lượt thay nhau tổ chức những cuộc hát chèo, diễn các tuồng tích xưa tại gia để ngài và các quan đến thưởng thức. Lúc bấy giờ các bộ môn này mới được du nhập từ Trung Hoa vào, rất mới mẻ, hấp dẫn nên vua quan Đại Việt đều ưa thích. Cung Túc vương Nguyên Dục tuy là con dòng đích, lại là anh của vua Dụ Tôn, nhưng vì tính khí Nguyên Dục thất thường nên vua Minh Tôn bỏ đi mà chọn vua Dụ Tôn kế vị. Nguyên Dục rất say mê xem hát tuồng. Hôm xem tuồng “Vương Mẫu Hiến Bàn Đào”, vương thấy vợ con hát Dương Khuông là Đào thị đóng vai Tây Vương Mẫu đẹp lộng lẫy quá đâm ra si mê. Thế rồi vương ép Dương Khuông nhường Đào thị cho mình. Lúc ấy Đào thị đã mang thai với Dương Khuông hơn ba tháng. Vương vì quá si tình, bất chấp việc đó. Nửa năm sau Đào thị sinh được một bé trai. Vương nhận đứa bé làm con, đặt tên Trần Nhật Lễ. Khi vua Dụ Tôn gần mất, ông ngỏ ý với quần thần truyền ngôi cho Nhật Lễ. Các tôn thất nhà Trần và bá quan biết Nhật Lễ không phải gốc họ Trần nên không muốn tôn lập. Hiến Từ hoàng thái hậu bênh Nhật Lễ bèn nói:
-Cung Túc vương là con trưởng dòng đích đã không được làm vua lại mất sớm, thiệt thòi nhiều rồi. Nhật Lễ không phải là con của Cung Túc vương sao?
Mọi người kính sợ hoàng thái hậu mới tôn Nhật Lễ lên ngôi. Nhật Lễ bèn đổi niên hiệu là Đại Định, tôn Hiến Từ hoàng thái hậu làm Hiến Từ Tuyên Thánh thái hoàng thái hậu, truy tôn cha là Nguyên Dục làm hoàng thái bá, tôn mẹ Đào thị làm hoàng thái phi, lập con gái của Cung Định vương Trần Phủ làm hoàng hậu.
Từ khi lên làm vua, Nhật Lễ ít khi ngó ngàng đến việc triều chính mà bắt đầu rượu chè bê bết, dâm dật hoang đàng còn hơn cả vua Dụ Tôn trước đó. Đào hoàng thái phi cũng kiêu lộng khác thường. Hồi còn là con hát, đóng các vai Tây Vương Mẫu, Võ Tắc Thiên, Lã Hậu là những người đàn bà có đủ quyền sinh sát thiên hạ, bà cũng từng mơ ước làm sao những tuồng tích mình đóng bỗng nhiên biến thành sự thật. Nào ngờ con tạo trớ trêu lại khiến bà trở thành vị hoàng thái phi thật! Khi đã được thỏa chí bình sinh, bà chẳng coi ai ra gì nữa. Thấy các hoàng thân quốc thích vẫn còn dựa vào nề nếp cũ, can ngăn, phê phán những hành vi của Nhật Lễ, bà rất bất bình. Một hôm, khi Nhật Lễ đến viếng mẹ, Đào thị nói:
-Hoàng nhi phải biết, làm vua phải có cái quyền của ông vua. Mẹ đã đóng nhiều tuống tích xưa, mẹ biết hết. Các ông vua xưa như Tần Thủy Hoàng, Hạng Vũ, Tào Phi đều muốn làm gì thì làm, muốn cho ai sống thì sống, muốn cho ai chết thì chết. Đâu như hoàng nhi uống một chung rượu cũng có người can, muốn coi một tuồng hát cũng có người gián. Nhất là mấy cái ông hoàng thân cứ ỷ thân tộc, vai trên, luôn ngăn cản những cuộc vui của hoàng nhi, như vậy làm vua đâu có sung sướng gì? Hoàng nhi phải làm sao cho họ khiếp sợ, không dám can gián gì nữa, đó mới thật là oai quyền của một ông vua!
Nhật Lễ nói:
-Thuở xưa con không biết sao chứ mới đây các thầy học đều dạy con, dù mình làm vua, vẫn phải nghe lời chú bác khuyên răn. Vì chú bác là những người cùng dòng họ với mình, trung thành với mình, sẽ cùng sống chết với mình khi nguy biến hơn người ngoài. Những khi họ ngăn cản những cuộc vui của con, con cũng bực mình lắm, nhưng biết làm sao?
Đào thị nói:
-Hoàng nhi tưởng mấy lão hoàng thân ấy cùng dòng họ với hoàng nhi sao? Mẹ nói cho hoàng nhi biết, hoàng nhi không phải họ Trần đâu! Họ gốc của hoàng nhi là họ Dương đấy!
Nhật Lễ ngạc nhiên hỏi:
-Mẹ nói thật ư? Sao lại có sự việc như thế?
Đào thị bèn kể ngọn ngành gốc gác thật của Nhật Lễ ra. Nhật Lễ nghe xong than:
-Trời đất ơi! Hóa ra con là người họ Dương! Bây giờ mình quyền quí cao sang thế này mà phải mang họ người khác thì đâu còn vinh dự gì?
-Hoàng nhi cũng nghĩ đến điều đó hở? Muốn cho họ Dương được vinh dự thì cứ việc đổi lại họ cũ thôi! Hoàng nhi gốc họ Dương đổi lại họ Dương đâu ai trách!
-Con chỉ sợ thiên hạ không phục thôi!
-Ai dám không phục chứ? Làm vua là do mạng trời chứ đâu phải tự con người làm nên? Nay trời đã trao thiên hạ cho hoàng nhi ai dám phản đối? Nếu hoàng nhi còn ngại ngùng thì cứ tạo vây cánh cho thật vững và kiếm cách tỉa dần đám thân vương có uy tín đi là xong.
Nhật Lễ nghe lời mẹ, cấu kết với bọn tiểu nhân để tạo thế lực mưu đồ thực hiện việc đổi lại họ Dương. Người triệt để hưởng ứng mưu đồ đó nhất lại chính là một người trong tôn thất nhà Trần: Trần Nhật Hạch. Hạch là cháu nội của Văn Hiến hầu ngày trước. Sau khi vụ án giết hại Quốc phụ thượng tể Trần Quốc Chẩn được phanh phui minh bạch, vua Minh Tôn đã giáng Văn Hiến hầu làm thứ dân, xóa tên trong sổ hoàng tộc. Đến đời Dụ Tôn, Nhật Hạch nhờ dâng nhiều thóc trong vụ chẩn cứu dân đói nên được cho phục hồi họ cũ và được triệu dụng. Tuy thế, các tôn thất nhà Trần đa số vẫn có thái độ lạt lẽo, coi thường Nhật Hạch. Vì vậy, Nhật Hạch đâm ra căm hận họ. Tới khi Nhật Lễ lên làm vua, Nhật Hạch liền ra mặt ôm chân Nhật Lễ. Gặp cơ hội vừa được rửa hận, vừa được thăng tiến, lẽ nào Nhật Hạch lại bỏ qua? Được sự hậu thuẫn của Nhật Hạch, Nhật Lễ càng nghênh ngang không còn biết nể sợ ai nữa. Hiến Từ thái hoàng thái hậu thấy mối nguy cơ ấy đâm ra hối hận, bà than:
-Nó hư hỏng quá rồi! Nó phản rồi! Nếu biết trước vậy, ta đâu có giành ngôi báu cho nó!
Không ngờ lời than thở đó lọt đến tai Nhật Lễ. Nhật Lễ bí mật cho người bỏ thuốc độc vào thức ăn của Thái hoàng thái hậu. Một hôm Thái hoàng thái hậu dùng cơm nửa chừng thì ói máu ra mà mất.
Thấy Nhật Lễ hành động tàn bạo như vậy, Thái tể Nguyên Trác cùng con là Nguyên Tiết với hai người con trai của công chúa Thiên Ninh và một số tôn thất bèn họp nhau để tìm cách đối phó. Một đêm kia, họ bất ngờ xông vào thành định giết Nhật Lễ. Nhật Lễ trèo qua tường, trốn dưới một gầm cầu. Mọi người lùng sục một hồi không thấy, bèn bỏ ra về. Khi trời sắp sáng, Nhật Lễ vào cung, chia người đi bắt cả thảy 18 người đã dự mưu ám hại mình. Cả bọn Nguyên Trác đều bị giết cả.
Nhật Lễ cũng muốn giết luôn cha vợ là Cung Định vương Trần Phủ lúc ấy đang giữ chức Thái sư Tả tướng quốc. Chi hậu nội nhân phó chưởng Nguyễn Nhiên biết được liền cấp tốc tìm gặp Cung Định vương báo tin:
-Ông phải lánh đi nơi khác ngay! Hoàng thượng sắp cho người đến bắt ông đấy!
Cung Định vương hoảng sợ nửa đêm tìm đến nhà quan Thiếu úy Trần Ngô Lang lánh nạn. Trần Ngô Lang ngạc nhiên hỏi:
-Thái sư Tả tướng quốc có việc gì mà nửa đêm phải đến đây vậy?
Cung Định vương đáp:
-Hoàng thượng đang muốn giết ta! Ông có cách gì cứu ta không?
Trần Ngô Lang nói:
-Hoàng thượng vô đạo, trước sau cũng gây họa cho nhà Trần. Thái sư là người mà hoàng tộc và cả thiên hạ đang trông cậy, sao không nhân dịp này xướng nghĩa để lấy lại cơ đồ?
Cung Định vương lắc đầu chán nản:
-Ta chẳng có ý muốn làm vua. Điều cần thiết bây giờ là làm sao để thoát nạn đã!
-Nếu Thái sư ở đây thì trước sau hoàng thượng cũng biết, tai họa sẽ lây đến cả tôi nữa. Chi bằng cứ lên Đà Giang tạm lánh rồi tính sau. Tôi sẽ ngầm thông báo việc này cho các vương thân, họ sẽ lên gặp Thái sư ở đó.
-Không được đâu! Nếu biết ta ở đó, thế nào hoàng thượng cũng cho quân lên bắt thôi!
-Thái sư khỏi lo! Tôi đang được hoàng thượng tin tưởng, nếu hoàng thượng phái quân đi, tôi sẽ có cách giúp Thái sư an toàn.
Cung Định vương nghe Trần Ngô Lang nói không tin tưởng lắm. Nhưng chẳng biết tính sao nữa, đành lặn lội lên trấn Đà Giang. Quả đúng như Trần Ngô Lang hứa, mấy ngày sau Cung Tuyên vương Trần Kính, Chương Túc quốc thượng hầu Trần Nguyên Đán và Thiên Ninh công chúa cũng đến hội ở đấy.
Nhật Lễ được tin Cung Định vương Trần Phủ đã đến Đà Giang, liền sai tướng Đinh Thịnh đem một đội quân đi bắt. Trần Ngô Lang dặn nhỏ với Đinh Thịnh:
-Kim thượng vô đạo không giữ mình được lâu đâu! Ông đi chuyến này đừng đánh đấm gì cả mà nên ở lại giúp Cung Định vương. Ngài sẽ trở về làm vua đó!
Đinh Thịnh vốn chẳng ưa gì Nhật Lễ nên vâng chịu ngay. Thấy sai đội quân của Đinh Thịnh đi bắt Cung Định vương không kết quả, Nhật Lễ lại lần lượt sai hai đội quân khác đi bắt tiếp. Nhưng cũng như đội quân của Đinh Thịnh, họ đều nghe lời dặn ngầm của Trần Ngô Lang, ở lại với Cung Định vương cả. Nhật Lễ lo sợ hỏi Trần Ngô Lang:
-Sao ta sai tướng nào đi bắt Trần Phủ họ cũng không về thế nhỉ? Quân giữ kinh đô hao hụt quá làm sao bây giờ?
Trần Ngô Lang nói:
-Có lẽ họ là những tướng nhẹ dạ nên bị Trần Phủ dụ dỗ chăng? Bệ hạ tuyển một đội quân khác cho thần đi một chuyến chắc bắt được Trần Phủ thôi!
Nhật Lễ khoát tay:
-Thôi thôi! Đi ba đội hao hụt quân số bảo vệ kinh thành lắm rồi. Lúc này nếu đưa thêm quân ngoài về đây làm sao ta tin tưởng được? Ông là người ta trông cậy, ông đi nữa ta biết bàn việc với ai?
Khoảng giữa tháng 11 năm Nhâm Tuất*, thấy lực lượng theo Cung Định vương đã đủ mạnh, các tôn thất bèn khuyên vương dựng cờ xướng nghĩa. Vương dùng dằng không chịu. Thiên Ninh công chúa nói:
-Thiên hạ này là của ông cha chúng ta, lẽ nào lại vứt bỏ cho người khác? Anh cứ mạnh dạn lên, chúng em sẽ tận lực phò tá anh!
Lúc ấy Cung Định vương mới quyết định khởi binh. Các vương thân bèn tôn Cung Định vương lên ngôi vua ở phủ Kiến Hưng, đổi niên hiệu là Thiệu Khanh, giáng Nhật Lễ xuống làm Hôn Đức công. Vua tự xưng là Nghĩa hoàng (khi Nghĩa hoàng mất được tôn miếu hiệu là Nghệ Tôn, vậy từ đây xin gọi là vua Nghệ Tôn cho tiện) rồi ngự giá về đóng ở Đông Bộ Đầu.
Tin này lan tới kinh đô, Nhật Lễ lo sợ hội triều thần lại bàn cách đối phó. Nhật Lễ nói:
-Nghe tin Trần Phủ đã làm phản xưng vua ở Kiến Hưng, bây giờ ta nên làm thế nào?
Đào hoàng thái phi nói:
-Hoàng nhi chớ hoảng hốt! Trước kia mẹ đóng tuồng thấy khi Ngũ Tử Tư nước Ngô đánh bại nước Sở, tướng Sở là Thân Bao Tư liền chạy sang nước Tần cầu cứu. Sau đó nước Tần đem quân giúp nước Sở, nước Ngô sợ phải rút quân về. Hoàng nhi cứ bình tĩnh lo công việc. Nếu có chuyện gì mẹ sẽ sang cầu cứu nước Chiêm Thành cho!
Nhật Lễ biết lỗi mình bỏ bê việc triều chính, giết hại tôn thất nhà Trần, lại mưu đổi lại họ Dương nên mới xảy ra sự việc này thì hối hận lắm. Ông ta lo sợ hỏi lại:
-Nếu sang cầu cứu Chiêm Thành, ta nói thế nào để họ chịu giúp ta?
Trần Nhật Hạch nói:
-Việc này không khó lắm đâu! Cứ nói với vua Chiêm là bệ hạ có ý muốn trả lại hai châu Ô và Rí cho Chiêm Thành để hai nước sống hòa bình với nhau nhưng bọn Trần Phủ không chịu nên làm phản! Thế nào vua Chiêm cũng kéo quân sang giúp ta thôi!
Trần Ngô Lang nói:
-Không nên làm thế! Nếu quả thật Trần Phủ đã làm phản thì thật khó chống! Ông ta nổi tiếng là người có đức lớn, đang được thiên hạ ngưỡng vọng. Quân ta ba lần được sai đi bắt Trần Phủ mà chúng lại đều theo Trần Phủ cả thì đủ biết. Bây giờ quân trấn giữ kinh đô đâu còn bao nhiêu làm sao chống lại nổi? Theo thần nghĩ, bệ hạ nên thoái vị đi, viết một bức thư tạ tội, mặc đồ thường ra đón tận ngoài thành. Trần Phủ là người nhân hậu, bệ hạ lại là con rể, chắc ông ta sẽ tha lỗi cho bệ hạ.
Trần Nhật Hạch giận dữ nói:
-Trần Ngô Lang muốn theo Trần Phủ làm phản rồi! Bệ hạ nên chém đầu hắn ngay!
Trần Ngô Lang cãi lại:
-Ta trình bày lẽ lợi hại cho hoàng thượng nghe sao ngươi dám nói là ta phản? Ngươi phải biết hoàng hậu chính là con ruột của Trần Phủ, Trần Phủ là người có đức lẽ nào lại muốn con gái mình trở thành kẻ góa bụa? Bộ ngươi muốn bệ hạ phải đem thân đi nhờ vã Chiêm Thành sao?
Nhật Lễ suy nghĩ một hồi rồi thuận nghe theo Trần Ngô Lang. Khi đón vua Nghệ Tôn trước cổng thành, Nhật Lễ phủ phục xuống đất xin tạ tội. Vua ôm Nhật Lễ rơi lệ mà nói:
-Không ngờ hôm nay sự thể lại đến thế này!
Cung Tuyên vương Trần Kính tuốt gươm ra quát:
-Nay vâng mệnh trời, đánh kẻ có tội. Tên tội nhân kia sao còn dám nói lôi thôi! Bệ hạ há vì lòng nhân từ bịn rịn mà bỏ mất nghĩa lớn sao?
Thế rồi Cung Tuyên vương bảo kẻ tả hữu lôi Nhật Lễ ra giữ lại. Các quan trong triều đều ra lạy mừng vua Nghệ Tôn. Vua nói với Chi hậu nội nhân phó chưởng Nguyễn Nhiên và Thiếu úy Trần Ngô Lang:
-Nếu không có hai ông tận tình che chở, giúp đỡ ta làm sao có ngày nay được? Ta sẽ trả ơn hai ông thật xứng đáng!
Nhật Lễ nghe được lời ấy mới biết mình đã nuôi ong tay áo, căm giận Trần Ngô Lang lắm. Sau đó vua Nghệ Tôn truyền giam Nhật Lễ ở phường Giang Khẩu. Trần Ngô Lang thấy Nhật Lễ đã ra thân như thế cũng thương hại, bịn rịn đi theo an ủi. Nhật Lễ bèn gọi Trần Ngô Lang vào trong màn, nói dối rằng:
-Ta còn một hũ vàng để trong cung, ngươi hãy đi lấy về đây!
Trần Ngô Lang quì xuống vâng lệnh. Nhật Lễ thừa dịp bóp cổ Trần Ngô Lang đến chết.
Vua Nghệ Tôn biết được nổi giận sai giết Nhật Lễ cùng với con trai của y là Liễu rồi truy tặng Trần Ngô Lang làm Nhập nội tư mã, ban tên thụy là Trung Mẫn Á vương.
Giết xong Nhật Lễ, vua Nghệ Tôn lại cho giết luôn Trần Nhật Hạch vì y là người trong hoàng tộc nhưng lại xúi giục Nhật Lễ giết hại các tôn thất.
Khi thấy con mình là Nhật Lễ bị giam rồi bị giết, Đào thị hoảng sợ dẫn mấy tên đày tớ trung thành chạy trốn. Thầy trò Đào thị cải trang làm dân hàng chợ, đi lần tới biên giới Chiêm Thành. Sau khi đã tìm cách vượt qua được biên giới, thầy trò Đào thị bị một toán quân Chiêm chận bắt. Toán quân Chiêm này sống ở biên giới Chiêm Việt nên cũng có nhiều tên biết tiếng Đại Việt, một tên hỏi:
-Các người là dân ở đâu đến? Định làm gì ở đây?
Đào thị nói:
-Tôi chính là hoàng thái phi Đào thị từ Đại Việt đến đây. Chúng tôi muốn xin diện kiến Chiêm vương để báo việc khẩn. Các người mau đưa chúng tôi đến gặp ngài chắc chắn các người sẽ được thưởng!
Đám lính Chiêm ngỡ vớ được vị quốc mẫu của Đại Việt, mừng rỡ đưa trình ngay với vị chủ tướng đóng ở biên giới. Sau khi hỏi sơ lược cớ sự, vị chủ tướng này thân hành đưa Đào thị thẳng về Đồ Bàn tâu trình với vua Chiêm Chế Bồng Nga.
Vua Chế Bồng Nga đã nuôi sẵn mộng Bắc chinh, chỉ vì qua mấy lần đánh thăm dò, thấy quân Đại Việt các nơi vẫn phòng thủ khá kỹ nên dật dờ chưa khởi sự. Nay nhận được tin Đại Việt có nội biến ông mừng lắm, cho đòi Đào thị vào chầu ngay. Đào thị vừa lạy khóc vừa bẩm:
-Bệ hạ anh minh và nhân hậu, con trai thiếp là vua Đại Định nước Đại Việt đã bị chết thảm dưới tay bọn phản loạn Trần Phủ. Xin bệ hạ minh xét, đem quân đánh Đại Việt để mở rộng đất Chiêm và cũng để trả thù cho con trai thiếp, thiếp xin đội ơn bệ hạ muôn đời!
Vua Chế Bồng Nga lớn giọng:
-Mụ này nói lạ chưa? Ta đánh Đại Việt để mở rộng đất Chiêm thì còn có lý! Tại sao ta phải đánh Đại Việt để trả thù cho con mụ?
Đào thị dập đầu thưa:
-Như vậy là bệ hạ chưa thấu rõ sự tình. Con trai thiếp là vua Đại Định vốn rất nể trọng bệ hạ, muốn hai nước Đại Việt và Chiêm Thành được sống hòa bình bên nhau. Vì thế, con trai thiếp định đem đất châu Ô và châu Rí trả lại cho bệ hạ. Không ngờ bọn Trần Phủ lại có ý muốn ngược lại, đã không chịu trả đất lại còn muốn đánh Chiêm Thành để chiếm thêm đất nữa! Do đó hai bên sinh hiềm khích nhau. Cuối cùng thì bọn Trần Phủ mưu phản giết hại con trai thiếp. Vì thế thiếp mới dám xin bệ hạ đánh Đại Việt để trả thù cho con trai thiếp.
Chế Bồng Nga cười:
-Mụ đàn bà này cũng giỏi khoa khích tướng đấy chứ! Mụ biết tình hình quan quân và dân chúng Đại Việt hiện nay ra sao hãy nói ta nghe thử?
-Tâu bệ hạ, mấy năm nay Đại Việt mất mùa liên tiếp, dân chúng thiếu đói, giặc giã nổi lên khắp nơi. Quan quân phải luôn đi đánh dẹp rất mệt mỏi, chán ngán. Tiếp đó lại trải qua mấy trận đánh nhau giữa con trai thiếp với Trần Phủ quân sĩ lại thêm một phen hao hụt đáng kể. Vả lại, Trần Phủ mới cướp ngôi, quan quân và dân chúng vẫn còn rất nhiều người không phục. Thiếp nghĩ, nếu đem quân đánh Đại Việt lúc này sẽ có nhiều người Việt làm nội ứng cho bệ hạ. Thiếp tin chắc bệ hạ tiến tới đâu sẽ thắng tới đấy. Xin bệ hạ đừng bỏ qua cơ hội này!
Chế Bồng Nga hơi ngạc nhiên vì lý lẽ rành rọt của người đàn bà Đại Việt. Phải chăng ý trời đã gởi vào miệng người đàn bà này? Ông hỏi thêm một số chi tiết về vụ biến động ở Đại Việt. Dĩ nhiên là người đàn bà gốc con hát này cũng khéo léo thêm thắt về sự kém cỏi của nhóm Trần Phủ và tình hình rối loạn của Đại Việt để vua Chiêm phấn khởi và quyết tâm ra quân hơn. “Đúng lắm, ta không thể bỏ qua cơ hội này”. Vua Chiêm nói với Đào thị:
-Được! Ta sẽ đánh Đại Việt để trả thù cho con trai mụ. Cho mụ lui.
-Đa tạ bệ hạ! Đa tạ bệ hạ! – Đào thị dập đầu lạy năm lạy rồi lui ra.
Sau một đêm suy nghĩ kế hoạch, sáng hôm sau vua Chế Bồng Nga truyền lệnh quan quân chuẩn bị Bắc phạt. Nhà vua thân hành chỉ huy đại đội thủy binh đi đường biển tiến về Đại Việt.
Tháng ba nhuận năm Tân Hợi* quân Chiêm Thành bất thần đánh vào cửa biển Đại An rồi tiến thẳng lên Thăng Long. Quân Đại Việt lâu nay chỉ quen đối phó với những đám giặc nhỏ không đáng kể nên rất chủ quan trong việc phòng bị. Bởi thế, khi quân Chiêm Thành đưa một lực lượng lớn tấn công bất ngờ, các lực lượng trú phòng ở quanh Thăng Long đều bị tan rã nhanh chóng. Vua Nghệ Tôn và toàn bộ hoàng gia phải lên thuyền lánh sang Đông Ngàn. Quân Chiêm Thành tràn vào thành Thăng Long đập phá kho tàng, vơ vét hết mọi thứ tài sản rồi đốt rụi cung điện, nhà cửa. Quân Chiêm cũng lùng sục bắt hết những đàn bà trẻ và con gái chúng gặp. Vua quan Đại Việt bàng hoàng chưa định tĩnh để lập kế hoạch kháng chiến thì quân Chiêm lại đột ngột rút về.
Sau trận thắng oanh liệt ấy, Chế Bồng Nga cho mở tiệc liên hoan tại Đồ Bàn. Trong dịp này, ông cũng cho đem số chiến lợi phẩm đàn bà con gái ban phát cho những chiến sĩ có công làm thê thiếp hoặc nô lệ. Trước hàng trăm quan chức, chiến sĩ và các vị mệnh phụ, phu nhân, vua Chiêm hãnh diện tuyên bố:
-Hôm nay là ngày vui lớn, ngày vinh quang nhất của dân tộc Chiêm Thành! Quân ta đã chiến thắng, đã làm cho người Đại Việt run sợ, không còn dám khinh thường người Chiêm ta nữa! Ta tin chắc từ nay dân tộc Chiêm sẽ thẳng đà tiến lên mãi! Nhân cuộc vui này, ta cũng mong được nghe những ý kiến có tính cách xây dựng trong việc trị nước, trong việc đối phó với các lân bang. Đặc biệt nhất là đối với hai nước Chân Lạp và Đại Việt, ta phải rửa sạch các mối tủi nhục mà tổ tiên ta đã phải gánh chịu với họ! Nào, ta sẵn sàng nghe ý kiến của các khanh đây!
Tể tướng Nhã Đam là người lên tiếng đầu tiên:
-Trước kia vua Trà Hòa Bố Để đã dụng biết bao nhiêu tâm lực để chấn chỉnh quân đội với ước vọng tiêu diệt Đại Việt để giải trừ hậu hoạn cho Chiêm Quốc. Nhưng ước vọng ấy không thành, khiến vua Trà Hòa Bố Để buồn rầu sinh bệnh mà qua đời. Nay bệ hạ đánh một trận đã làm quân Đại Việt tan tác, chiếm được Thăng Long, vua quan Đại Việt đều mất vía kinh hồn, vua Trà Hòa Bố Để ở cõi âm chắc cũng toại nguyện lắm! Tuy nhiên, thần không hiểu tại sao trong khi quân Đại Việt đã thua tan tác, mất hết tinh thần, bệ hạ không thừa cái thế chẻ tre ấy tiến quân tiêu diệt chúng luôn mà lại vội rút về?
Vua Chế Bồng Nga cười ha hả:
-Hốt chiến lợi phẩm nhiều quá, phải đem về cất đã chứ! Nếu không chịu rút sớm, lỡ bị giặc cướp lại có uổng công không?
Tể tướng Nhã Đam vui vẻ cười theo:
-Vậy là bệ hạ đã thực hành chính sách bắt cá bỏ giỏ: Một con trong tay chắc hơn mười con dưới nước!
Vua Chế Bồng Nga cười nói tiếp:
-Thực tế là vậy đó! Hơn nữa, việc chiếm đất, tiêu diệt Đại Việt không phải là nguyện vọng chính yếu của ta! Thật tình ta cũng chỉ muốn lấy lại phần đất họ đã chiếm của ta thôi!
Mọi người đều ngạc nhiên khi nghe vua Chiêm bày tỏ ý kiến ấy. Một vị quan khác nói:
-Trước đây vua Trà Hòa Bố Để nhất quyết tìm mọi cách tiêu diệt Đại Việt để trừ hậu hoạn cho Chiêm Thành, nay bệ hạ lại nói không có nguyện vọng chiếm đất hay tiêu diệt Đại Việt nghĩa là sao? Chúng thần đầu óc u tối chưa thể nào hiểu được thánh ý, xin bệ hạ dạy bảo cho!
Vua Chế Bồng Nga nói:
-Chư khanh không chịu đọc sử sách làm sao hiểu nổi vấn đề! Trước đây quân Mông Cổ đông gấp bội quân Đại Việt đã chiếm Thăng Long mấy lần mà rốt cuộc đều bị đánh tan tành, mười phần chỉ còn một, chạy trốn như chuột! Quân ta làm sao sánh nổi với quân Mông Cổ hồi ấy? Trong trận chiến vừa qua, ta chiếm được Thăng Long mau chóng không phải hoàn toàn nhờ quân sĩ thiện chiến mà còn nhờ ở yếu tố bất ngờ nữa. Suốt mấy trăm năm nay Chiêm Thành có bao giờ đánh Thăng Long đâu mà ngờ? Thật sự quân ta cũng chỉ phá vỡ được mấy tuyến phòng thủ của giặc ở gần Thăng Long thôi. Sớm muộn gì lực lượng giặc cũng sẽ tập trung lại để phản công! Nếu còn dây dưa ở thêm, không những cái gì ta đã chiếm được có thể vuột mất mà còn mệt sức, hao quân nữa! Ta rút quân sớm cũng nhằm mục đích làm cho giặc không kịp truy cản. Còn vấn đề tiêu diệt Đại Việt, ta được lợi cái gì? Hay chỉ rước lấy tai họa đến gần thêm? Làm khổ cho dân ta thêm? Theo ý ta, nước Đại Việt tồn tại vẫn có lợi cho nước Chiêm ta hơn là nó bị tiêu diệt!
Các quan lại một lần nữa trố mắt nhìn nhau. Tể tướng Nhã Đam lại tâu:
-Chúng thần tin tưởng bệ hạ nhìn xa biết rộng, nhưng những lời bệ hạ nói ra, thú thật chúng thần chưa thấu hiểu. Tại sao Đại Việt tồn tại lại có lợi cho nước Chiêm ta hơn? Xin bệ hạ dạy bảo cho chúng thần được rõ!
Vua Chế Bồng Nga nói:
-Ta đã suy nghĩ nhiều rồi, các khanh đừng bao giờ nuôi mộng sát nhập Đại Việt vào Chiêm Thành! Thứ nhất, dân tộc Đại Việt là một dân tộc quật cường rất khó chinh phục! Nước Trung Hoa lớn mạnh thế kia, họ đã từng chiếm Đại Việt làm quận huyện trải ngót nghìn năm mà chúng còn vùng dậy được, nay nước ta làm sao cai trị chúng nổi? Thứ hai, nếu ta tiêu diệt được Đại Việt tức là ta tự đem cái biên giới nước ta lại gần nước Trung Hoa, như thế có phải là ta tự đem cái khổ, cái lo thường trực đến bên lưng mình không? Những nhà lãnh đạo biết xa thấy rộng đều thấy rõ cái họa đó nên đã cố tránh! Vua Chế Mân trước kia không chịu giúp Mông Cổ đánh bọc hậu Đại Việt cũng chỉ vì ngài thấy rõ chuyện đó! Ta cứ để Đại Việt làm cái hàng rào ngăn cách giữa nước ta và nước Trung Hoa các khanh thấy có phải hay hơn không? Ngoài ra còn khỏi gặp rắc rối với vấn đề tâm linh nữa. Chắc các khanh đều biết đối với dân Chiêm ta, muốn đưa muốn đưa họ đến cư ngụ ở một vùng đất mới rất khó. Hầu hết người Chiêm ta vẫn quan niệm đất đai của tổ tiên là vật thể thiêng liêng không được sang nhượng hay chối bỏ. Người ta tin rằng đất đai ấy đã được thần linh trấn giữ, che chở. Ai tự ý rời bỏ quê cha đất tổ mà đi định cư nơi khác là từ bỏ dòng tộc, từ bỏ thần linh, là kẻ phản bội. Vì thế, dù chiếm được đất giặc ta vẫn khó mà di dân ta đến trám vào những chỗ ấy. Phải có thời gian để cải hóa cái quan niệm cổ hủ đó ta mới tính chuyện mở mang lãnh thổ được!
Nhiều người bấy giờ mới vỡ lẽ, nhưng cũng có một vị hỏi:
-Thần chẳng hiểu tại sao bệ hạ lại kỵ nước Trung Hoa như thế?
Vua Chế Bồng Nga giải thích:
-Người Đại Việt tuy cũng hung tợn nhưng không thâm độc đểu giả bằng người Trung Hoa! Này nhé, Khổng Minh thời Tam Quốc mà nay cả nước Trung Hoa đều ca ngợi là nhà chính trị, quân sự đại tài và có đức lớn, các khanh biết không? Khi chọc giận Chu Du nước Đông Ngô hộc máu mà chết xong, y giả vờ sang Ngô điếu tang khóc lóc thảm thiết đến nỗi nhiều người tưởng y thương tiếc Chu Du thiệt tình. Khi đi đánh phương Nam, Khổng Minh lại tiêu diệt sạch dân tộc Ô Qua, sau đó y giả vờ tổ chức một cuộc lễ tế các vong linh trên sông Lô thủy, đốt trầm hương khóc lóc một hồi là xong nợ! Khi tướng Bạch Khởi nước Tần đánh quân Triệu ở trận Trường Bình, quân Triệu bị vây ngặt phải đầu hàng. Chỉ một đêm Bạch Khởi cho lừa chôn sống hết 30 vạn quân Triệu làm cho nước này suy kiệt hơn mười năm sau chưa phục hồi được! Trong trận đánh tiêu diệt dân tộc Dao ở Vân Nam, người Trung Hoa đã đốt sạch nhà cửa, giết sạch người Dao kể cả trẻ con, bỏ thuốc độc vào tất cả đầu nguồn các dòng suối, báo hại bao nhiêu thú rừng chim chóc phải mang họa lây! Người Trung Hoa đểu giả độc ác như vậy ta làm sao tin họ được?
Vị quan kia lại nói:
-Ấy là họ đối xử với những kẻ thù của họ, còn ta không thù oán gì với họ thì đâu đến nỗi?
Vua Chế Bồng Nga cười mà giải thích:
-Với người Trung Hoa ai là ân ai là thù làm sao phân biệt được? Hôm nay nhân vui miệng, ta kể các khanh nghe vụ này. Vào thời Xuân Thu, Trịnh Vũ Công muốn mở rộng lãnh thổ. Nhìn quanh các nước nhỏ kế cận thấy vua nước Hồ là kẻ ham nữ sắc, ông đem con gái gả cho. Ông còn cho đem nhiều vàng bạc tặng vua Hồ nữa. Vua nước Hồ tin tình cha vợ thương yêu chàng rể nên mất cảnh giác quốc phòng. Một hôm Trịnh Vũ Công lại hỏi quần thần: “Bây giờ ta muốn nới rộng lãnh thổ, nên đánh nước nào?”. Quan Tư Kỳ thành thực tâu: “Nên đánh nước Hồ! Vua nước Hồ bất tài dễ đánh nhất”. Trịnh Vũ Công giận dữ quát: “Ngươi xúi ta làm việc bất nghĩa ư? Vua Hồ là con rể của ta ngươi không biết sao?”. Thế rồi ông sai người đem Quan Tư Kỳ ra chém. Vua nước Hồ nghe được tin này càng ỷ lại vào Trịnh Vũ Công. Thế rồi bất ngờ Trịnh Vũ Công ra tay chiếm nước Hồ không tốn một giọt máu! Đó, nghĩa với tình của người Trung Hoa là thế đấy! Khi ta ở cạnh họ rồi, nay họ yêu sách ta việc này, mai họ yêu sách ta điều khác, nếu ta làm theo ý họ, họ sẽ yêu sách mãi ta làm sao chịu thấu? Còn nếu từ chối yêu sách của họ một hai lần ta sẽ trở thành kẻ thù của họ ngay! Lúc nào họ cũng đề cao lễ giáo nhưng các khanh có biết lúc nào họ cũng sẵn sàng ăn thịt đồng đồng loại không? Như chuyện anh chàng Lưu Bị vua nước Thục, nổi tiếng là một vị vua đạo đức thời Tam Quốc chẳng hạn. Khi chưa thành sự nghiệp, một hôm Lưu Bị bị Lã Bố đánh thua, phải chạy trốn vào nhà một người dân tên Lưu An. Lưu An biết Lưu Bị sẽ làm nên, muốn cầu công, bèn giết người vợ mình để lấy thịt đãi Lưu Bị ăn. Khi Lưu Bị biết được việc đó cứ nức nở khen Lưu An là trung nghĩa. Một chuyện nữa thời Đông Chu, một hôm vua Tề Hoàn Công nói với thuộc hạ: “Trên đời này bất cứ món ngon vật lạ nào ta cũng từng nếm, chỉ có thịt người ta chưa biết mùi vị ra sao?”. Mấy hôm sau có tên Dịch Nha đem dâng Tề Hoàn Công một món thịt hầm rất ngon. Hoàn Công ăn xong khen đáo để, hỏi Dịch Nha “Thịt gì mà ngon thế?”. Dịch Nha thưa: “Nghe chúa công nói trên đời này bất cứ món ngon vật lạ nào chúa công cũng đã từng nếm, chỉ có thịt người là chúa công chưa biết ra sao nên thần mạo muội giết đứa con ba tuổi của thần làm thịt dâng cho chúa công ăn thử!”. Tề Hoàn Công cũng khen nức nở: “Chỉ vì thương vua mà hi sinh cả đứa con nhỏ của mình!”. Với cái giống nham hiểm và dã man khó lường đối với cả người thân họ như vậy, ta xích lại gần họ sớm muộn cũng mang họa thôi!
Các quan đã hoàn toàn vỡ lẽ, họ đồng loạt nói:
-Bệ hạ thông suốt việc cổ kim, cư xử cẩn trọng như vậy thật là phước đức cho dân tộc Chiêm Thành!
Tể tướng Nhã Đam lại nói tiếp:
-Bệ hạ muốn dùng Đại Việt làm cái mộc đỡ đòn cho Chiêm Thành! Thật thánh ý cao vợi khó có người biết được! Nhưng hiện nay ta vẫn chưa thu hồi những phần đất Đại Việt đã cướp, xin bệ hạ sớm tính việc đó cho quân dân thỏa lòng.
Vua Chế Bồng Nga lại cười:
 -Chuyện đó đâu cần phải vội! Với quân đội thiện chiến của ta hiện nay, ta cứ đánh thêm vài trận như trận vừa rồi ắt Đại Việt phải tự động dâng trả những phần đất ấy lại thôi! Ta nghĩ chúng còn phải bỏ ngõ luôn cả đồng bằng sông Hồng nữa chứ đừng nói chỉ những vùng đất ấy!
Tướng La Ngai bưng một chung rượu đến quì dâng lên Chiêm vương:
-Bệ hạ tính liệu như thần không ai lường được! Xin dâng chung rượu này chúc mừng bệ hạ trường thọ để đưa dân tộc Chiêm Thành tiến lên mãi mãi!
Liền đó cả hội trường như muốn bung vỡ bởi tiếng chúc mừng của cử tọa:
-Chiêm vương Chế Bồng Nga vạn tuế!
-Chiêm vương Chế Bồng Nga vạn tuế!
-Chiêm vương Chế Bồng Nga vạn vạn tuế!
Khi quân Chiêm đã rút khỏi Thăng Long, vua Nghệ Tôn mới cùng triều thần hồi kinh. Nhìn thấy cảnh hoang tàn đổ nát của kinh thành, nhà vua rơi nước mắt than thở với quần thần:
-Ta làm thiên tử mà để giang sơn bị giặc tàn phá như vậy, không những đắc tội với tiên tổ mà còn có lỗi lớn với muôn dân nữa. Đền miếu bị phá phách, cung thất bị đốt rụi, kho tàng bị hốt sạch, lấy gì để kiến thiết lại? Mấy năm qua sưu cao thuế nặng, giặc giã liên miên, dân chúng cùng khổ lắm rồi! Cung thất giờ đây chỉ nên xây dựng lại đơn sơ mộc mạc ở được thì thôi. Phải lấy các tản quan,* tôn thất phục dịch chứ đừng phiền nhiễu đến dân chúng tội nghiệp!
Các quan nghe vua nói đều ngậm ngùi. Từ đó vua Nghệ Tôn đã tự ép mình vào cuộc sống kiệm ước. Chỗ ở không chưng diện vàng ngọc châu báu, xe cộ không trang trí lộng lẫy, ăn uống không đòi cao lương mỹ vị. Ngài cũng tự giới hạn hết thảy các cuộc vui chơi giải trí như các vị vua khác. Mặc dù già yếu, chỉ trừ khi bệnh nằm liệt giường, ngài không bỏ qua một phiên chầu nào. Ngài luôn nhắc nhở các quan tại triều phải chăm lo công việc, ở nhà phải lo giáo dục con cái hoặc đọc sách để mở rộng kiến thức, để học theo đức độ của thánh hiền.
Thấy các con mình không đủ khả năng trị vì thiên hạ trong hoàn cảnh đất nước nhiễu nhương này, vua Nghệ Tôn phong người em cùng cha khác mẹ là Cung Tuyên vương Trần Kính làm hoàng thái tử. Trần Kính chính là người đã dày công giúp ngài truất phế Dương Nhật Lễ giành lại thiên hạ cho nhà Trần và cũng là người sát cánh bảo vệ vua Nghệ Tôn trong những ngày nguy biến vừa qua.
Sau đó, vua Nghệ Tôn lấy người em cô cậu là Lê Quý Ly làm Khu mật viện đại sứ rồi gả cô em gái mới góa chồng là công chúa Huy Ninh cho. Sang tháng 8 vua sai Quí Ly đi Nghệ An để chiêu tập dân chúng, vỗ yên nơi biên giới.
Tháng 11 năm Nhâm Tý*, vua Nghệ Tôn nhường ngôi cho hoàng thái tử Trần Kính để lên làm Thái thượng hoàng. Hoàng thái tử Trần Kính lên ngôi tự xưng là Khâm hoàng, đổi niên hiệu là Long Khánh. (Khi mất Khâm hoàng được tôn miếu hiệu là Duệ Tôn, vậy từ đây xin gọi là vua Duệ Tôn cho tiện).
Vua Duệ Tôn tánh khí cương quyết, dũng cảm và rất tự tin. Vừa lên cầm quyền, ngài liền cử Hành khiển tham mưu quân sự Đỗ Tử Bình ra trấn giữ Hóa Châu là nơi người Chiêm hay quấy phá. Đỗ Tử Bình cũng được giao thêm nhiệm vụ tổ chức một đội do thám len lỏi vào đất Chiêm để theo dõi tình hình. Khi nước Chiêm xảy ra vấn đề gì quan trọng, Tử Bình phải cấp tốc báo về cho triều đình biết.
Vua Duệ Tôn là một vị vua năng động ít ai sánh kịp. Ngài lo cải cách việc nội trị, chấn chỉnh lại xã hội, mở khoa thi cử để chọn nhân tài ra giúp nước. Việc được ngài quan tâm cải tổ nhiều nhất chính là vấn đề quân sự. Ngài cho tuyển mộ trai tráng để bổ sung vào quân đội, tu sửa và đóng thêm chiến thuyền, hạ chiếu cho dân quyên thóc cho nhà nước để nuôi quân, ban thưởng tước phẩm cho những người đã quyên tặng theo thứ bậc khác nhau tùy theo số lượng thóc quyên tặng. Ngài cũng cho chọn các quan viên có tài năng, biết luyện tập võ nghệ, thông hiểu thao lược, bất luận ở giai cấp nào cũng được bổ làm tướng chỉ huy. Nhờ thế, quân đội nhà Trần đã dần phục hồi sức mạnh. Bên ngoài, ngài cho sứ sang thông hiếu với nước Chân Lạp và nước Xiêm để tạo thế liên kết khi cần.
Khi thấy quân đội đã đủ mạnh, vua Duệ Tôn có ý định thân hành đem quân chinh phạt Chiêm Thành để rửa cái hận đốt phá Thăng Long năm Tân Hợi. Thấy vua chuẩn bị đánh Chiêm Thành, Ngự sử đại phu Trương Đỗ dâng sớ can: “Chiêm Thành chống lệnh, tội tuy đáng phải giết, song nó ở tận cõi tây xa xôi, núi sông hiểm trở. Nay bệ hạ vừa mới lên ngôi, đức chính giáo hóa chưa thấm nhuần được tới phương xa, nên sửa sang văn đức khiến nó sẽ tự đến thần phục. Nếu nó không theo, sẽ sai tướng đánh cũng chưa muộn”.
Vua Duệ Tôn bác bỏ không nghe. Trương Đỗ lại dâng sớ can thêm hai lần nữa nhưng vua vẫn tiếp tục bác bỏ. Trương Đỗ bèn treo mũ bỏ quan về ở ẩn.
Tiếp đó Ngự sử trung tán Lê Tích cũng dâng sớ can rằng: “Binh đao là đồ hung khí, không nên tự mình gây ra. Huống chi ngày nay vừa mới dẹp được giặc trong nước, thế như cái nhọt lâu năm chưa khỏi, chúa không nên vì mối tức giận riêng mà dấy quân, tướng không thể cầu công mà đánh liều. Dù Chiêm Thành không có lòng thần phục cũng chỉ nên sai tướng đi đánh để chờ trời diệt chúng. Còn xa giá thân chinh thì thần trộm nghĩ không nên”.
Thế nhưng vua Duệ Tôn vẫn không nghe. Hành khiển Phạm Huyền Linh tâu:
-Từ thời Đại Trị (Dụ Tôn) qua thời Đại Định (Nhật Lễ), dân ta đã phải gánh chịu bao nhiêu thứ thuế không chính thức, đói rách tả tơi. Vừa qua lại bị giặc Chiêm cướp phá điêu tàn, kho tàng quốc gia trống rỗng. Nay đất nước mới bắt đầu hồi sinh, quân đội tuy đã được chỉnh đốn vững mạnh, thiết tưởng chưa nên đi đánh phương xa, lấy gì để đắp vào chỗ tiêu phí nếu không trông cậy vào sức dân? Việc này sợ không hợp với ý muốn của Thượng hoàng! Thần xin thảo một tờ chiếu gởi cho Chiêm vương, phân tích lẽ lợi hại và kêu gọi Chiêm vương thần phục trở lại. Nếu Chiêm vương không chịu nghe, bấy giờ ta hãy ra quân!
Vua Duệ Tôn nghe lời, sai Phạm Huyền Linh thảo một chiếu thư gởi Chiêm vương Chế Bồng Nga như sau:
“Vâng mệnh trời hoàng đế chiếu rằng: Từ các năm Đại Trị, việc chính trị suy đồi. Tiếp đến ngụy Nhật Lễ lại tiếm vị, càng làm thiên hạ đổ nát. Tới khi Thượng hoàng chấp chính, ngươi chỉ là một phiên vương đã thừa lúc quốc gia thiếu ổn định, dám đem quân xâm phạm kinh đô. Đó là một tội lớn đáng chết! Nay trẫm đã nối đại thống, đang chỉnh đốn lại trật tự quốc gia. Trẫm hiện có hàng vạn binh hùng tướng mạnh trong tay, nhưng trẫm nghĩ việc trị dân phải lấy đức làm căn bản. Trẫm không muốn thấy người dân vô tội phải đổ máu. Vì thế, trẫm sẵn sàng bỏ qua những lỗi lầm cũ của các phiên thần khi họ biết hối cải. Trường hợp ngươi cũng vậy! Nếu biết tội mình đã gây ra mà hối cải hãy cho sứ giả sang cống thiên triều như lệ cũ, mọi việc sẽ êm thấm. Đó là phước lớn cho binh dân cả hai nước. Nếu ngươi cứ chấp nê, tiếp tục giữ thói ngông cuồng không chịu khuất phục, trẫm buộc lòng phải cử binh chinh phạt! Trẫm đã liên kết với nước Chân Lạp và nước Xiêm, họ cũng sẵn sàng hội binh với thiên triều để diệt lũ nghịch tặc! Ngươi liệu sức mình có chống lại nổi thiên triều hay không? Ngươi đang cầm vận mạng toàn dân nước Chiêm, cứ tùy ý tính toán hơn thiệt mà hành động!”.
Chiếu thư thảo xong, vua Duệ Tôn chưa tìm ra người đi sứ thì có người của Hành khiển tham mưu quân sự Đỗ Tử Bình từ Hóa Châu về báo tin biên giới! Vua Duệ Tôn liền đòi người đưa tin vào để hỏi tình hình. Khi biết được tướng Chiêm là Bố Đông đang tập trung quân cách biên giới Đại Việt chừng một trăm dặm vua Duệ Tôn nói với các quan:
-Đấy, quân Chiêm lại có ý đồ sang cướp nữa không sai! Thế mà chư khanh cứ khuyên ta đừng đi đánh là sao? Giờ ta đã nhất định đánh Chiêm, chẳng cần mang chiếu thư đi nữa!
Hành khiển Phạm Huyền Linh nghe vua nói thế mới thưa:
-Người có tài ăn nói và biết rõ tình hình Chiêm Thành hơn ai hết chính là quan Hành khiển tham mưu quân sự Đỗ Tử Bình, nay nhân có người của ông ấy về báo việc biên giới, bệ hạ thử giao việc này cho ông Đỗ tính liệu xem sao! Nếu ông Đỗ có cách thuyết phục được Chế Bồng Nga chịu qui phục thì cũng tốt! Nếu ông Đỗ không làm được ta sẽ ra quân cũng không muộn!
Vua Duệ Tôn nghe lời, giao chiếu thư cho người báo việc biên giới mang về cho Đỗ Tử Bình thi hành.
Đỗ Tử Bình từ ngày được vua Duệ Tôn cử đem binh trấn giữ thành Hóa Châu, ông lo lắng lắm. Ngoài việc giữ gìn an ninh cho vùng đất này, ông còn có nhiệm vụ theo dõi tình hình hoạt động của người Chiêm bên kia biên giới. Trên thực tế, biết được quân Chiêm quá thiện chiến, ông chỉ tập trung mọi nỗ lực vào việc phòng thủ. Số người ông bung ra hoạt động do thám bên kia biên giới chẳng bao lăm làm sao nắm vững được tình hình địch? Lâu nay không có gì để báo về triều, Tử Bình rất sợ bị vua khiển trách. Nay thấy quân của tướng Bố Đông tuần tiễu biên giới chăm hơn, ông liền cho người báo ngay về triều. Vua Duệ Tôn mới nhân dịp ấy trao chiếu thư để ông đưa sang Chiêm.
Thấy nội dung tờ chiếu thư lời lẽ cứng rắn quá, Tử Bình đâm ra sợ hãi. Chế Bồng Nga có thể nổi giận giết sứ giả lắm chứ! Nghĩ thế nên ông phải vất vả liên lạc với tướng Bố Đông để trao chiếu thư qua tay ông này dâng lại vua Chiêm.
Nói về vua Chiêm Chế Bồng Nga sau khi ăn mừng thắng trận, ban thưởng cho ba quân xong, ông cho chia số quân chủ lực làm hai đạo. Một đạo ứng trực phục vụ việc công đồng thời tập dượt ôn luyện hằng ngày, một đạo cho về nhà lo công việc riêng. Hai đạo tuần tự thay nhau như thế, đợi gặp lúc thuận lợi lại tập trung đi đánh Đại Việt.
Để đề phòng phía Đại Việt tố cáo vụ quân Chiêm đánh phá Thăng Long có thể gây ra phiền phức, Chế Bồng Nga sai Qua Bốc Nông sang Kim Lăng – kinh đô Trung Hoa – dâng biểu tố cáo Đại Việt xâm lấn đất Chiêm trước. Biểu viết trên tấm vàng lá dài hơn một thước* 5 tấc, nội dung như sau: “Hoàng đế Đại Minh lên ngôi cao quí, chức vị coi sóc bốn biển như trời đất che chở, mặt trời mặt trăng soi sáng. Chế Bồng Nga chỉ đáng là một cây cỏ thôi, được ơn Hoàng đế ban cho ấn vàng, phong làm Quốc vương, lòng trung thành hân hoan đội ơn vạn bội. Duy việc An Nam dùng binh xâm nhiễu bờ cõi, giết bắt quan lại, nhân dân, nguyện được bệ hạ nghĩ đến ban cho binh khí, nhạc khí, chuyên viên về âm nhạc, khiến An Nam biết Chiêm Thành được trang bị thanh giáo, là nước triều cống Trung Hoa thì An Nam không dám khinh thường”.
Nhưng vua Minh không chịu đáp ứng những yêu cầu ấy mà sai Trung thư tỉnh chuyển cho Qua Bốc Nông một văn thư như sau:
“Lân quốc giao thiệp, đạo lý là phương sách hay để giữ đức, thờ nước lớn tận lòng thành để làm trọn lễ của bề tôi. Vả lại Chiêm Thành và An Nam đã là bề tôi của triều đình, cùng phụng thừa lịch Chính Sóc, lại gây việc binh khiến độc hại sinh linh, đã trái lẽ phụng sự bề trên, lại sai đường giao hảo giữa lân bang. Đã báo cho Quốc vương An Nam bãi binh ngay, bản quốc cũng nên để hai bên tôn trọng giữ gìn cương thổ. Việc xin thiên tử binh khí thì nào có tiếc gì, nhưng Chiêm Thành và An Nam đang tranh chấp mà triều đình lại cho riêng Chiêm Thành, là giúp ngươi đánh nhau, rất trái với đạo chiêu an. Việc xin nhạc khí và chuyên viên âm nhạc, thì về thanh luật, Trung Hoa và nước ngoài không khác, nhưng về ngữ âm thì có sự sai biệt giữa Hoa và Di, như vậy khó có thể điều khiển. Nếu ngươi có kẻ tập nói được tiếng Hoa, có thể dạy cho âm luật, hãy tuyển chọn một số người đến kinh đô học tập”.
Lần này vua Minh chỉ ban cho Chiêm Thành một đặc ân là thuyền bè của nước này ghé tỉnh Phúc Kiến đều được miễn thuế.
Cách xử sự dè dặt của vua Minh đã làm Chế Bồng Nga không yên lòng. Ông muốn được vua Minh tin tưởng để dễ bề đối phó với Đại Việt. Sau nhiều lần suy nghĩ, ông đã nghĩ đến một việc làm táo bạo để vừa đem lại lợi ích cho nước Chiêm vừa làm hài lòng vua Minh.
Số là người Chiêm rất giỏi về các nghề trên biển: đánh cá, buôn bán, chuyên chở hàng mướn, ngoài ra còn có một số sống bằng nghề cướp biển nữa! Dân Chiêm quen với nghề biển như thế nên nước Chiêm luôn có những đội quân thủy rất hùng mạnh.
Lúc bấy giờ Minh triều đang bối rối vì cái nạn cướp biển. Chúng cứ đột hiện đột biến bất ngờ cướp bóc dân chúng sống dọc theo duyên hải Trung Hoa. Những thuyền hàng hải của nhiều nước khác đi lại trên biển cũng bị chúng cướp. Quân Minh không thể nào theo dõi để diệt trừ tận gốc được. Hầu hết những tên giặc này là người Nhật. Dân Trung Hoa vẫn quen gọi chúng là giặc Nụy (giặc lùn). Sau khi thực hiện những vụ cướp, bọn giặc thường trở về các sào huyệt kín đáo, hiểm nghèo trên vùng duyên hải, hải đảo nhiều nước. Nhờ những thần dân của mình rành rõi nghề biển, Chế Bồng Nga cũng dần biết được một số sào huyệt của của bọn cướp này. Thế rồi ông mở những cuộc tập kích vào bọn chúng. Kết quả ông đã giết được hai tên tướng cướp đầu sỏ là Trương Nhữ Hậu và Lâm Phúc. Bắt được 20 chiếc thuyền biển, 7 vạn cân tô mộc* cùng tên giặc Ngô Đệ Tứ. Chế Bồng Nga sai Dương Bảo Ma Ha, Bát Đích Duyệt Văn Đán đem những chiến lợi phẩm này dâng vua Minh. Vua Minh mừng lắm, hai lần ban thưởng cho vua Chiêm. Từ đó vua Minh đặc biệt o bế Chiêm Thành. Hai nước Trung Hoa – Chiêm Thành đã hợp tác chặt chẽ với nhau trong việc tiểu trừ bọn cướp biển…
Thấy đã đến lúc thuận lợi, tướng La Ngai nói với vua Chiêm:
-Lúc này ta không còn lo ngại về nhà Minh, binh lính nghỉ dưỡng sức như vậy cũng đã đủ. Hiện tại tinh thần quân dân đang lên, ai cũng mong bệ hạ tái chiếm những vùng đất vua Chế Củ và vua Chế Mân đã nhường cho Đại Việt! Bệ hạ định khi nào xuất quân?
Vua Chế Bồng Nga nói:
-Ta cũng đang tính tới việc đó. Binh lương coi như đã sẵn sàng. Ta cũng đã cho người đi thám thính xem Đại Việt động tĩnh thế nào rồi. Đợi có tin tức đích xác sẽ liệu cách để hành động.
Khi triều đình Chiêm Thành biết được tin ở Đại Việt Cung Tuyên vương Trần Kính đã lên ngôi thay vua Nghệ Tôn, Tể tướng Nhã Đam lo ngại nói:
-Bây giờ Đại Việt đã có vua mới, bệ hạ có ý định thay đổi kế hoạch hành động không?
Vua Chế Bồng Nga nói:
-Tùy cơ ứng biến! Nhưng đằng nào cũng phải đánh Đại Việt! Ông cứ việc chuẩn bị sẵn mọi thứ giúp ta!
Truyền lệnh cho Tể tướng Nhã Đam xong, vua Chiêm liền cho triệu cựu hoàng thái phi Đại Việt là Đào thị vào hầu. Khi Đào thị đến, vua Chiêm hỏi:
-Mụ có biết Cung Tuyên vương Trần Kính là người thế nào không?
Như vớ được của báu, Đào thị trả lời không ngập ngừng:
-Tâu bệ hạ, nó chính là tên đại gian đại ác đã chủ động trong việc giúp Trần Phủ cướp ngôi của con trai thiếp! Muốn đánh Đại Việt chóng thắng, bệ hạ phải diệt trừ tên đó trước!
-Như vậy tên Trần Kính này nguy hiểm lắm sao?
-Tâu bệ hạ, chính vậy! Nếu không có nó Trần Phủ đâu làm nên trò trống gì?
Vua Chế Bồng Nga nghe Đào thị nói chưa hẳn tin. Tới khi cho phối kiểm các nguồn tin từ những người lính do thám, biết được vua Duệ Tôn đang chăm lo sửa sang việc nội trị và ráo riết luyện tập quân đội, ông mới cảm thấy lo ngại.
Lúc bấy giờ trên đất Chân Lạp gần biên giới phía tây Chiêm Thành không hiểu đã xảy ra việc gì, cũng có dấu hiệu động binh. Các quan thấy thế khuyên vua Chiêm phải đề phòng. Vua Chiêm nghe lời, bèn tạm ngưng kế hoạch đánh Đại Việt để lo việc phòng thủ. Tướng La Ngai được giao nhiệm vụ chuyên lo tuần thám, kiểm soát việc phòng thủ biên giới phía tây và phía nam. Tướng Bố Đông chuyên lo tuần thám, kiểm soát việc phòng thủ biên giới phía bắc.
Khi nhận được chiếu thư của vua Duệ Tôn, Chế Bồng Nga không hề nổi giận như nhiều người vẫn nghĩ. Ông cho người đọc lại để các quan cùng nghe rồi nói:
-Thật đáng tiếc, chỉ vì ta cẩn thận quá nên đã bỏ lỡ dịp may. Thời Trần Hạo, Nhật Lễ rồi Trần Phủ cầm quyền, Đại Việt đang suy yếu hỗn loạn, ta lại dè dặt không ra quân sớm để diệt trừ chúng. Nay Đại Việt đã có vua mới là Trần Kính, nghe đâu y cũng là tay anh kiệt, hơi khó đấy. Lão ta gởi chiếu thư này đòi nước Chiêm ta phải triều cống trở lại. Chư khanh nghĩ sao về việc này nói thử xem?
Tướng La Ngai tâu:
-Hiện nay quân Chiêm ta rất hùng mạnh, ta lại chuẩn bị đánh Đại Việt sẵn. Cho dù Đại Việt đã có vua mới, Trần Kính có giỏi mấy đi nữa cũng chưa thể nào kiện toàn kịp một quân đội suy yếu hỗn tạp vừa mới bại trận. Thần tin chắc đạo quân thiện chiến của ta với tinh thần đang hăng, sẽ đánh gục bất cứ đối thủ nào! Xin bệ hạ cứ xuất quân đập tan ý đồ của Trần Kính!
Tể tướng Nhã Đam nói:
- Tôi nghe Trần Kính trí dũng kiêm toàn, ngày đêm chỉnh đốn triều đình, luyện tập quân sĩ, dồn lương chứa cỏ, tình thế Đại Việt nay đã khác trước nhiều lắm, ta không nên khinh địch.
Tướng La Ngai cãi lại:
-Tể tướng nói sai rồi! Quân ta đã được huấn luyện thuần thục từ lâu, trận đánh vào Thăng Long năm kia đã làm tinh thần quân sĩ lên rất cao. Đại Việt mới bại trận, tinh thần quan quân chúng tới nay chưa hết kinh hoàng. Trong nước lại xảy ra giặc giã liên miên, quân sĩ phải luôn mệt mỏi vì những cuộc đánh dẹp. Tôi nghĩ đạo quân của Trần Kính hiện tại bất quá là một đạo quân ô hợp thôi! Nếu không đánh ngay lúc này để mai đây nó lớn mạnh thật sự ta làm sao chế ngự được?
Quan Bình chương Hùng Vân nói:
-Trong chiếu thư, Trần Kính nói Đại Việt đã liên minh với Chân Lạp và Xiêm, tuy hư thực chưa rõ nhưng ta không thể không đề phòng! Ngày xưa vua nước Ngô là Phù Sai có một quân đội hùng mạnh vô địch đương thời, khi các nước chư hầu của nhà Chu hội nhau ở Hoàng Trì để bầu ngôi bá chủ, nước Ngô cũng kéo quân đi dự tranh. Nước Tấn là đương kim bá chủ sợ sức mạnh của nước Ngô phải chịu nhượng bộ. Nước Ngô đã được bầu làm bá chủ mới. Nhưng oái oăm thay, trong lúc quân Ngô đi quá xa, vua Câu Tiễn nước Việt là một nước nhỏ ở cạnh nước Ngô đã bất ngờ kéo quân tập kích vào nước Ngô. Thế tử Hữu, người lo việc phòng thủ nước Ngô bị tử trận. Đạo quân hùng mạnh vô địch của Phù Sai trên đường về nước đang mệt mỏi, nghe tin chính quốc bị tấn công, mất hết tinh thần nên tan rã dần. Kết cục nước Ngô đã bị nước Việt đánh bại toàn bộ, Ngô Phù Sai phải tự tử. Trong tình thế hiện nay, tôi nghĩ chưa nên đem quân vào sâu trong đất giặc. Tôi nghe Chân Lạp cũng đang động binh ở biên giới, biết đâu Chân Lạp cũng đang rình nước ta như nước Việt rình nước Ngô? Ta phải đề phòng cái họa của Ngô Phù Sai mới được!
Vua Chế Bồng Nga nói:
-Các khanh ai nói cũng có lý cả. Ta cũng có cái suy nghĩ riêng của ta. Thôi thì ta dung hòa các ý kiến để đi đến một quyết định chung vậy. Đối với Chiêm quốc thì Chân Lạp hay Đại Việt cũng đều là kẻ thù và đều nguy hiểm cả. Họ có thể hại ta bất cứ lúc nào. Nhưng về thế lực thì Đại Việt mạnh hơn Chân Lạp, khó đánh hơn. Vả lại, nếu ta diệt được Đại Việt để sát nhập vào Chiêm quốc, nước ta thành giáp giới với nước Trung Hoa là một nước quá mạnh, lại tham lam vô độ, cực kỳ gian hiểm, ta thật lòng chẳng ham! Trường hợp với Chân Lạp thì có phần dễ đánh hơn Đại Việt. Đánh chiếm Chân Lạp tốt hơn vì ít gặp trở ngại từ bên ngoài. Ý ta muốn tạm thời hòa hoãn với Đại Việt để rảnh tay chinh phạt Chân Lạp trước. Thắng được Chân Lạp rồi sức mạnh của ta sẽ gia tăng gấp bội. Bấy giờ ta sẽ tính chuyện khác. Ý chư khanh thế nào?
Quan Bình chương Hùng Vân nói:
-Bệ hạ tính như vậy thật hợp lý. Thần chỉ ngại ta vẫn chưa thu hồi được những vùng đất mà Đại Việt đã chiếm của ta làm quân dân ta chưa thỏa mãn thôi!
Vua Chế Bồng Nga nói:
-Muốn mưu việc lớn phải coi nhẹ việc nhỏ mới được! Đánh được Chân Lạp ta muốn thêm bao nhiêu đất cát mà chẳng được? Đáng gì mấy miếng đất khô cằn sỏi đá ấy? Cứ gởi cho chúng tạm giữ, khi ta mạnh hẳn lên sẽ lấy lui mấy hồi!
Tể tướng Nhã Đam nói:
-Như vậy là bệ hạ chấp thuận triều cống Đại Việt trở lại như yêu sách của Trần Kính?
Vua Chế Bồng Nga cười nói:
-Đúng vậy! Khi đột kích vào Thăng Long ta đã lấy được của họ quá nhiều vàng ngọc lụa là, bây giờ trả lại cho họ một ít cũng không sao! Ông hãy sửa soạn sẵn cho ta 10 mâm vàng để dùng vào việc đó.
Thế rồi vua Chế Bồng Nga cho thảo tờ thư tạ tội với vua Duệ Tôn, chịu tiếp tục triều cống hàng năm như trước. Ông cho triệu tướng Bố Đông làm sứ giả mang quốc thư và 10 mâm vàng sang cống Đại Việt.
Khi tướng Bố Đông được cử sang Đại Việt triều cống lại nhằm mùa gió chướng nên sứ đoàn phải đi bằng đường bộ qua ngả Hóa Châu. Quan Hành khiển Đỗ Tử Bình đang trấn thủ Hoá Châu nhận được thư báo trước ông vui mừng hết sức. Từ nay ông có thể ăn ngon ngủ yên rồi!
Tới đây thiết tưởng cũng nên lược sơ về nhân vật Đỗ Tử Bình này một chút: xuất thân với chức ngự tiền học sinh. Ông là người có học nhưng không có thực tài. Được trời ban cho cái khiếu ăn nói hay, biện bác giỏi, ông chuyên dùng sở trường này để tiến thân. Tuy ít thành công trong việc làm nhưng đường danh lợi cứ lên như diều gặp gió. Năm Mậu Tý* ông được thăng làm Thị giảng. Tháng 7 năm Kỷ Hợi* ông được thăng Tri Khu mật viện sự. Năm Nhâm Dần*, biên giới phía nam bắt đầu căng thẳng, ông được lệnh của vua Dụ Tôn đi bổ duyệt quân ở Lâm Bình, Thuận Hóa và đắp thành Hóa Châu. Năm Đinh Mùi, ông được cử làm phó Thống quân cho Minh tự Trần Thế Hưng đem quân đi đánh Chiêm Thành. Tháng 4 năm Mậu Thân* quân Việt tiến vào tới Chiêm Động thì bị quân Chiêm phục kích đánh một trận tan tác. Trần Thế Hưng bị bắt, Đỗ Tử Bình chạy thoát được. Từ khi ra làm quan, Đỗ Tử Bình không bỏ lỡ một cơ hội nào có thể vơ vét để làm giàu. Chẳng bao lâu ông đã thu gom được một số vốn liếng đáng kể. Mới ngoài bốn mươi ông đã xây dựng được cơ sở ăn ở vững vàng. Không ngờ trong trận đánh Thăng Long năm Tân Hợi, số của cải ông gom nhặt được lại bị quân Chiêm vét sạch. Mấy nàng hầu trẻ của ông cũng bị chúng bắt mất. Cái dinh thự ông tạo lập ở chưa được bao lâu cũng biến thành đống tro. Những việc đó đã khiến ông đau khổ vô cùng…
Khi sứ đoàn Chiêm Thành tới Hóa Châu, Hành khiển Đỗ Tử Bình đã thân ra đón tiếp, mời vào trú ngụ trong thành. Ông đã cùng tướng Bố Đông gặp nhau đàm đạo rất thân mật. Sau đó, ông lại ân cần mời tướng Bố Đông sáng mai đến tư dinh ông uống trà trước khi lên đường. Tướng Bố Đông nhận lời, Đỗ Tử Bình lại hỏi:
-Sứ đoàn có cần bản chức giúp đỡ gì không?
Tướng Bố Đông nói:
-Cám ơn quan Hành khiển đã có nhã ý giúp đỡ chúng tôi. Thú thật đường sá ở thượng quốc chúng tôi không được rành mấy. Chúng tôi lại còn mang theo một số cống phẩm để dâng triều đình. Nếu quan Hành khiển giúp cho một đội lính vừa làm hướng dẫn viên vừa tăng cường bảo vệ thì tiện cho sứ đoàn chúng tôi lắm!
-Cống phẩm kỳ này có gì đặc biệt không?
-Thưa, cũng khá quan trọng! Ngoài những cống phẩm thông thường còn có 10 mâm vàng!
-Mười mâm vàng? Nhiều đấy! Phải bảo vệ cẩn thận mới được! Để tôi tính giúp ông!
Thế rồi Đỗ Tử Bình trở về công đường cho đòi viên thuộc tướng Nguyễn Long đến dặn:
-Ngươi hãy chọn chừng năm mươi tên lính khỏe mạnh chuẩn bị sẵn để sáng mai theo hộ tống sứ đoàn Chiêm Thành về kinh.
Nguyễn Long vâng dạ. Tử Bình dặn thêm:
-Dẫn đường và bảo vệ sứ đoàn Chiêm Thành, là việc rất quan trọng. Mười mâm vàng cống phẩm mà thất thoát là ngươi hết đường về đấy! Phải cẩn thận lắm mới được!
-Dạ, thuộc hạ biết. Xin thượng quan yên tâm.
Viên thuộc tướng đi rồi, Tử Bình ngồi một mình suy nghĩ mung lung. Mười mâm vàng? Một tài sản mà ông hằng mơ ước! Bao năm làm quan ông đã vất vả thực hiện được một phần mơ ước đó nhưng bây giờ đã tan thành mây khói hết! Ông chợt nhớ lại nỗi đau khổ của mình khi quân Chiêm đánh phá Thăng Long năm xưa. Nào những người ngọc, nào châu báu, nào dinh cơ, tất cả vì một tay Chế Bồng Nga mà ông mất sạch. Nghĩ tới mười mâm vàng mà sứ đoàn mang sang cống Đại Việt ông càng đau lòng. Có thể trong đó có một số vàng do chính ông gom nhặt chắt chiu trước đây…
Tối hôm đó Tử Bình có vẻ trầm ngâm, nghĩ ngợi, chốc chốc lại thở dài. Đỗ phu nhân thấy thái độ lạ lùng của chồng bèn hỏi:
-Hôm nay sứ Chiêm đã chịu sang cống triều đình là một việc hết sức tốt lành cho quốc gia và cho cả gia đình ta nữa, thế mà tướng công chẳng có vẻ phấn chấn gì cả nghĩa là sao?
Đỗ Tử Bình cười nửa miệng đáp:
-Ta làm quan gần hai chục năm, gắng lắm mới gom nhặt được một số vàng bạc trù để lại cho con cháu đỡ vất vả. Không ngờ chỉ một ngày quân Chiêm vào cướp sạch! Lại đốt phá hết nhà cửa của ta nữa! Lúc này khó khăn, biết bao giờ ta kiếm lại được số của cải như trước? Nghĩ đến điều đó nên ta không được vui thôi!
Đỗ phu nhân hơi tức cười:
-Tướng công là kẻ ra trấn cõi ngoài, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ giặc tới bất ngờ, nay giặc đã chịu khuất phục, tướng công đã trút bớt được gánh lo, phải vui mừng mới được chứ! Còn chuyện tạo lại của cải, tướng công còn làm quan, còn chán gì cơ hội?
Đỗ Tử Bình cau mặt nói:
-Phu nhân tưởng cứ làm quan là lúc nào cũng có thể kiếm ra tiền của sao? Chán chi kẻ làm quan mà suốt đời vẫn thiếu thốn, khi chết vẫn không có chút của để lo lễ tang cho chính mình? Từ vua Dụ Tôn đến ngụy Nhật Lễ chẳng ai quan tâm đến chính sự nên các quan cứ mạnh ai nấy thao túng, kiếm tiền không khó. Đến thời vua Nghệ Tôn tuy ngài có chăm lo việc nước, nhưng tánh ngài nhân hậu, dễ thông cảm, ta vẫn có thể xoay xở được. Nay đức Duệ Tôn đã chấp chánh, ngài quá nghiêm minh, cương trực, lại siêng lo công việc, ta còn đâu cơ hội để khá lên như xưa?
Đỗ phu nhân càng tức cười hơn:
-Nhưng đó là chuyện riêng của nhà mình, mà chuyện của cải mất cũng đã mất rồi! Bộ hết lúc lo rồi sao mà tướng công lại nhằm lúc sứ giả Chiêm Thành ghé qua nhà mình mà lo? Thấy gương mặt đăm chiêu nghĩ ngợi của tướng công người ta sẽ e dè mất vui, điều đó đâu hợp với phép giao tế!
Bị vợ chỉ trích, Đỗ Tử Bình tâm sự:
-Lần này cống phẩm sứ Chiêm mang theo có đến 10 mâm vàng. Ta nghĩ lại số tài sản của ta bị giặc Chiêm cướp mà đau lòng. Nếu không, ít nhất ta cũng có gần một nửa số vàng như thế. Bây giờ thì không còn hi vọng gì nữa! Càng nghĩ càng thấy hận bọn giặc Chiêm!
Đỗ phu nhân nghe chồng nói lên sự việc như vậy cũng thấy động lòng, bà thở dài:
-À, hóa ra là vậy! Nếu nhà mình có được một số vàng như thế cũng đỡ lo cho đám con cháu! Nhưng đây là vàng của vua, tướng công suy nghĩ làm gì cho mệt? Trời khuya rồi, mời tướng công đi nghỉ!
Đỗ Tử Bình lặng thinh. Sáng hôm sau, khi phu nhân thức dậy, bà thấy đám gia nhân đang lăng xăng lo công việc bếp núc. Quá ngạc nhiên, phu nhân hỏi:
-Ai bảo các ngươi làm gì sớm thế?
Bà quản gia thưa:
-Thưa phu nhân, tướng công sai chuẩn bị tiệc để thết đãi sứ giả Chiêm Thành!
“Hôm nay tướng công ta định mời sứ giả uống trà rồi tiễn đưa lên đường, sao lại còn bày tiệc tùng gì khác nữa?” – Đỗ phu nhân ngạc nhiên đi vào phòng của chồng định hỏi lý do thì thấy ông đang ngồi viết thư từ gì đó. Nghe tiếng động, ông ngước mặt lên nhìn vợ tươi cười nói:
-Ta đã nghĩ ra một mưu kế thần diệu! Hôm nay ta tạm giữ sứ giả ở lại. Phen này ta sẽ làm cho Chế Bồng Nga dở sống dở chết! Phu nhân cứ yên chí đợi xem!
Đỗ phu nhân ái ngại nhìn chồng nói:
-Tướng công muốn làm gì xin phải suy tính cẩn thận! Để phạm vào phép vua luật nước là khổ đó!
Đỗ Tử Bình cười có vẻ đắc chí:
-Phu nhân chớ lo! Chỉ cần bà im lặng giùm ta!
Đỗ phu nhân nghe chồng nói thế bèn im lặng đi ra. Một lát sau gia nhân dọn trà ra. Đỗ Tử Bình cho người mời tướng Bố Đông vào cùng uống. Trong cuộc trà này, Đỗ Tử Bình đã sử dụng rặt tiếng Chiêm khiến tướng Bố Đông vô cùng ngạc nhiên. Ông lại ăn nói khéo léo nên tướng Bố Đông thích lắm. Uống trà nửa chừng Đỗ Tử Bình nói với Bố Đông:
-Tuyệt diệu thật, ai ngờ chúng ta mới đối đầu nhau đó mà bây giờ lại được ngồi uống trà với nhau trong tình thân ái! Từ nay chúng ta là bạn của nhau. Thỉnh thoảng tướng quân sang đây hoặc bản chức sang dinh tướng quân đối ẩm thế này thì vui biết mấy!
Bố Đông cũng vui vẻ nói:
-Cám ơn quan Hành khiển, được như thế này mãi thì còn gì hơn?
Đỗ Tử Bình lại nói:
-Hôm nay coi như ngày hòa bình, ngày hội ngộ của chúng ta, bản chức đã cho làm tiệc rượu, chúng ta sẽ có một ngày rất vui vẻ mừng hai dân tộc Việt Chiêm từ nay hết nạn binh đao!
Bố Đông ngạc nhiên:
-Ngài nói làm tiệc rượu đãi chúng tôi ư? Xin ngài miễn cho, tôi còn có sứ mạng đi Thăng Long dâng cống phẩm, không thể trễ nãi được. Hẹn ngày trở về sẽ xin uống rượu với ngài vậy!
Đỗ Tử Bình nói:
-Lo gì việc đó! Bản chức là người đại diện cho thiên tử ở đây, vì vấn đề an ninh, bản chức có thể nhận quốc thư và cống phẩm rồi chuyển về triều cũng xong! Tướng quân cứ giao hết cho bản chức, bản chức sẽ viết biên lai đàng hoàng để tướng quân mang về dâng Chiêm vương.
Ngưng giây lát, Đỗ Tử Bình lại giở giọng đùa:
-Tướng quân không tin bản chức ư? Nếu bản chức ăn bớt cống phẩm ắt hẳn sẽ bị thiên tử trừng phạt! Khi đó bản chức chỉ còn nước chạy sang nhờ tướng quân che chở thôi!
Lúc ấy gia nhân bắt đầu bày tiệc rượu ra. Bố Đông lúng túng chốc lát rồi đành nhập cuộc. Đỗ Tử Bình và Bố Đông như hai người bạn tri kỷ lâu ngày xa cách nhau nay được tái hợp, cùng nhau uống đến say mèm. Sứ đoàn Chiêm ở lại Hóa Châu thêm một đêm nữa!
Hôm sau Đỗ Tử Bình lấy tư cách đại diện cho hoàng đế Đại Việt, nhận quốc thư cùng 10 mâm vàng và các cống phẩm khác của sứ đoàn Chiêm Thành. Ông tự tay viết tờ phúc đáp rõ ràng trao cho tướng Bố Đông về trình với Chiêm vương. Xong việc Đỗ Tử Bình lại đãi Bố Đông thêm một tiệc nữa rồi tiễn đưa ông ta trở về Chiêm Thành.
Khi tướng Chiêm Bố Đông về nước xong, việc đầu tiên của Đỗ Tử Bình là cho người thân tín đem cất giấu hết 10 mâm vàng nước Chiêm dâng. Tiếp đó, ông cho đòi viên thuộc tướng Nguyễn Long đến sai chạy thư khẩn cấp về Thăng Long. Nguyễn Long ngạc nhiên hỏi:
-Bẩm, thượng quan có dặn thuộc hạ chọn năm mươi tên lính để hộ tống sứ đoàn Chiêm Thành về kinh. Chúng đợi mấy hôm nay rồi, bây giờ tính sao?
Lúc đó Tử Bình mới sực nhớ mình đã truyền cái lệnh đó, liền bảo:
-Bây giờ sứ đoàn Chiêm Thành không chịu đi nữa, hãy cho chúng trở về với công việc cũ. Ngươi đi một mình đủ rồi! Nhớ phải cẩn thận cái miệng đấy. Việc của ngươi bây giờ chỉ là mang thư khẩn của ta về triều. Những việc khác ngươi không biết rõ ai hỏi chớ có nói ẩu có khi mang họa đó!
Nguyễn Long vâng dạ. Sau khi truyền lệnh cho đám lính của mình trở về công việc cũ, Nguyễn Long vội vã lên đường ngay.
Bức thư khẩn của Tử Bình viết đại lược như sau: “Thần đã trao quốc thư cho viên tướng Chiêm trấn giữ biên giới là Bố Đông nhờ y chuyển cho Chiêm vương Chế Bồng Nga. Chế Bồng Nga xem quốc thư của ta xong đùng đùng nổi giận. Y đã dùng những lời lẽ rất xấc xược để thóa mạ vua quan Đại Việt. Hiện giờ y đã cho động binh khắp nơi, quân Chiêm có thể vượt biên giới Đại Việt bất cứ lúc nào. Vậy, thần kính khẩn báo để bệ hạ đề phòng”.
Vua Duệ Tôn đọc thư xong ngài nổi giận nói lớn:
-Tên Man vương ngang ngược này coi trời đất không ra gì nữa! Ta phải cho nó biết tay!
Ngài lại nói với các quan:
-Thế mà lâu nay các khanh cứ khuyên trẫm dùng văn đức để cải hóa Chiêm Thành! Các khanh đã thấy nó vẫn giữ thái độ ngang ngược, hỗn láo như cũ chưa? Phen này trẫm nhất quyết phải cầm quân đi đánh nó.
Thế rồi ngài ra lệnh cho Lê Quí Ly đốc sức dân Nghệ An, Tân Bình, Thuận Châu và Hóa Châu vận tải lương thực để cung cấp cho quân sĩ. Ra lệnh cho các tướng Đỗ Lễ, Nguyễn Nạp Hòa phải điều động quân các nơi tập trung theo những địa điểm ấn định để sẵn sàng xuất chinh.
Mùa đông năm Bính Thìn, vua Duệ Tôn đã huy động được một lực lượng 12 vạn quân. Ngài sai các đại tướng Đỗ Lễ, Nguyễn Nạp Hòa chỉ huy tiền quân. Chính ngài và Ngự Câu vương Trần Húc là con trưởng của Thượng hoàng chỉ huy trung quân. Sai Đỗ Tử Bình chỉ huy hậu quân, Lê Quí Ly làm vận lương sứ có nhiệm vụ tải lương thực đi sau.
Before the battle, King Hon Dat went on to declare to the king and said: - Please
consider the water change for a while. I will go on this trip will definitely make the Chiem people never pretend to drastic aggression Dai Viet. The king waited for the news!
The king said:
-Quan-gia travel this time also reassured and won victory. But one thing is concerned about whether the officials are angry or angry and too determined to make the people of the two countries unfairly wrongful death. Pham Huyen Linh has just told us that Che Bong Nga has succumbed to the sewer and how can this change so?
The Empress said irritably:
"The old man put on that idle talk! Please do not listen!
-Phung Huynh Linh said there is no evidence that hoi not need to do! Inner city where? Inviting around the cruise control Pham Huyen Linh to the officer met right away!
Perrier did not stop. He said:
-Human junkies like that kind of stuff!
Later, Pham Huyen Linh arrives. The king asked:
-Who hear anyone say Che Bong Nga has bowed to me?
Pham Huyen Linh reluctantly had to take Nguyen Long received the letter of urgent letter of Do Tu Binh to tell the story of the end of the tail. Then Nguyen Long is my grandchildren call him Huyen Linh. Because before that Do Tu Binh ordered Nguyen Long to escort Champa chapel on Thang Long offering the national letter and tribute. Zupong also has for Nguyen Long know that the tribute is 10 gold plated. Later, Zeng Ping persuaded Chiem to give tribute and tribute to his court. But instead of exchanging the letters and tributes of Chiem's ​​kingdom, Tu Binh sent the tearful letter to Chiem Thanh and was preparing to attack Dai Viet. The change of the trip as well as the contrast between offering tribute to the letter of warning has surprised Nguyen Long. But Nguyen Long dared not tell anyone but revealed it to his uncle. Pham Huyen Linh straight to bring the report to the King asked the secret investigation.
Upon hearing the story, King said: -It can happen very well. But rebounding now is hindering work right now! Am I prepared to leave without stopping? Everything is still there, just waiting for the peace of Chiem finished count! Now do we want to have a controller to take us to the front of a trip?
Taking Pham Huyen Linh reluctantly asked to go.
A few days later, King divide the two sides of the sea and headed for Chiem. To the mouth of Nhat Le River, King Tran Dinh halted the soldiers to rehearse and also to celebrate the spirit of more than a month. Then the army reached Thi Nai gate. The Dai Viet army came to where the Champa troops evaded. The Dai Viet troops advance to Thach Kieu, the headquarters in the Mang động cave.
Previously, Che Bong Nga set up a wooden trestle outside the city of Tab Ban to fight. Seeing the road from the cave Ỷ Bring to the city of Tabang a crooked narrow passageway, two sides of thick trees are very convenient for the restoration, Che Bong Nga has devised a miracle. He secretly sent troops to the two sides of the forest and sent General Ma Ma away. Ma Ma arrived in the camp of Dai Viet, please enter the King Du Due Ton. King asked:
-Women come here to do?
Ma said: -
Your Majesty, the spirit that is the General of Che Bong Nga came here to apply for. Looking forward to your love poured love!
-What reason did you give up?
-Because I saw Che Bong Nga do not know self-reliance, anti-tyranny against the tide, I knew before he was also asked to advance in order to further offense.
-Do you know how Che Bong Nga defenses himself?
-Memo king, formerly Che Bong Nga intended to rely on the wooden bamboo block to fight back but after seeing the Dai Viet so strong, he was terrified to pull the troops to flee. Now there is only one left. Your Majesty should be able to catch up, so be prepared to catch Che Bong Nga, do not miss the opportunity!
The Emperor deodorized Ma Ma's order, urging the advance. General Do Le said: -
According to the military, taking the city is reluctant. The other person said the goods should be taken to make it safe to drink water. So, let's give a handwritten librarian asked to investigate crime to detect real, as the wits Han Han fought with the Yen before, it is not difficult to be successful. Besides, the enemy's mind is hard to discern. Please consider carefully.
The king said: -
I wear durable armor, sharp weapons, wind shampoo, rain shower, climbing, wading streams, wading deep into the enemy land, no one dare to confront us. So the sky helps me. Now, the king of water has been scared of the wind, running away, not fighting spirit. The speed of the tank quickly. If you do not delay, do not forward troops as if you do not accept it. Later it turned again, even repentance is already! You are really knowledge of women!
The Honorant said he was wrongly sent to wear a dress for Do Le. Then he ordered the officers to follow each other like a fish. The king walks between the army. The road is too tight, the road is difficult to walk so the troops must stretch for miles. Suddenly, the Champa troops were ready to pour out the Tran troops to cut many sections not to rescue each other. The Dai Viet forces disintegrated, were killed and captured a lot. The queen was locked in the middle of the battle and then disappeared. Do Le, Nguyen Doan Hoa and Pham Huyen Linh were all killed. Ngu King Tran Huc was captured by the troops of Chiem.
Military adviser Do Tu Binh commanding the rearguard saw two paramilitaries and an ambushed panic suddenly panicked and retreated. Commissar Le Qui Ly sent the news that the Vietnamese troops were defeated and fled to the court.
The king heard the news too angry to bring a prison car to arrest Do Tu. When Do Tu Binh came to Thien Truong, people scolded the streets, took bricks and tiles to throw in the prison car. Regarding to Thang Long, the king sent the wrong suicide. But everyone was surprised he was not sentenced to death but was sent to work as a soldier. Le Qui Ly, despite paying his salaries, runs off the country so much, but his respect for his two mothers and sisters should be ignored. The king heard the news too angry to bring a prison car to arrest Do Tu. When Do Tu Binh came to Thien Truong, people scolded the streets, took bricks and tiles to throw in the prison car. Regarding to Thang Long, the king sent the wrong suicide. But everyone was surprised he was not sentenced to death but was sent to work as a soldier. Le Qui Ly, despite paying his salaries, runs off the country so much, but his respect for his two mothers and sisters should be ignored. The king heard the news too angry to bring a prison car to arrest Do Tu. When Do Tu Binh came to Thien Truong, people scolded the streets, took bricks and tiles to throw in the prison car. Regarding to Thang Long, the king sent the wrong suicide. But everyone was surprised he was not sentenced to death but was sent to work as a soldier. Le Qui Ly, despite paying his salaries, runs off the country so much, but his respect for his two mothers and sisters should be ignored.
After the destruction of the twelve thousand Vietnamese troops, killed King Du Tuyen with many generals, the King of Bong Nga Russia ordered the people of Chiem to celebrate in the country. In He Ban, he also held a canal to cheer with the military. The generals, soldiers have merit, are rewarded, reward worthy of merit on this occasion. Major Ma Ma, who lured the king of Dai Viet into the ambush line to destroy the first commendation. While drinking, King Che Bong Nga highly asked the officials: -
I still heard the famous ancient generals such as Sun Tung, White Khoi, Han Xin, Zhao Ziyun fought the fierce battle that then enemy troops Keep hearing the name is long running. Now in a few days, we also destroyed twelve thousand Vietnamese troops, Can you compare us to the generals?
Everyone said in
unison : -You are better than the famous generals of ancient times!
Emperor Che Bong Nga said happily: "
From now on the Dai Viet will never dare to go to the land of Champa again! Coming up, we will reclaim the land that Dai Viet has occupied before us! But the happiest thing is that in the last battle, in addition to smashing more than ten thousand enemy troops, we also won a priceless prizes. You do not guess what we have won?
No one answered. Finally Che Bong Nga said: - The
priceless priceless is that Ngu Kieu Tran Huc, Tran Phu's oldest son (ie Thai imperial throne)!
Venerable Nha Dan asked:
-Thuan Hung is a noble aristocrat of Dai Viet, But for Champa, he was just a loser, a prisoner, asking us to know where he is precious.
Emperor Che Bong Nga explained:
-As I told you before, we are very Chinese because they are a perverse, greedy people. Their history has made it clear. Now the new Ming Dynasty unified the galaxy so they also o hold, soothe the small countries around to freeze internal strength. But when Minh tide is strong then know! China will seek to create conflicts between the sovereign states so that they weaken each other, eventually becoming a prey to them. The lesson of Tan water has swallowed up the water and how water Qura how we have memorized! Now we are far from the Chinese that they have now demanded this book tomorrow, when Dai Viet no longer, China will contiguous with China, will we tolerate their harassment? Therefore, I do not advocate destroying Dai Viet country! I do not advocate directly rule Dai Viet! The spirit of the Dai Viet people is strong, very powerful, it is difficult to rule them! The great and powerful China, who ruled over ÐaDai ViêDt for thousands of years, was finally let go! Embrace the ambition to rule Dai Viet is to own the misery for yourself! But I will use Dai Viet as a screen between us and China. After defeating Dai Viet, we will first retrieve the sand that Dai Viet has occupied from our ancestors. Then we will take Tran Huc back to the old land of Dai Viet. So it was just the job of giving Champa just the people of ÐaDi ViêDt. Tran Huc, who was rebuilt by Champa, naturally did not dare to go against the interests of Champa. That is the strategy we have outlined to find a way to live peacefully, peacefully for Champa people! Is not Chen Huan a priceless prank?
Venerable
Thich Nhat Anh: -You look far and wide to see the direction of the water. But one thing that I do not understand is why your Majesty cooperated with China to kill pirates?
The king of Che Bong Nga said: -
I told you, now chiem water is far from China that they have loved me this thing does not remember? The cooperation with the Ming Dynasty to rid the sea invaders was one of their claims! It is dangerous, dangerous, but it does not go far beyond our ability to kill the enemy. The benefit is that we can borrow Chinese names to kill the robbers of Java, Malaysia without fear of losing anyone's heart. If we refuse to do this, our country will have to pay tribute to the Chinese monks, the Taoists, the astrologers, the castrated men, the skilled workers ... like Dai Viet, Java, Chan Lap ... Forced to do!
The
Dalai Lama blurted, "Your Majesty is a holy one who protects Champa!" What a blessing Champa!
The soldiers listening to the Minister Nhã Đam finished talking down the knee and shouted loudly:
- King Bong Nga Russia he's dead!
-King of Bong Nga Russia he is dead!
After the victory, Chiem King led Tran Huc to meet me. He asked:
-Why do you dare invade invasion of Champa?
Chen Huan bluntly asked:
-More years ago, the king brought robbery Thang Long King now forget?
Fighting laugh:
-Yes, okay, skip that! Now we ask this: In the last battle if you catch me you will treat me like?
Chen Huf face said: -
I'm not afraid of death! The king has arrested me want to kill to kill each other, but difficult to do? Contemporaries
laugh: -
Do not you still awake now? Your king brought with you twelve thousand invaders of our country, one battle that has been destroyed, and no longer has a broken shell? I gave your Dear Tran to meet the King, Dai Viet also dare to fight again? If I take this opportunity to pull troops to Dai Viet with cleavage, who can resist? But I do not want to see bloodshed anymore! Now do you pay or want us to fight against Dai Viet?
Chen Hui did not reply. Contemporaneous
consolation : - Do not despair! If you surrender, another time I will take you to become king of Dai Viet. Are you satisfied
Chen Hui shook his head and said, "
Big mistake, I no longer desire it! Who will make King Dai Viet is decided by our King! King does not have the right to make me king?
Take the
dignity : - Back? Did not you see how many battles with the Vietnamese army won as easily as dry leaves? I will continue to fight against Dai Viet. Sooner or later I will catch your father alive! If you pay, you will be king and will save your father's life! If you do not, you will become an unfaithful person! Keeping water, Have you saved your old father's life more than a filthy countryman?
Chen Hui heard the arrogant voice of King Chiem pouting silent. Emperor Chiem was angry: "Is
this prisoner so disgusted with me? Exit it into Mr. Huang's house let him know the body!
Then Chen was led into a special house. It was an old house located in a garden surrounded by four tall walls that were overhead, with only one door. In this garden there are many porcelain flowers. So, as he walked in, he heard the scent. In the home there are countless shelves, shelves for shelves, shelves for cups, a water jar. Looks like the house has just been cleaned up, the traces are still there.
Next to the house there is a well. In the corner of the garden far from the house most have a toilet.
The soldiers led Tran Huc came here and told him: - Some people will bring food back to him. This house is your residence. From now he can only walk within this garden. If you try to escape, you will be punished!
After saying the soldiers left him there, locked the garden door and left. Tran Huc feels a bit sad but also secretly hopes he will be less disturbed here.
That's right, the days after that no one came in except one soldier twice in the morning opened the door to bring water to Tran Hung and coldly locked out the door.
A few days later, Che Bong Nga again led Tran Huc to meet again. He asked, "
Have you thought about it yet? To cooperate with me to return to become king of Vietnam or to be a country name, an unfilial?
Chen Húc replied:
Please do not ask! The king wants to kill me just kill!
King Che Che Bong Nga again brought Tran Huc detained the same as the old. He told the Hung Vuong:
"This baby is a pungent blood is not easy to convert! Khanh continue to carry out the plan was discussed. I just killed Du Tu Ton, the people of Dai Viet is still not complete soul. Take this opportunity to hit them again! Let's go to fight Dai Viet for more.
After being sent back to the old house, Tran Huc is also sleeping or mourning somber. No one else had come out of the house except the soldier carrying his water. This soldier is almost silent, he usually quietly to the water and then rushed away. The rice also has decent meat but the guy does not eat anything! Every meal he just chewing through the speakers took a few pieces and then leave it to the soldier Chiem clean.
But one day, the soldier suddenly began to open mouth Chen said:
-Today King sent troops to fight his country now!
Chen Hui heard him say horrified. He asked the soldier to clarify the incident but he did not reply. That night he could not sleep. The ambush of the Champa army now recalls that he was still in the limelight. The next day, when the soldier came, he tried to beg for more information but he remained silent. Knowing that he can not depend on his teeth, Tran Huc gave up. The spirit of the guy down even worse. Not pessimistic when the king of his regime - his unsung her uncle - also died under the hand of Che Bong Nga, who would hope in the country against him? He was not afraid of death, not afraid for himself but very afraid for his father. Will the king also suffer the same fate as he? Several times in his mind he woke up thinking he had to commit suicide by himself, but thought of his father-in-law again! Not know the fate of the father how he can not be reassured to death!
While he was suffering, bewildered to the extreme, suddenly a change occurred: he brought the rice that he was not a soldier as usual, but a Vietnamese woman. She politely said to Tran Huc: -
Crown Princess, her name is Huong Huong, is assisting in the government of Hung Van. I was assigned to work every day to bring rice to the king.
Tran Huc expressed his delight, surprised asked:
-Is the Dai Viet? Why did she go to Chiem and serve in the rank of Corps?
The Huu Huong village was full of tears:
-Yes true, you are Vietnamese. In early January, at the same time, the children and their friends playing the spring festival in Hoa Chau were captured by the Chiems. King Chiem gave slavery to the children in the imperial government. It is also a good idea to be a good person, so I am not too damned. Now I am assigned to work every day bring water here for the king. Quan Binh chapter if the king need anything to help the king. See the crown prone to corpses this is how much heartache. Please try to eat and drink again, but self-torture is not work, Just add suffering!
-Thank you for being kind to me. But life is considered abandoned, I do not earn anything but try with no effort! Now we just know to wait for the ancestors!
Hu Huu said:
-Please do not despise the king! If the king needs anything, I will try to help the king in his capacity. Now I would like to go back.
-Khoan, do you know what news about the king of Che Bong Nga brought our troops past?
-General, I do not know!
The following day, Huu Huong brought food. Seeing the food the day before too much
Heather smiles : - The farmer refused to eat anything so how to maintain health? Or does this house scare the king? The clothes of the king where the baby laundry help! I tell you a bit of a break for the king, do not be angry. I understand the princess is not used to this job. Please do not be afraid!
The sincere speech of her countrywoman has made the prince sa muscular body both emotional and embarrassed. Actually from the date of arrest so far he has not washed clothes at all. He did not even know how to wash his clothes. When arrested, he was wearing two suits and one armor. During the last time he used only two sets of clothes to change each other. Now, Huu Huong suggested washing, but embarrassed he was very happy. He took the clothes are free to give Huu Huong and said:
-I do not know how to do this job! Please help her wash this first. Mai will change the other! I will learn to do it yourself, not to bother you long time!
Huu Huong cheerfully said:
-this is only small things, please do not worry crown prince! Helped the king is happy baby!
Then she went to the well for water to wash on a stone plate near the well. Chen Hui also followed Huong to the well to see her how to imitate.
The next day, Huu Huong is more interested in Tran Huc's eating. But Chen Huan almost did not pay attention to that incident. Every time the leftover food is left, it's also nine-tenths. Tran Huc's figure continues to shrivel, wither ... Last day
, when Huu Huong brought the meal, Tran Huc was surprised to see a young woman who accompanied Chiem. Chiêm girl looks a noble, unusual appearance. She smiled to Tran Huc:
Greetings! The good king!
Huu Huong does not introduce the girl who is Chiem. Seeing the attitude and eyes of the girl is very sympathetic to her, Chen Húc a little surprised:
-Welcome her! Please tell me who you are and what are you here for?
-I'm whoever the queen would know. Today I came here to visit the king, but no other purpose. Heard that the ruler sadly abandoned eating and drinking, self-tormenting the body too much, I really did not regret it! Why does not the king try to be happy and live? Knowing that now the two countries will reconcile each other, the king will be back to Dai Viet?
Tran Huc still looks indifferent: -
I am defeated general, was arrested, despite the return of the country is no glory. I do not demand or desire anymore. Please leave me alone!
Young girls continued to exhort, comfort Tran Huc. But apparently Tran Huc's cold, apathetic manner gradually lost her patience.
Finally she said: -I visited the ruler only to help the princess relax the sadness in this adversity. The royal family of noble births, at the beginning of the young blue, how easy to surrender so fate? Why not try to overcome this situation to rebuild life? Too pessimistic attitude of the king has disappointed me. The king did not try to eat, the former is also exhausted! I do not have a friend to the king. Looks like we do not have the charm. Well, let's say goodbye to the king!
After all, Chiem's ​​girlfriend left home. Chen Húc sat dumb for a while and shook his head mutterly,
"I'm awfully awful! Where did she come to visit me and look so good to me? Her words are reasonable! How can I be indifferent to someone who is kind to me? She just consoled, but there is no lighthouse negligent we have to self?
Our pathetic stupidity is so blameworthy! " From that time on, the silhouette of the beautiful female Chiem waited in his mind. Chen Huc stabbed her pity and prayed that she might return. More than ten days after still not see the shadow of female Champion, Chen Xue felt more croaking in the heart. One day he risked to ask the market girl Huu Huong:
-Which girl came here with her the day before? Why do not you see?
Au Huong said:
- That is Princess Hoa, daughter of the King!
Chen Húc startled:
-What is Princess Huỳnh Sisters of the Sultan? I do not expect the princess to visit me again! Are there any reminders to me about princesses?
-Dear teacher! Every time the princess asked her about the royal dining, you honestly answer each meal is still only eat a few pieces of the corpse. The princesses sounded so funny to me. The princess said that the princess refuses to eat and drink as if she is going to die, so you only add sorrow when separation, so do not want to visit the royal family again.
Chen Hui heard Huu said to panic panic. Unbelievably, the princess of Champa paid attention to him like that! He immediately sought correction: -
At her not notice it! Previously we are grief so rice porridge swallowed not in. Now that the heart slightly cool so we tried to eat again.
Au Huong woman said:
-Experience to eat and drink again is a good thing! I do not care. Tomorrow I will return to the princess for this happy princess!
Tran Huu hearing the market Huu Huong said so happy. He said,
"Yes, you should tell the princess that." Remember to send my regards to the princess!
Then a few days later Princess Hoa Hoa visited Tran Huc. Just saw Tran Huc face Hoa Lua Princess happily said:
-He said the royal family had eaten back I am very happy! The king must keep his health just like that!
Hsuan also laughed happily: -
Thanks to the princess for the role of the prisoner! Thanks to the advice of the princess, I tried to eat and drink again and now there are quite a lot.
Princess Hoa said:
-Now the crown looks better than before but the body is still thin! Try to eat more! In my free time I will visit here to visit the king, the king is willing?
Chen Hui said:
-There's nothing more! Just afraid to disturb the princess only!
Since then, a few days later, Princess Hoa visited Tran Huc once. More and more people become closer each day. Two people tell each other about the customs, the fairy tales, the history of their country. There is one thing that Tran Huc just recently feared in his heart was the condition of his father (King Nghe Ton). When the friendship was enough to trust each other, Chen Húc asked Princess Hoa:
- Ask me a question, do not mind Princess: Not long ago, I heard the king bring troops to fight Dai Viet, how real and not how the results?
The princess replied
politely, "The farmer is so blameless!" Indeed, the king has brought troops to fight Dai Viet. Results win glorious but also failed. My father said that on the way to withdraw troops back home, the army of the sub-king has unfortunately met the typhoon flooded many boats drowning soldiers drown a lot.
-Which Dai Viet's important martial arts officials arrested or killed?
-I said they avoided them so I did not catch any significant person!
Chen Hui heard the princess said so happy. So the king was unharmed after the conquest of Che Bong Nga! At this point he really is reassured. He whispered thanks to Princess Hoa have honest to him that important information. But thinking back to Tran Huc again crashing anxiety. If the King knew the princess had visited him and gave him information like that, what would he think? Maybe he will forbid her to come here again!
He hesitated to say to the princess: -Don't let anyone or I asked the battle news nhé! I'm afraid the King will not be pleased with that. Will the princess come to visit me if the king knows that he has committed a crime?
Princess Lazy smile said:
-Need not worry about it! The visit of the king is my own, not the king seeking to harass me what is not afraid!
Through the time of communication with Princess Hoa, Tran Huc has gradually recovered form. The affectionate, cheerful manner of Princess Hoa has helped him reduce the inferiority complexity of prison. Tran Huc feels more open mind than before, he said to himself: "Have fun every day we just have fun"!
Then soon it will come: two people have to crush each other!
Since then, Princess Hoa has visited Tran Huu more regularly. One day to visit Tran Huc, the princess saw him looking pale, tired other than every day. So when he was talking he had to apologize for going to the toilet several times. The princess asked about his health, Chen Huf reluctantly admitted he was suffering from dysentery. Princess afraid to ask the market Huu Huong. "Huong said:
-How disease disease, but dysentery is easy to cure! The cure needed three things that here are two, then the third item is easy to find. King only need to drink the right three days is good!
Said Huu Huong pointing at the pomegranate tree and pointing to the white flowers blooming full of white flowers near the well. The princess heard Huu Huong said it looks happy:
-Not missing anything else? You say easy to find, please seek to cure the king!
"Huu said,
" I have a princess, medicinal medicinal remedies consists of three pomegranate shells, flowers and dried leaves. I still lack of dried leaves, but it is a popular drink of the people should not be difficult. Get the right weight as the doctor teaches, the same three things, drink three times a day for three days ...
-So you go immediately to the court for the drink!
Huu Huu Tran Huc hesitated to say to the Princess:
-Christian Huu Huong do so I find it very inconvenient! Huu Huong is the home of the Hung Vuong King, she has her work too. I'm afraid the norm does not understand the reason why she was rebuked unfairly!
Princess Hoa Hoang said:
-Useful peace of mind, Huu Huong is no longer the town of the judges anymore but the family of cards! The king himself gave Huu Huong to stay with my card. It was the king who sent Huong Huong to carry water for the royal family daily.
The Princess's words made Tran Huc understand that the meeting between him and Princess Hoa was completely ordered by King Chiem. He wanted to ask the princess something but because he was tired should apologize to take a break.
As right as Huu Huong said, Tran Huc took medicine for three days heal. Several days later the princess came to visit. She sent him a light party to celebrate his recovery. Huu Huong presented the party under the flowers of the porcelain flower next to the well. The princess and Tran Huc sat moist.
The cool air, the floral scent that made Tran Huc feel good in his body, complimented him: "This flower bouquet is so wonderful! Not only the noble flavor but also a precious medicine of man! My illness is soon healed thanks to it! Who was this house who lived so long flower planted this?
Princess La Hoa laughs:
-This is a call girls call champa flower. The Champa people still see champa flower as a symbol for their people. For too long I forget to tell this story to the king. In the past there was a prince suffering from leprosy. Because it needs to be isolated from everyone to avoid infection, The father had to build this house for the prince. The prince loved the champa flower. Because he was alone in his sadness, he was only able to relax by making friends with this flower. He grows champa in the garden himself. Therefore, the contemporaries still referred to this house as "the royal house" or "champa house". After the prince died, the house was closed unused. It was not until recently that the new king cleansed himself as a place to keep the king!
Chen Huc joked:
-As long ago I eat sleep in the old place of the leper prince know where I also infected his disease is gone?
Princess Jai Lai also joked:
-Yes, it may have leprosy leprosy!
Chen Hui suddenly sigh:
-This disease is really evil! Who suffers it is all blessed! From relatives to the people who are all alienated! If I had a bad luck, the princess never dared visit me!
Princess Hoa re
versed : -No depend on the king! I know there are many leprosy here, but their families do not leave them!
Chen Hui asked, "
If we are married, risking my disease, will the princess leave me?
Princess Hoa Hoa not hesitate to answer:
-No, definitely not!
Chen Hui shook his head and laughed:
-Now the princess said this is good but if it happens it is different. I have no doubts anyone but actually the law of Dai Viet also allows husbands the right to leave his wife, Pay your wife back to your old family if your wife has leprosy. Water matrimony under the matriarchal regime is sure the wife also has the right to return her husband to the old family like that!
The princess points to the well and says,
"Please take a good deed to witness, no matter what circumstances, I will never quit! If the king for some reason away from the card, I will definitely rely on the wells to help find the king to hear!
Chen Hear heard that this is the moment of her feelings for him is very high, he said happily: -
Distinguished Princess, perhaps in this life I am the happiest prisoner! Princess is not ordinary but a fairy saved my life!
After that, King Che Bong Nga asked Tran Huc to meet him. Air pipe:
-I heard that you and Princess Hoa have loved each other, is that true?
Tran Huc a little confused, hesitant ... King of Che Bong Nga continued:
-I will give you a princess if you give up! This is my last chance to help you to become king of ÐDai ViêDt. Take that decision to grab!
This is an opportunity to become a king of Dai Viet? This is not really my wish! It is a long, easy, one-on-one! Now, if we nodded, we would not be separated from the Princess Hoa, who really loved it! At least she is a princess, virtuous and talented! Chen Huan thinking like that and then said:
-Baddy, who life does not want to be honored! Especially to meet a life partner like Princess Hoa, the blessing any bigger? I'm just afraid I do not have the financial resources to fulfill your trust. Moreover, there is one thing I can not lie: I already have a wife in Dai Viet. My wife is Princess Tuyen Huy son of King Du Hon.
King Che Bong Nga said:
-It does not matter. I just want to bond with Dai Viet so that our two peoples can live together peacefully. The necessary condition is your good will! I want you to become a long-term bridge between the Viet Chiem people, you understand me!
Chen Huc was happy to say:
-Old sir! Your Majesty has been kind to me so I dare to thank you!
Che Bong Nga is also happy to say:
-That's good! You will become my son-in-law! I believe you will be capable of blocking the scenes of killing between the two Viet Chiem people. In the future, the two people Viet Chiem live peacefully, peace together or not is due to your skillful or awkward it! Try, do not let me down!
Then Che Bong Nga for the wedding ceremony for Princess Hoa Ha with Tran Huc!
During the Battle of Doi Ban in the year of Dinh Chi *, King Honor was missing on the battlefield, unable to find the body. King Silpakorn should hew to mulberry to symbolize his body, then the funeral entombment in the body, buried in Hy Lung. Supreme Honorant because of the water sacrificed to establish the king's son, Kien Duc Tran Tran Thuc throne. In May of that year, Kien Duc Tran Vien Truc crowned himself as Chieng, renamed Xuong Phù. King is king, but most of the important things in the court is still dominated by King Nghe Ton.
Seeing the Tran soldiers were defeated at the hands of Che Bong Nga many times, the emperor Ming emerged intentions to overthrow Dai Viet. While outside the Ming Dynasty still plays the eldest, using unmerited words to reconcile, Intervening inside but underground insisted Champa engages Dai Viet. On the grounds of cooperating with the sea invaders, the emperor sent his companion to Champa more and gave King Chiem many special graces.
In the Year of the Wise *, Emperor Minh gave King Chiem a golden garment with the following letter: "The Emperor's way of treating him with the same kindness, should also want to live peacefully abroad. Chiem Thanh is located in the south-west, far from the sea, but away from the mountains, but I know how to serve the Chinese, sometimes sewer. Recently sent the elephant tribute, praise praise. In the statement that still fighting with Annam, so far has not stopped. However, Chiem Thanh and An Nam have long preserved their traditions, each country should keep the land, not scrambled, heavenly haters, can not fail to command. Now give the garment embroidered yellow dragons, Good horse.
When the object comes, take it. " While for the Tran, King Minh deliberately made trouble, causing trouble. As the Tran dynasty gave Le Dinh Tham an obituary, saying that King Per Son had gone to the border and drowned and declared the throne a throne, the Ming would not accept it. Le Dinh Thám's envoy had to exert himself to send the new Ming king to the funeral. When Emperor Minh brought the intention to take over Dai Viet to discuss the court, Thai Ly Thien School can: -
I die of water that he set up his children, see if such people can know the fate of heaven. An Nam can not be counted!
King Ming heard, then temporarily put down that intention.
In Dai Viet, the new apostles went to the throne for a month. When the enemy was about to arrive, the king ordered the king of Hsinchu to take over the mouth of the sea. Che Bong Nga knows that the Dai An gate has anti-retention troops to avoid going straight to the mouth of the sea and then back to Thang Long. Dai Viet forces have lost their spirit and can not escape. The king and Sapien left to leave Thang Long for refuge. Champion Chiem Thanh is a spoiled spoiled city phen. The next day Chiem soldiers suddenly swept boats carrying trophies back to Champa by the door of Dai An. The armies of the Grand Master Hsiao Chen Hien hold here to avoid daring to block. But this time, Chiem was at risk. The new victorious troop was halfway through the storm. Nearly half of the troops returned to the battle to be overwhelmed by the sea as Chiem's ​​army drowned thousands of people. The trophies brought from Dai Viet almost to throw into the sea. Chiem won the victory but won the victory, but when back to the tattered like a bunch of defeated. In the end, instead of organizing the triumphal feast, Chiem king must organize a memorial service dead.
But this time Chiem troops also left for Dai Viet a ruined city as ruined as before. The Elders and Demons have retreated with so much choking, bitter in the heart. The treasure hollow, what to get to rebuild? Although it is possible to rebuild, can it be kept? Now, Chiem army again to know how? Want to reconstruct how to feed troops, nursing generals, training for intelligence, enough ability to fight the enemy before! So think that the king only to set up the temporary home to temporarily shelter, the king must live like that. He also recruited more troops and appointed multiple commanders in the military.
Due to the lack of manpower to supplement the army, the High King commanded Master Mahatana to take young and healthy monks in the water to serve as soldiers. Indeed, since the death of King Tran, there is no one who can pinpoint the Tran's weakened momentum. Outside Chiem Thanh waiting for intrusion, the inside of the chaos is constantly occurring. In the face of such turmoil, many boys sought amulets, pagodas, and Buddhist monks praying for peace. Knowing the evil, the king must issue this order.
In addition, because of the fear of Chiêm who robbed their ancestors, the king also took the idols of the tombs in Quac Huong, Thai Duong, Long Hung and Kien Xuong to An Sinh for easier protection.
The issue of food, money also became a great concern of the king. Understanding that mood, Do Tu Binh was being sent away as a soldier writing a letter thanks to a former subordinate Nguyen Kim Ngao, who is in charge of the army of divine forces to the king. In the letter Zubin apologized for the old and promised that if the emperor was absolved and restored, he would offer a new plan that would create an additional source of financial income for the state. The king ordered the suicide of Zipper. The 10 gold plated may not be any witnesses so the Queen does not mention but just ask him about retreating voluntarily:
-First, when King Perjun was hit in the battle of a hundred peril, the commander Aftermanship should have gone up to rescue him, why did you retreat?
-Best senior, Only the insiders, must see the reality of the battlefield to know how hard my work at that time. His Majesty was entangled in a dangerous land, narrow streets, bumpy, rocky bunk. The horse has to roll in a row very difficult. Not only that, the two sides of the road are full of natural caves, the enemy was ready to shoot, but we can not afford to pay! The terrain of this area may be classified as "an entrenched person capable of fighting hundreds." Champa force is strong and well-grounded. The loss of our army is obvious! Drowning up to save the king is just an act of deviance. Not only the spirit of death, but all the troops commanded by death will also be dead. But if you do not advance troops to save the king, the god is sure to be summoned by the king. According to the military law is execution. I have to die anyway. I thought about the problem: To retreat to death alone alone more profitable to go forward in a desperate way, hopeless, to the death of an army! It is necessary to reserve the manpower for the court to use in the revenge of the Perfume!
-You know the dangers of "one man can hold a hundred people" why not to prevent the king to the disaster?
-General, General Do Le had him, Pham Huynh Linh also acted that he had not heard him, I do not dare to brave again!
-You just say good reason! Now let's make clear how the new plan will generate more funding for your state. If you hear, I will absolve you!
-But, according to the old license, For a long time, our country only levies on people who have rice fields, strawberry ponds, and fish ponds, and hired laborers do not. You set the category of "nail tax" to hit those who have grown up but not land or not soldiers. This type of tax previously applied by the Tang dynasty was called "tax". Each year, each male must collect three organs, so the state will collect some extra money.
The king heard finished saying:
- Set out this tax also disadvantages for the nail. But turn to turn to be right. I have temporarily issued tax law nail a time. Later, when the country is better than I will give up.
Then the High King decreed guilty Do Tu Binh and he was restored.
The tax "nail tax" of Dai Viet began to apply from there!
Talking about Tran Huc since when Che Bong Nga married Princess Hoa Hoa, he and his wife lived together very warmly. Princess Hoa was very clever, she soon helped her husband forget the status of a loser to suit the new situation: son-in-law of the Sultan. Although he was not involved in the very affairs of the court, there was no official authority but enjoy the leisure and leisure. His wife and he had enough gold and silver, enough time to get married, to attend many fun without a bit of worry. The fun party strange, the night dance singing virtual anomalies have made Tran Huc charm. Too happy with the happiness is, he no longer desire to make any change any
day ... Princess Hoa suddenly reminded her husband:
- Before the marriage ceremony for us, Do you say he will have the good fortune to return to the king of Vietnam, do you remember?
Chen Huc sincerely said:
-He happy living with her as we are now very satisfied. I do not want more. The great power only hurts, but rarely brings happiness to man! You forget about it!
Princess Hoa Hoa said:
-I do not mean to incite him to find the rich noble far higher than any! Actually, the king has informed me of his intention. Surely he will be taken to the throne tomorrow! So the king decided. He should not resist the will of man! Nowadays, every day is fun to play with him happy, maybe there is no chance anymore!
Chen Hui listening to his wife seems nervous. So he was about to retire from the present life happy fun. Will I become King Dai Viet? He immediately thought of the thorny steps that I would have to step on! He vaguely recalls the king's words to the previous man: "King Casimir will defeat and arrest the king. He will stand to save the old father's life! And he will become king of Dai Viet! " If that's the case then it's a shame!
He asked Princess Hoa Lai: -Why is not the king direct to us? Speaker ever started work?
Seeing Tran Huc accepted this news with uncomfortable attitude, Princess Hoa La ridicule:
-Do not expect him that bright day soon?
-But how about Dai Viet how? Besides, Dai Viet had established a new king, How can we be King Dai Viet?
-I did not understand that, but he said so sure!
Does his wife know nothing more? I have to wait to see how compass King calculates how. Chen Húc said to himself, "It's okay! Imprisonment is also a king! Let's face it. Now have a day or a day to play! "
In the summer of the Year of the Dragon, King Che Bong Nga called him to talk to him. Che Bong Nga said:
-You are about to return to the king of Vietnam! Be prepared to fit! Still wondering what else?
Recall his wife told him, Tran Huc answered
quietly : - Your Majesty, the rich list of course everyone ham. But the prince is just an incompetent person, and he can be crowned with new generous donations. This is beyond the reach of the daddy dare not decide. Nowadays, how do you teach your son to listen to that?
The king of Che Bong Nga said:
-You know this is good. Objectively speaking, the throne of ÐaDi ViêDt should now belong to you. You are the eldest son of the Great Royal Family of Vietnam! But now that throne belongs to Tran Hien! It was I who missed you opportunity. Therefore, we find ourselves obliged to help you regain that throne. But how to regain the throne? I think, only the use of force to eliminate Tran Show only! Still aware that our troops are very strong now and the Vietnamese army is really weak, but you lack a necessary element, that is the people! If you only use Chiem to overthrow Tran Tran and bring you up, you will be treated as a puppet of the foreign, losing the cause! Want to solve that problem, you must directly embark on new work done!
Tran Huc heard the King said anxiety anxiety:
-What can your daughter, what can do in this?
The king of Che Bong Nga said: -
I know Dai Viet still have the old name An Nam, today the Chinese still call Dai Viet An Nam! So, you must take the name of Annam king to enlist citizens with Tran Hien! This trip you follow me to fight Dai Viet. Our troops occupy the area where you will engage the native population in that area. I allow you to arbitrarily order the officials to govern the people according to their needs. If so made sure that the throne of ÐaDi ViêDt will soon return to your hands!
- Your Majesty, although Tran Nhat Hien is in the name of the king of ÐDai ViêDt, but in fact the king still holds all the power. The kid is the son of the king, but the effect of the army on the rise to fight the king is wrong! Not only the shamans must be embarrassed that the world would not listen!
-Do you follow my words! Ten people also have one or two listeners. How many people do not seek reputation? Slowly, the benefits will entice them later. If you do not do so ever recapture the throne?
Chen Huc was reluctant to obey. King Che Bong Nga said: -
I will give all the Vietnamese people who surrendered to the governor!
At the beginning of June of the same year, Che Bong Nga and Tran Hung withdrew troops in Nghe An. Quan Chiem's ​​soldiers came to where the troops of Tran Huc followed. Tran Duc's underlings swore for Nam An Nam to call on the military and the people of Dai Viet to cooperate with the "new king." At first, there were many people responding, most of them were the poor, discontented people. Among them is the Hoi An Nghe is probably the most horrible. Chen Húc see Ho Thuot strong, courageous, fervent love for the General.
But in the midst of this chaotic social scene, the recruits lacked the training to easily become criminals, even chanting their fellow villains.
Chen Hui is just a gentle writer, can not quench the army of that. Therefore, gradually the name Annam king became allergic to the Dai Viet population. Later, the Annam army dynasty where the people of Dai Viet evaded there. King Che Bong Nga saw this situation was disappointing.
He told General La Ngai: -I guess we were wrong to think of Tran Huu as a miraculous miracle to conquer Dai Viet! With the current situation, it is hard for Tran Hung to make a drum. Calculate the other way. This area now the enemy has clustered in the castle, not dare to counter attack! Just let Father Dong hold a few troops here to support Chen Huan continue work well enough. We bring the army to the Red River delta to beat the Tran Phu again!
La Ngai obey, divided troops over the Red River delta.
The king in Thang Long heard the news immediately wrong. The controller Do Tu Binh brought anti-holding troops. But Tu Tu Binh like the cocksucker was broken, can not stand the Champa troops, Dai Viet troops melted again. Winning, Chiem troops straight up to Thang Long. The king of Dai Viet had to evacuate to Dong Ngan to flee. Only An Thăng Long, who was brave and brave enough to fight back to the end. Because of her weakness, Le Chi was finally captured by Chiem.
General La Ngai arrested Le Giac to bow, Le Gio scolded: -Ta is the mandarin of the big country, why bow to you?
La Ngai angry angry soldiers to cut. Le Gom continued to scolded until the first drop. After the looting thieves Thang Long satisfied, King Che Bong Nga ordered to withdraw.
Regarding the withdrawal of Thang Long, the Dai Viet dynasty resurrected. Upon hearing that Tran Huc has followed Chiem soldiers Nghe An, in the name of Annam king to lead the country, the patriarch quietly walked a while. Later he tears his eyes:
-And I blessed it? Why are not born so unfaithful children?
He turned to tell the chieftain and the mandarins:
-Today these people meet the mismatched man just to treat it! From now on we will not be born!
Everyone replied: please obey.
When listening to Le Gien scolding the enemy to death, the king said thank:
-He must be like an angel of Le Chi Gio! If you do not kill him as Le Doc, even if he died I also suffer as shameful now!
Then he lowered his accession to Le Quoc Kac Hac trung dau.
Knowing in the tide that no one was strong enough to resist Che Bong Nga, the king was reluctant to rely on Le Qui Ly and Do Tu Binh. He tried to buy the sympathy of these two characters to make them more exertion, more courage in the work of water retention. At the beginning of the year, Le Qui Ly was promoted to Private Secretary. In September, frightened by the troops of Chiem, the king sent out the bronze coins of the state to hide in the arc of Thien Kien Mountain. In late October, the High King carried some of the others hidden downstage at the tower of Cap Lang Pagoda.
Seeing that the king was so helpless, Quí Ly's mind began to grow inane thoughts: watching the throne. He was linked with the owner of mail order Pham Cu Luan to make wings. Then Quí Ly again recommended the argument for power. Argument is wise, cunning, talented, so love Quí Ly. Quí Ly also recommended Nguyen Da Phuong to the king to serve as general. Nguyen Da Phuong is the son of the famous martial artist Nguyen Su Te, who taught martial arts to Quí Ly as a child. Da Phuong himself is in good health and is very brave and brave. Both Dharma and Multiply are always presented to Quí Ly a lot of intrigue or people should still say Quí Ly is a "trick" means to help craft the square. Phuong (Nguyen Da Phuong only) is square, round capsule (Argument only) because lyric readings close to the word means round. The layman also means that Dafa and Cuu Luan are planning to help. Thanks to the support of these two, Quí Ly has achieved many achievements in the work. Therefore, the king more faith in love Quí Ly.
After withdrawing to Tab Ban, Che Cheong Nga again gave a triumphal banquet to encourage the military. A few days later he invited some of the major mandarins to attend the national assembly.
He said: - Previously we thought it would be possible to use Tran Huc to attract the army and the people of Dai Viet to create a division, weaken the power of the enemy, increase our power. But during the recent military expedition, it is clear that Tran Huc is very weak in acquiring human heart. His team must match the strength of training to use. Do you have any plans to help Tran Huc?
Quan Hung Hung chapter:
- Tuan Xu is just a prince, he has since immersed himself in the poetry literary tank without ever touching reality. My father's health, even a king, is just an incompetent, inexperienced king how to teach him! Therefore, he does not know what the technique of acquiring human mind is. Want to work, you should let the trainer, guide him a new time finished! If you are not impatient, Even incompetent gods volunteer to work it!
Che Bong Nga said: - Good
idea! So we gave it to you! This job is very important. Use of Chen Huan as the Champa north face no worries!
According to the orders of King Che Bong Nga, on the one hand Hung Van guided Tran Huc on the campaign to summon the people, on his face for the military training for troops under Tran Huc led by General Ho Thuat .
At the beginning of the year, the Che Ban King, Che Bong Nga again prepared to fight Dai Viet. He called for Tran Huc to ask:
-Last morning we will fight troops Dai Viet. Your army is well trained, is not it? You have also been trained to win hearts. So, let me guide myself to the Dai Viet people in Tan Binh, Thuan Hoa, Nghe An, Dien Chau, do you make it?
Tran Huc said awkwardly: -
Your Majesty, where troops will be the god who will take the mandate to mobilize troops of Dai Viet to it!
Che Bồng Nga shook his head:
-I do not understand what I mean? I want you to act independently independent! You only need to operate from Nghe An territory! My army will attack other places such as Thanh Hoa, Thang Long ...
Tran Huc more confused, said:
-Your army, the army of gods are both oozing, just a little oi, if alone to the area He will be destroyed by Dai Viet! That god fear not carry it!
Che Bong Nga gentle voice coaxing:
-I have calculated carefully, you do not afraid! Each time to Dai Viet, Every time our troops arrive, the locals keep their locals clinging to their lair to keep themselves. Outside their den, what do you do? Only the military in Thang Long sometimes dare face to face with me only. But in the ten matches they failed to nine. Therefore, our troops are everywhere as well as no place. Now our army has hit the face, Dai Viet officials heard the horror of the tear off you are afraid of what?
Tran Huc is not worried, said:
-If miss Dai Viet know your troops are out to the outside, the gods hard to live! Please take a look!
Che Bong Nga frowned slightly: "
You so cowardly? Before we still try to help you truly become Annam. I did not hesitate to give my daughter for you to make sure you clear my heart! If you let my men go with you, you do not have the right to lead the army of Dai Viet? I let you go alone for that reason. This trip if you do not succeed, I can help too!
Afraid of King, King Tran Huc has to take orders.
In the beginning of March, while the Chiêm army advanced to Thanh Hoa, Tran Huc sent troops to Nghe An. As right as Che Bong Nga said, Dai Viet's chief in Nghe An heard that the troops of Chiem came to clustered into the citadels to entrench. Tran Huc was divided into troops to attract the people ...
When news of not flying to Thang Long, the king also summoned troop psychiatrists deal. After listening to the officials about the situation, he decided: - The
troops of Che Bong Nga very good war. There must be a new commander to fight against. This must be thanks to the new master Le Quí Ly finished! Nguyen Da Phuong assisted the teacher. On the ground forces, I was assigned to take control of Guizhou. The generosity of the discussions with each other to choose, arrange.
"
There is a guard called Do Hoanh who looks very brave," said the monk. "Do Quan should let Do Hoanh join the battle so he can do a good job!
Do Tu Binh obediently, added Do Hoanh to the Armor Guards set up by General Nguyen Van Nhi.
The two navy troops, the two sides together. This time next to Le Qui Ly was General Nguyen Da Phuong so he looks more confident than the previous times. The tributary to the Ngu River was a tributary of the Ma River, Qui Ly pile for the middle of the line to withstand Chiem. Soon afterwards, the troops arrived. When the Cheong Nga's army appeared, Quí Ly general commander of the armistice divine forces Do Kim Ngao and general commander of the defending Thi Vue Do da Kha out. Do Kim Ngao see enemy troops too pensive to panic hurry to turn back boat to avoid.
Quí Ly screamed out: -How can the enemy fight how to win?
Quí Ly did not say the end of the sentence, Nguyen Da Phuong cut Kim Ngao fell head. Nguyen Da Phuong carrying the first Kim Ngao put up for everyone to see and shout:
-Guitar who heard the command not go forward to suffer like this!
Then Nguyen Phuong swung his sword forward. The soldiers saw that too bloody, drum beat to death. Champa Champion was defeated by the enemy, so the reaction was unsuccessful, the team crashed into disorder. General Do Da Kha did not miss the opportunity, to force troops. Wing army also cheered to cheers. Soon Chiem Thanh's army was broken. King Che Bong Nga saw the disadvantage must be ordered to withdraw troops.
Seeing Le Qui Ly won, General Hoang Phung The told Do Tu Binh:
-That is great master Le's hands! Quan control with Mr. Le that hand is not difficult to talk to people?
Do Tu Binh asked the generals: "
Now you want to calculate?
The generals Hoang Phung The, Nguyen Van Nhi all said:
-Thuc Huc is raging in Nghe An, officials to control the troops straight into that can not make great achievements?
Do Tu Binh very happy praise:
-Must! Please bring the troops ahead. I will follow up!
Hoang Phung The told Nguyen Van Nhi:
-Phen not to hunt the enemy to set up when to wait anymore? You have to hurry!
So the two generals rushed the troops away immediately. In the middle of the way they did not see a Champion. Just entering the area of ​​Nghia Duong for a few miles it was dark, two generals for the troops stopped taking a break. While soldiers are cooking rice, General Nguyen Van Nhi accidentally saw the two strangers have just arrived there. Nguyen Van Nhi suspected, immediately shouted the soldiers surrounded again. Unbelievably, it was the two men who reported a Chiem a Viet by Che Bong Nga sent to command the withdrawal of Tran Hung. Nguyen Van Nhi was very happy, so they personally inquired them. They are afraid to say that An Nam King Tran Huc is close to Yen Thanh town. Nguyen Van Nhi immediately informed Hoang Phung The news that. Hoang Phung The said:
-In my case, We have to push through the night to look forward to the job!
Nguyen Van Nhi said: - The
army is right. Only frightened soldiers have gone all day tired too, what for convenience?
Hoang Phung The voice said resolutely:
-If wait until tomorrow to lose the elemental surprise! Currently, Tran Huc is still not aware that Che Bong Nga has withdrawn troops. This trip if you can quickly catch Tran Huc is it! Tran Huc arrested Che Bong Nga all the way to take advantage! Definitely have to advance immediately!
So the two generals for the soldiers to eat fast food and then overnight heading straight toward Yen Thanh. It was not crowded at the imperial court that surrounded Annam's army. Two generals to the north of the loudspeaker called for Tran Huc's troops to surrender. General Ho Thuat sounded the alarm on the horse to fight resistance. However, fighting was soon cut out of the Phoenix was cut down by the Phoenix. Tran Huc's troops were too terrified, most of them throwing their weapons in surrender. Confused Chen Huc did not know how to act a generals of the court has aggressively stepped forward.
Tran Huc feared that the other generals do not know who he is going to make a crisp exclaimed: -Ta King is King Tran Huc!
That general is Do Hoanh shouting:
-He's command, anyone has the right to kill this unfaithful traitor!
Tran Huc horror do not know how to react to why the Phoenix has just arrived to stop Do Hoanh again. Hoang Phuc The said to Tran Huc:
-But no water except one. Your guilty monsignor can not do anything else. Please mercy to sit in the prison car waiting for the capital city will decide!
Tran Huc did not carry a gesture of resistance, and entered the prison. Hoang Phung The:
-Only, the king had ordered the officials who meet Tran Huc have the right to execute deaths now General General does not enforce that order?
Hoang Phung The said:
- When he was angry he said so fatherly love how he left him! If we enforce that order, we will probably be resentment later!
Nguyen Van Nhi said:
-Yes, we catch Tran Huc is good!
Just received information from the two generals Hoang and Nguyen won the battle, Do Tu Binh is very happy. But when seeing the cage trapped Tran Huc, Do Tu Binh express a panic, scared. He was concerned that Chen Hui might have caused his calamity. Tran Huc has been living in Champa for almost three years and has served as King Chiem, perhaps he knew about the 10 gold raisers that Che Bong Nga offered to Tran Dynasty. Thinking of that, Do Tu Binh no longer have any stomach to compete for merit with anyone.
He changed his humble attitude to two generals Hoang and Nguyen: Congratulations to them! This time because I was not healthy so I did not do anything. Thanks to the court of the new court can save the sentence King. That big one is completely theirs, I do not want to participate. For the tide we will demonstrate this feat so that the Holy Monks judge the reward!
Nguyen Van Nhi knew what he said to Hoang Phung:
-God is still famous as a participant, Now suddenly speaking self-inflicted on the fishing boat catching sentence King, he saw how?
Hoang Phung The laughs:
-He may be afraid of involved in Do Hoanh to kill the King!
Nguyen Van Nhi laughed contemptuously:
-If Do Hoanh kill Ngu king sentence, he just done the right command, what to fear? No wonder he was so cowardly!
Hoang Phung The shaking his head:
-The old man's mind is very delicate, I can hardly know! Now he does not do anything to me only, learn what to do to lose!
Chase made Che Bong Nga finished, Le Qui Ly and Do Tu Binh brought victorious back. Along the way Dai Viet troops have been warmly welcomed by the people. The king generously rewarded the generals with merit, especially General Nguyen Da Phuong. how do you feel? Hoang Phung The laughs: -He may be afraid of involved in Do Hoanh to kill the King! Nguyen Van Nhi laughed contemptuously: -If Do Hoanh kill Ngu king sentence, he just done the right command, what to fear? No wonder he was so cowardly! Hoang Phung The shaking his head: -The old man's mind is very delicate, I can hardly know! Now he does not do anything to me only, learn what to do to lose! Chase made Che Bong Nga finished, Le Qui Ly and Do Tu Binh brought victorious back. Along the way Dai Viet troops have been warmly welcomed by the people. The king generously rewarded the generals with merit, especially General Nguyen Da Phuong. how do you feel? Hoang Phung The laughs: -He may be afraid of involved in Do Hoanh to kill the King! Nguyen Van Nhi laughed contemptuously: -If Do Hoanh kill Ngu king sentence, he just done the right command, what to fear? No wonder he was so cowardly! Hoang Phung The shaking his head: -The old man's mind is very delicate, I can hardly know! Now he does not do anything to me only, learn what to do to lose! Chase made Che Bong Nga finished, Le Qui Ly and Do Tu Binh brought victorious back. Along the way Dai Viet troops have been warmly welcomed by the people. The king generously rewarded the generals with merit, especially General Nguyen Da Phuong. -He may be afraid of getting involved in Do Hoanh's attempt to kill the king! Nguyen Van Nhi laughed contemptuously: -If Do Hoanh kill Ngu king sentence, he just done the right command, what to fear? No wonder he was so cowardly! Hoang Phung The shaking his head: -The old man's mind is very delicate, I can hardly know! Now he does not do anything to me only, learn what to do to lose! Chase made Che Bong Nga finished, Le Qui Ly and Do Tu Binh brought victorious back. Along the way Dai Viet troops have been warmly welcomed by the people. The king generously rewarded the generals with merit, especially General Nguyen Da Phuong. -He may be afraid of getting involved in Do Hoanh's attempt to kill the king! Nguyen Van Nhi laughed contemptuously: -If Do Hoanh kill Ngu king sentence, he just done the right command, what to fear? No wonder he was so cowardly! Hoang Phung The shaking his head: -The old man's mind is very delicate, I can hardly know! Now he does not do anything to me only, learn what to do to lose! Chase made Che Bong Nga finished, Le Qui Ly and Do Tu Binh brought victorious back. Along the way Dai Viet troops have been warmly welcomed by the people. The king generously rewarded the generals with merit, especially General Nguyen Da Phuong. -If Do Hoanh killed the king, he just did the right thing, what to fear? No wonder he was so cowardly! Hoang Phung The shaking his head: -The old man's mind is very delicate, I can hardly know! Now he does not do anything to me only, learn what to do to lose! Chase made Che Bong Nga finished, Le Qui Ly and Do Tu Binh brought victorious back. Along the way Dai Viet troops have been warmly welcomed by the people. The king generously rewarded the generals with merit, especially General Nguyen Da Phuong. -If Do Hoanh killed the king, he just did the right thing, what to fear? No wonder he was so cowardly! Hoang Phung The shaking his head: -The old man's mind is very delicate, I can hardly know! Now he does not do anything to me only, learn what to do to lose! Chase made Che Bong Nga finished, Le Qui Ly and Do Tu Binh brought victorious back. Along the way Dai Viet troops have been warmly welcomed by the people. The king generously rewarded the generals with merit, especially General Nguyen Da Phuong. Learn what to do for lost! Chase made Che Bong Nga finished, Le Qui Ly and Do Tu Binh brought victorious back. Along the way Dai Viet troops have been warmly welcomed by the people. The king generously rewarded the generals with merit, especially General Nguyen Da Phuong. Learn what to do for lost! Chase made Che Bong Nga finished, Le Qui Ly and Do Tu Binh brought victorious back. Along the way Dai Viet troops have been warmly welcomed by the people. The king generously rewarded the generals with merit, especially General Nguyen Da Phuong.
Later, he demanded Tran Huc to revile a battle and then put on security in An Sinh. Do Tu Binh, who was reportedly offered to withdraw his troops. So, only Le Qui Ly was the sole official of the Velvet Revolution, making Hai Tay the capital. Since Che Bong Nga came to power in Champa, Chiem Thanh's army has made many Vietnamese soldiers terrified. From the king to the people of ÐaDi ViêDt at that time, the Chiem Thanh army was startled. The Tran dynasty was no longer in control of the land that Dai Viet had occupied from Champa in the past, even though the Champa did not really recapture it. On the way there is sticky beans Chiem lives mixed with the Vietnamese from Nghe An back to the south it is difficult to know who is loyalists. Imperial forces that go sporadically in those areas may lose their lives. So, There are many officials appointed by the court for taste but never dare to step into office.
Typically the official Le Kha Notice was appointed Security Minister porcelain two highway Tan Binh Thuan Hoa, only in Thang Long to control the two revealed that ... prestige troops Chiem illustrious as such, but just then a young general Dai Viet's Nguyen Da Phuong defeated Chiêm with a fierce naval battle which made King Che Bong Nga think, anxious. Upon hearing of the news that Tran Huc was arrested by Dai Viet, he calmly said: -
Well, I lost my thinking! Just like leaves fall back to the roots! It is worth thinking that young general Nguyen Da Phuong appeared!
The hearing officer said King was surprised. An officer asked:
-I do not understand why you for the arrest of Tran Huu is good, Help to think?
The Emperor laughed: "
What's up! Previously I thought he is a priceless jade, can use him in settling Dai Viet. But now revisited, I realize he is just a pebble. Using it hard to make rice porridge what! Losing him is not worth it! Wait for another name!
The Prime Minister said:
- In terms of national interests, you say that is true. But you have to think of a princess too! Seeing the love between Chen Húc and the princess seems very salty! Fear of the princess will have to suffer!
- I know the princess is very strong, not mushy. Any princess will be sad for a while and then forget it!
The minister said: -
You say so but also to the caretaker, Comfort the princess carefully. According to god knows, in the new age class love love couples when it is difficult to find complex changes do not count!
-Khanh is right! I have given the job!
Indeed, the consequence of Chen Hui being arrested for Princess Hoa was not as simple as the King thought. Having heard that her husband was taken back to Dai Viet, Princess Hoa had fainted. The next day she cried on crying so early that the coughing, the whole blood flowed. She told me if Tran Huc was wrong she would not live. Empress Me very seriously fear. People around her tried to comfort her to help her.
About a dozen days later the princess fell ill from bed. Her Majesty had to invite many of the men to take medicine, to take care of her. But for more than a month, the princess was still unable to see the sire. Seeing his daughter every day with every pancreatitis dried up, Se King very heartbreaking. At that time, he regretted his false thinking! He himself had taken his daughter as bait to exploit Chen Huan. It was he who abandoned Chen Huan after seeing that he was too helpless to execute the Dai Viet military plan. He did not expect his daughter to be together so much! If Hoa Lai has any fate he will have to hug all his life!
Most physicians have told the princess to have "sick mind" so it is difficult to cure! They advised the king to use psychology to cure may work out. Venerable Nha Dam: - The
priest should bring the gifts to Dai Viet for peace. Then it was suggested that Dai Viet and Champa formally collaborated Prince Tran Huc with Princess Hoa Lai. The two countries will endowed love, no longer encroachment anymore! The god of hope at this time Dai Viet is weakening, Surely they will be happy to hear my suggestion! So princess disease will certainly be avoided that the two countries can also live together peacefully together peacefully!
General La Ngai dismissed the idea that:
-In my opinion, Dai Viet is very weak at this moment! Every time we see Tran Phu left the military to run away Thang Long! Actual enemy like what do we need to bring gifts to the harmony with them? I lead a large army to beat a battle for them broken souls and then forced them to send Tran Huc talk, who would take us to bring Tran Huc back to the princess is not difficult?
Many generals eagerly supported La Ngai's opinion. Contemporaries see such enthusiastic generals are very happy. He sent La Ngai General General command troops to fight Dai Viet. La Ngai sent two generals of Kha Long and Lei Bai divide the two navy ships to Thanh Hoa. It is La Ngai commanded the second battleship after.
In the Dai Viet side, Le Qui Ly also teamed up with troops stationed at Long Dai Mountain (Ham Rong Mountain) to defend. On the other hand, he sent his generals to defend the reincarnation of Nguyen Da Phuong, bringing his troops to pile stakes at the mouth of Than To sea to prevent the enemy.
At first, Lei's military wing quickly reached the edge of the mountain close to the mouth of the sea. Taking advantage of the mountain has many rocks at hand, Chiem troops have thrown to the trenches of Nguyen Da Phuong's cavalry cause quite a lot of damage. Meanwhile, Chiêm Thành's navy led by Maj. Long from the sea was approaching. Prior to the ten dangerous parts, Nguyen Da Phuong said to the soldiers:
-We have fallen together! If we do not save ourselves, who will save us? Should not we die here? At this time do not risk death, but to wait anymore?
Then, without waiting for Le Quy Ly's orders, he spread the pile, making himself the first man to direct the boat into the Champa Marine. Chiem soldiers did not anticipate the recklessness of the Vietnamese troops, being beaten so violently that they could not resist. Vietnamese soldiers used firearms thrown into the Chiem's ​​boat, causing many fire and explosion. Among the burned boats were the commanding general of Kha Long. This general must jump into the water and disappear. Military Expedition terrified to run away, the Vietnamese army surpassed and sank many more. So Champa's crew was removed from the battle.
At that time, Le Qui Ly was sent to battle. Chiem Thanh's troops on the mountain in the eye witnessed the disintegrated navy also lost all fighting spirit, panicked retreat. Le Qui Ly expands the army to pursue chase very quickly. Some Chiem soldiers ran into the forest, surrounded by Vietnamese troops unable to find the exit to die of starvation.
The two pioneers of both water and Champa's division broke up so unexpectedly! When the brigade commander General La Ngai commanded to arrive, it was too late to save the situation! La Ngai only rescued, collected some of the soldiers are scattered scurry escape and retreat.
After this great victory, the reputation of Nguyen Da Phuong as alcohol. He was appointed by the King as the Kim Guan general defense.
He rewarded the generals, the elders said to Le Qui Ly:
-Ta just won victory Champa, The army is pounding, the army has created three new big ships are Diem Tri, Ngoc Dup and Nha Tiep, please take this opportunity to fight Champa! What do you think?
Le Qui Ly obey orders, sent Nguyen Da Phuong as a pioneer, bring troops by water to fight Champa. But the Vietnamese army has just come to the sea of ​​Nang Nuong * and O Wau Strait. Le Qui Ly said it was a bad sign, ordered to withdraw troops.
At the same time, something was wrong in Thang Long. When Tran Huc was arrested and taken to Dai Viet, the king was angry and wanted to go mad. He scolded Tran Huc a little better and sent the wrong person to Huc security in An Sinh. Three months later he ordered Huc to talk to him. This time the king changed his attitude, He sweetly asked to comfort Huc. Then he gave Huc back to the old crown at Thang Long, reunited with Princess Tuyen Huy. The father-son love between King and Queen gradually salty return as before. Shortly after, he reforms to the great prince Kwan.
Seeing the Supreme King's reform and love of Tran Huc again, the mandarins are afraid for Chieng, a virtuous but virtuous king without real power. The mandarins were also concerned for the generals who participated in the capture of the Great Dipper, especially those who had disdained disdain or insult to the king. In white, the mandarins are most sympathetic to Chimeras and there is little expectation at the great prince. They are also very discouraged by helplessness,
One day Nguyen Van Nhi said to Do Hoanh: -
I see the status of the Chieftain is precarious too! After this, he will have a face that the Great Mandarins will change, then we are hard to live!
Do Hoanh said:
-General said very reasonable! I almost killed him, he must have forgotten it! What do the soldiers think we should do?
Nguyen Van Nhi thought for a moment and said,
"I think, if this one really happened, it must come to Hyde before coming to us. He was a close friend, so he told her straightforwardly. He has been in the throne for a long time, but the king has not given him any real rights, now the king returned o embankment, Your danger is already in sight! If Tsubasa is aware of that danger, I think avoiding the Great Emperor Penguin is not difficult!
Do Hoanh listened, addressing the matter has been discussed with the Hyde. "You're
right! The king brought me up as king, but he did not want to give me any real power. I think you have the intention. But for him, we believe in numbers. He is my father, I worship him and worship my father. I do not want to do anything wrong with you!
Do Hoanh told the king's words to Nguyen Van Nhi, Nhi said:
-The King said so, I also hope. Take care to be careful!
Do Hoanh said:
-He regret the king so gentle, weak, he is pitiful! No matter how difficult I was, I decided to protect him to the end!
Nguyen Van Nhi express appreciation said:
-Two will not spare his loyalty!
On the other day, the Empress with Quan Phuc Tran Huc organized a hunt for entertainment. The soldiers were ordered to encircle a forest, hunting dogs, hawks and tickles to pick up wild animals at a corner. Many species of wild animals and a dozen deer herd are also gathered into it. In the end, many animals have risked their lives to escape. Soldiers fear losing their prey also fight shoot. During the turmoil, the Great Dipper has been hit by a lost arrow of someone hit hard, fell dead horse in place. Hypocrisy horrified for the immediate hunting to bring the Governor of Great Britain.
The king was very angry, he rebuked the Twilight very heavy. Sct macro Flies_ Thick Thăm Thue Thăm sư Thăm sư Thxx
At that time in Cheek land, King Che Bong Nga is also very confused by the disease of Princess Hoa. When he sent La Ngai to fight Dai Viet, he went to visit the princess and said: "
Daddy told General La Ngai to pick up Tran Huc for me! You have to eat medication for early healing! How did Tran Huc return this child?
The princess shows her joy through her wet eyes:
-What's the king? Will he ever come back?
Flame Flags Flush Thăm Thing '
7 iighth7 Buckelskawels or Flush Flaring Flush Flush Flaring Flels Flint Flaring Libonschelsl Thub. If he had any plans I would not have survived. I wish you would return soon.
7 Thin
fact7 Thearwidirect i777777777777 ThămUE HI HI HI HI Currently Flush | Previously Tran Huc also returned to the children!
So the princess is trying to eat and wait for it!
Unfortunately, La Ngai lost the battle and had to return too soon! Seventh king reluctantly forced people to hide this special news to the princess know! He told people when the Princess asked La Ngai has returned yet to choose the words that time ... For Princess Hoa Hoa waited so long that her husband has not seen her gradually understand. She cried again crying days as Tran Huc was arrested. Finally, the princess is suffering from eye complications and blindness. The Emperor of Russia grieves in pain,
"I doubt I have harmed my son!
Qui Hoi's father, King Che Bong Nga, brought back Dai Viet. This time he and General La Ngai led the men on the foot of the mountain, to the fort in the Confucian book of Quang Oai. Both Thang Long business heard the news shake. The royal successor general commander of Chinese Guards is Le Ma Wen to take troops to stand against. Le Ma Wen pulling troops to Tam Ky beach was not ready to display the battle was prepared by soldiers, soldiers and soldiers insurgent attack a series of attacks. Vietnamese soldiers panicked running away, the number of captured was killed a lot. Major General Le Ma Wen was also captured by Chiêm.
Receiving this bad news, the King immediately ordered General Nguyen Da Phuong find ways to protect Thang Long. Nguyen Da Phuong obeyed and urged the soldiers to build the fence at key positions around the city, carefully guarded and guarded day and night.
In the midst of that time, King Tran resumed the war and sent La Ngai himself to Thang Long to ask the king to negotiate with the king. The king asked:
-How come here purpose?
-But, I obey the commanders come here to propose to your country to implement a solution bring peace to the two countries Vietnam and Chiem!
-How is Sherpa's proposal like?
-Bam, Chiem king proposed to bring back General Le Tinh On Dai Viet condition that Dai Viet with Champa will officially cooperate with prince Tran Huc with princess Hoa Lai Chiem king. If the king agrees, Chiem troops will immediately withdraw from Dai Viet territory. From now on the two countries will return to the communist, the two countries will live together peacefully!
King Nghe Ton sighed:
-Ta want to fight with you! Unfortunately, prince Chen Huc has crashed! Would the king wish the people of the two countries to live peacefully together can other conditions be proposed?
La Ngai just heard that Prince Tran Huc lost his face color change:
- If Dai Viet had killed Tran Huc then there is nothing to say anymore! I will return to the newspaper with the king to decide who decided!
La Ngai stood up and got up. The king was very frightened. He told the public anger:
-If Guan Guizu the king is alive, this trip the Champion has been harmed! It is only in the evil to counteract that has caused this obstacle! Sooner or later we also have to investigate for conspiracy the Great Guards! They will be worthy of punishment!
The king said not to talk but still trying to speak. The more angry expression on his face grew.
Finally he scoffed : "Why are you so evil to me?
Then the king fainted in place. Hyde rushed to the hospital and the inmates brought the king into the palace to take care of him. The spirits of the mandarins are shaken, nervous, they say to each other: Do not know what will happen again?
That afternoon, Le Qui Ly entered the palace to question security. At that time his face was still full of tired, sorrowful. After expressing his concern for his health, Qui Ly sighed:
-Lat now, the conditions that La Ngai put forward to reach a cease-fire solution between the two countries of Viet Nam is very difficult to understand. To do so, then Dai Viet is absolutely beneficial but not disadvantage? Why have you heard that the Great Dignitary King died? La Ngai immediately change attitude like that? Obviously, after the Great Survivors, there is something mysterious! Thinking about this problem, God can not help it. Sure enough, the death of the Great Hall of the throne occurred due to a plot arranged not by accident!
As they were scratching the itch, the
Elder said, " I think that's right! I regret that in a moment of anger I have uttered a word that has been used to humiliate bad guys to harm my son!
Le Qui Ly is the momentum to continue:
-Daily recalls when fighting Chiem Cheng, Do Hoanh is just a small servant dare how to dare to defame Quan Phuc Dai vu if no one! And if the cruelest arrow in the hunt was accidental then why not hit another person and hit the King?
The king said:
-Ta also have the same questions khanh. Khanh guess who was behind this murky murder?
Quí Ly suddenly changed the attitude of trembling, kneeling down the royal family said: - The
only thought in the crude mind of the god but not dare to assert. These thoughts god never dare reveal to anyone. Somehow, today, God made a mistake in the face of the king, the sin of the god is worth dying ...
The king interrupts Quí Ly:
-Hanh thought just keep listening! True or false I do not mind but afraid!
Quí Ly still looks cautious:
-Light enlightenment error ignored what god! I'm afraid this is afraid of the sub-servants next to the officer! They preferred to set things up while the youngsters were too young to fear that they would not be able to reach their will as the gods could be wronged.
The king assured Quí Ly: -
Do not be afraid at all. There is only me here, do not just give your thoughts to me!
-Yes, the gods may think the ministers worry that the Guanzhong prince will become a threat to future officials should be out automatically. It is also possible that the authorities heard them incite them to make mistakes!
He said,
"Yes! Your thoughts are very reasonable!
Soon afterwards, public opinion in the court made the accident of the Great Dipper became a murder. The gulf between the king and the senator was more and more widespread ... The
next day, the emperor of Nghe Ton ordered him to go to the East River to avoid the invasion. One pupil, Nguyen Mong Hoa, found himself wearing his right cap to the boat landing at the river: "The
current situation is not so serious! The king still in the military will still risk the death to fight the enemy, if the elders leave me spirit will lose people spirit, how to fight?
The emperor was angry: - You are
just a white face student know what to say! If I stay in the risk of chieming, how disgraceful?
Then the king sent the man who sent Nguyen Mong Hoa out sailing!
But that time the enemy did not violate Thang Long capital. General Nguyen Da Phuong had defensive arrangements so tight that Chiem did not do anything.
King Che Bong Nga hot weather on the girl's illness, the remainder despite winning Dai Viet also did not find Tran Huc again, the winter has come, the weather became cold to their troops. I have to give orders.
As soon as he returned to Ben Tre, King Chiem received a bitter news: Princess Hoa was gone! With love and regret, the Hero of Champa can not hold back tears. He exclaimed:
-That's fine!
He was crying on the carpet so people around him also moved to cry. When he asked how the incident happened, Queen Mother said: -
Very slouchy you! The princess drowned himself at Mr. Huang's well! Three days later found the body!
The king was extremely terrified, he asked:
-How can the princess leave himself at the Prince's well? Who brought the princess there?
Empress Me said:
-Never know what! When the princess newspaper princesses naturally disappear, rushed to search for a few days, but still not see. At that time a new maiden girl said that recently she heard the princess or asked something that mentions "the well". Card for detectors in wells. Finally found the Princess's body in the well of Mr. Huang!
The Emperor of Russia again exclaimed: "
Ooh, I understand!
After the withdrawal of Chiem, King Nghe Ton visited Bao Hoa Palace (Lan Kha Mountain, Phuc Tich Commune, Tien Son District), Nguyen Thi Tien Tri, The donkeys take turns taking turns day after day. He gave food and asked for old things, recorded each day, compiled into eight books entitled "Bao Hoa outstanding pen", the wrong teacher Cao Hua headline book to teach the officer.
In February, Giap Thi *, the royal family opened the Thai students' examinations at Van Phuc Pagoda in Tien Du Mountain to take part in the delegates Xuan Loi, Hoang Hoi Khanh ... all 30 people.
During this time the Minh are fighting Van Nam so they or many ways to claim Dai Viet. When they demanded food for the Ming soldiers stationed in Lin'an, they demanded to bring 20 good monks to Kim Lang, as they demanded the planting of tropical fruit trees such as fabrics, labels and jackets. Planted in the land of China, etc. ... Before these claims, the king always only consulted Le Qui Ly and eventually always complied quietly. Many Dai Viet soldiers died of contamination during transportation trips to the Chinese border.
The older the trust is, the more relied on Le Qui Ly, most of his actions can be in the mind of Quí Ly. Therefore, many of the great deities, some of the generals, the corpses, the relics of the Tran very concerned. Le Qui Ly also know so he implicitly sought to redemption draws them to the same wing with his. If any hard man can not buy back, then he tries to get rid of it. The power of Quí Ly increasingly in the court.
In July at the Ox, one of the most prestigious monks in the Tran dynasty was Tran Quoc Dien, a retired chancellor of the Tran dynasty. The eldest son, Tran Ngac, who is serving as a lieutenant, was also very insecure before the earthquake! One day, with Giap
Yac : "I love you so much! If you let him put on what he can do, if not worry in the end will be very difficult to control it!
Unexpectedly, the name of King Nhu Mai for the king's revelation revealed that he was out to make Quí Ly known. He had heard the news with his subordinates. Nguyen Da Phuong recommends Quí Ly:
-The agent should complain about his own business, temporarily avoid the Dai Lai Mountain to hear how the situation changed and then determine.
Pham Cu Luan go:
-No! Once out, it is difficult to survive!
Le Qui Ly said:
-If no measure, then I committed suicide, but definitely not let other people kill me!
Pham Cu Luan said:
-University know the king in the heart still have a concern about the killing of the great prince Quan? Now the authority in the galaxy is in the whole family, but the officer is trying to kill the great man, the king is more suspicious. Grandmasters take the risk for the king, expressing certain benefits the king will listen to. So it is as good as turning hands! The king has many targets, He told me that the gods heard the proverb saying "No one sold his children to raise children, only to sell his children to raise children," the king will be awakened to change the establishment of King Chieu Dinh to the throne instead. If he does not listen to death then it is not late.
Quí followed, secretly told the king as the Arguments. The emperor is right, decided to dethrone Chieftains:
-How to leave the desert, then we should set up the throne.
Le Qui Ly said:
-According to the spirit of Chieng Dinh vuong Ngung, though small but clearly visible, is the great people, the esteemed officials, can connect the president.
In December of the Year of the Dragon, the king pretended to go to Yen Sinh, sent the guardian back, and asked his inner servant to invite the king to the table of water. The bastard has not eaten breakfast, hurry to go, only bring two servants. Arrive, The king told the king: "The king has come!", Then immediately sent the king to detain him at Tu Phuc Pagoda.
The imperial king read the prose: "Previously, Du Sun Sun not go back south, get married to the throne, that is ancient. But from the time when the patriarch went to the throne, the childish heart, keeping virtuous, close to the people, listening to Le Phuong, Le Cong Nghi, detested the police, Must come down as Spiritual Emperor. However, the country can not be without a master, the throne can not be long vacated, so welcome Tran Dinh Tran King to the throne. Spread out in the outside for everyone to know.
General commanders of the former militia as General Thiem Liem's ​​commander were Nguyen Khoai, Nguyen Van Nhi, General Giap's commanding officer Nguyen Kha, Le Lac, General commander Sang Tiep Nguyen Bat Sach are intended to bring troops to save the king. But King wrote the words "disarmament" to the generals and warned them not to disobey the king. Non-violent generals obey.
A short time later, the king sent his aunt to the Pacific Ocean to kill him. Then the generals who wanted to save the king were killed. Le Tri Phu Tri's magistrate because of his previous actions with Quí Ly was also killed. Le Lawsuit alone, because there is no evidence of accusations should only be exiled to Camp Head, but then also killed for another reason.
Kill King, Tran Thuong is the youngest son of his 11-year-old ascended the throne, renamed Quang Thai.
In the process of cooperating with the Ming army to eradicate the sea invaders, Chiem Thanh's troops proved to excite Minh greatly. Most of the water forces were those who had been recruited from families who used to live in marine life since they were young, so they still considered the waters of the land. The commander has sharp eyes, just look through the mountains are able to guess where the hermit hide, where not. Soldiers can swim, spleen like spotted otter. When fighting on the water, they often outnumbered their opponents. Thanks to the strength of this army, only in a short time, many coastal areas of China were absent from the enemy. Most of the pirates are scattered around the coastal and small islands of Southeast Asia.
To eliminate postcards, Emperor Ming ordered the two provinces of Fujian and Guangdong to focus on more than 300 ships with full armor and food in Zhejiang to Champa, present.
Combined operations Hoa - Chiem brought many good results to King Minh very satisfied. Emperor Ming more and more show Champion as his pet. Therefore, King Che Bong Nga more born arrogant pride. The trophies won in the combined operations were many times concealed by the Chiêm. Minh knew but ignored. Going further, once hearing the news of Zhenla bringing 52 elephants to the tribute of the Ming Dynasty, Che Bong Nga had talked with Gen. La Ngai to order a military officer to take a group of soldiers to arrest Block out. La Ngai slightly worried:
-How if King Minh know it is very troublesome!
Che Bong Nga said:
-No! Just make it neat, do not leave evidence, what Minh can do? It exploits the small water every year not know how much, we have the naval force to help it, now divide the part of it is quite right!
Then La Ngai has stolen 15 elephants and many of them. Although there are people claiming, but for not grasp the evidence, King Minh only sent a decree to deter Che Bong Nga as follows:
"I know that you are South Di, but do not think that you just honor Trung Flowers, again take the loot as a profession. Even if you robbery every day, do not know what to do, you must know the big man, the person below! Is the head of a country dare to desert the angel. Like last year, the elephant and the two administrators, from the return of the child back to hide away from the next! Your work goes on like this. On the one hand, there is no worship of the great water; one loses the right to communicate with the other.
You have to think, modify, not to be repaid later. " Of course King Che Bong Nga is wise to" think, modify. " Champa continued to cooperate with China in eradicating marine invaders ...
The campaign to eliminate Le Qui Ly's apocalypse was successful. It was a tremendous victory for him, a tremendous push into the slump of the Tran Dynasty. King Nghe Ton at that time was over 70, old mourning, the new king Tran Thuan Ton is too small, have no experience of life and no authority. Well-known martial arts officials who are involved in or have sympathy for the Chieftain are almost eliminated. Emperors, the Tran family also lucky to not be involved in the purge above have to worry about how to keep themselves. Some ask for amusement park, those who remain must be patiently silent to wait. Tran Nguyen Dieu's younger brother, who was now serving as an envoy of the porcelain, also had a barbed barricade in Thanh Hoa, before having been intrigued by Quí Ly, now finds his king murdered unjustly and angry. Just scared to take the pretext of illness, the reporter asked to go in hiding.
King Le Thuan Ton to the throne, Le Qui Ly to the king:
-According to the law of yin and yang, the sun must have a new cosmic moon. Now set up a new king, thought should also set the queen for consensus, please soon determine the king.
The king said:
-HANH searched the mandarins in the dynasty from the more than three, the house whose daughter looks good and good enough to make a list for us to decide to make up.
Le Qui Ly:
-In the family of the mandarins in the dynasty is unknown god, own god also has a daughter is saintly, smart, sharp, talented literature, the content of language is composed enough. If the king is not impatient, please go to the minister for the service is very honored to family god!
Making a daughter as a queen queen is also a way of sticking more affection between the teacher and his children children - he thought - that is good! He said:
-I think I almost forgot! I have heard that a Buddhist teacher is a saintly Devil song full integrity! That's all right! Well, there's no need to search for anything else! Now just choose good day good month to set the queen is enough!
At the beginning of the new year, the daughter of the Vietnamese Buddhist monk Le Qui Ly was created as a queen, at the Hoang Nguyen palace.
In April, Quí Ly told the High King to promote Pham Cu Luan at the Secretariat of the Institute. Pham Cu Luan has nominated some of the same talents as Pham Phu, Vuong Kha Tuan, Duong Chuong, Han Tu Tay, Nguyen Sang, Nguyen Thu, Nguyen Canh Chan and Do Tu Man. million.
At that time, the rebellion in the country increasingly increasing. In August of that year, named Thanh Nguyen Thanh Thanh claiming Linh Duc great refugees, gathering uprisings in the Luong River, the population responded quite strongly. In September, Nguyen Ky Nong, who claimed to be King Loi Dien Ky, also gathered in the garrison to loot many places. The Tran dynasty must always beat very hard.
Received this news, Che Bong Nga immediately sent troops divided into two wings, the Ministry of Thanh Hoa. In early October, Champa's armies took over the village of Co Vo as the headquarters of the headquarters. The naval forces also let the battleship pass a line along the Luong River near the headquarters to prevent the salvage.
On the side of Dai Viet, the commander of Chiem sang, Le Qui Ly received the command of the High King, also divided the army into two wings, the same advance to Thanh Hoa to resist. Under Quân Ly, more than 70 big and small generals have set up lines against the headquarters of Chiem. Quí Ly troops assigned General Nguyen Da Phuong to occupy the lower Luong river as a base. Nguyen Da Phuong for the troops pile dense middle of the river to prevent the enemy. He had the task of confronting Champa's armor and blocking Chiem's ​​supply of food from the sea. Nguyen Da Phuong had defeated the champion Chiêm several times, so Chiem officials are aware of this army.
The two sides attack each other but these attacks are only sporadic. Over half a month there has been no significant clash. In general, Le Qui Ly was very optimistic, he told generals:
-This time, the Chiem army will certainly fail!
The generals asked:
-Based on what the teacher is sure?
Le Qui Ly contempt response:
-Chiem who in the South where they are familiar to cold as our troops? So Che Bong Nga again left the army this season, which is the first disadvantage! Quan Chiem is far away, Mainly to beat fast, now Che Bong Nga again not dare to fight! In the long run all the food problems, if we lose food supplies, how the enemy out of the disorder? That is the second disadvantage! And we live in the land, the salary transfer is not difficult. Now let's go for the time. When the salary of Chiem will be withdrawn! At that time for the pursuit of non-winning pursuit?
The generals listening to Thai Buddhism seem to believe.
Meanwhile, on the Champa side, Che Bong Nga also summoned the generals to plan the attack on Dai Viet. Che Bong Nga asked: "My
wife has been here for nearly a month and still have not had a big operation, the hot weather?
General Bo Dong said:
-Did you feel really hot heart. Our troops are far away from the hurry. Before each time to Dai Viet we seek immediate attack. Now the two sides have faced each other more than half a month but only the melee, the god did not understand your intentions!
Che Bong Nga nodded
. We are far away, the problem of food transportation is always difficult. Only by the new waterway, but today Tran troops for Nguyen Da Phuong sentence of waterway is gone! Y is a good general! If we keep fighting here and here in the back of our army will also be exhausted to withdraw. Then the enemy will be overpowered pursuit, how can we be completely? But do not worry. I already have a plot that will make the Great Vietnamese Army scattered all over the next few days!
Then Che Bong Nga calls Ma Da No, the deputy commander of the navy to advise:
-Ta know enemy general Nguyen Da Phuong is a handsome, if the enemy fight with him not know who eat who. But do not fight! I give you no duty to disable the troops of Da Phuong only! Just execute my order exactly how to win!
Ma Da No:
-How can you teach!
-Khanh quietly up to the upstream, choose the most convenient place for logging to make a dam as high as possible. Then split the station watch from the dam to the nearest station can see the movement of the battle boat Dai Viet. Just execute my order exactly how to win! Ma Da No: -How can you teach! -Khanh quietly up to the upstream, choose the most convenient place for logging to make a dam as high as possible. Then split the station watch from the dam to the nearest station can see the movement of the battle boat Dai Viet. Just execute my order exactly how to win! Ma Da No: -How can you teach! -Khanh quietly up to the upstream, choose the most convenient place for logging to make a dam as high as possible. Then split the station watch from the dam to the nearest station can see the movement of the battle boat Dai Viet.
Các trạm phải liên tục liên lạc nhau bằng cờ hiệu. Bình thường cứ mỗi đầu giờ đồng hồ, trạm gần đội chiến thuyền Đại Việt nhất lại phất cờ trắng lên rồi các trạm kế tiếp sẽ lần lượt phất theo. Khi nào thấy chiến thuyền Đại Việt ồ ạt tiến lên hãy phất cờ đỏ để báo hiệu. Cứ thấy hiệu báo cờ đỏ này, khanh lập tức hạ lệnh phá đập cho nước chảy mạnh để ngăn chận thuyền chúng tiến lên! Đắp đập xong hãy báo cho ta biết để thực hiện mưu kế!
Tướng Ma Đà Nô vâng lệnh, bí mật cho quân đi đắp đập. Thực hiện xong công tác, Ma Đà Nô liền thân hành về báo cáo cho Chế Bồng Nga biết. Chế Bồng Nga vui mừng gọi tướng Bố Đông đến dặn:
-Sau khi ta đã bí mật đưa quân ra rừng phục kích quân Việt, khanh hãy đem quân bản bộ chạy vòng tới vòng lui giả vờ như rút quân khỏi doanh trại, mục đích để quân do thám Đại Việt lầm tưởng quân ta rút đi thật. Như vậy nhất định chúng sẽ cho tinh binh đuổi theo. Khi đó khanh cứ cho quân chạy thẳng vào rừng để dụ chúng theo càng xa càng tốt. Trong lúc giặc tưởng ta đã rút chạy và tinh binh của giặc đã xa rời trại chính, quân phục kích của ta sẽ bất ngờ nổi dậy đánh úp doanh trại của chúng. Nếu cánh quân Việt đuổi theo khanh phát giác được ta dùng kế điệu hổ ly sơn mà quay lui thì khanh cũng phải quay trở lại cố đánh để giữ chân không cho chúng rút lui ứng cứu nhau.
Truyền lệnh cho Bố Đông xong, Chế Bồng Nga lại sai tướng La Ngai bí mật chuyển quân và voi ra rừng phục kích sẵn đợi lệnh.
Thái sư Lê Quí Ly vẫn cho người theo dõi tình hình địch hằng ngày, thấy được dấu hiệu quân Chiêm sắp rút ông rất mừng. Ông nói với các tướng:
-Ta đã đoán biết mà! Từ đất Chiêm sang ta rừng núi chập chùng, việc vận chuyển lương thực không dùng đường thủy là gặp rắc rối ngay! Nay cửa sông Lương đã bị quân ta chặn mất, làm sao quân Chiêm không nguy khốn được! Các ông hãy chuẩn bị sẵn sàng, hễ thấy chúng rút là ta tung quân truy kích ngay!
Quí Ly lại dặn tướng Phạm Khả Vĩnh:
-Đây là cơ hội để cho ông lập công lớn! Ông hãy tuyển lựa sẵn một đội quân tinh nhuệ, dũng cảm làm mũi nhọn! Hễ thấy quân Chiêm rút lui ông khỏi cần đợi lệnh ta, cứ việc tùy tiện xuất quân truy kích không cho chúng kịp trở tay! Ta và các tướng khác sẽ điều động số quân còn lại tiếp ứng sau!
Phạm Khả Vĩnh vâng lệnh, tuyển hầu hết những lính trẻ thiện chiến vào đội quân của mình đồng thời cho người liên tục theo dõi sự động tĩnh ở đại bản doanh quân Chiêm.
Ngày kia, lúc vừa tờ mờ sáng, Phạm Khả Vĩnh nhận được báo cáo thấy nhiều toán quân Chiêm từ đại bản doanh Cổ Vô đang rút chạy. Sau khi kiểm chứng cẩn thận, thấy doanh trại quân Chiêm gần như bỏ trống, Khả Vĩnh lập tức nổi hiệu báo động rồi kéo hết đội quân tinh nhuệ của mình đuổi theo.
Lê Quí Ly nghe hiệu báo động liền hỏa tốc hạ lệnh cho toàn quân gắng sức đuổi diệt quân Chiêm Thành. Nhưng quân của Quí Ly tiến ra chưa được bao xa thì bất ngờ bị phục binh Chiêm nổi dậy vây đánh dữ dội. Đội quân tinh nhuệ của Phạm Khả Vĩnh đã đi quá xa không sao quay trở lại giải cứu quân nhà kịp. Tiếng quân reo, tiếng voi gầm khủng khiếp đã làm quân Việt mất hết tinh thần, không chống cự nổi, tan rã hết. Quân Việt bị giết vô số. Hơn 70 tướng lãnh Đại Việt bị tử trận, tướng Nguyễn Chí chỉ huy đội quân Hữu Thánh Dực bị quân Chiêm bắt sống. Lê Quí Ly nhờ một toán thuộc hạ trung thành liều chết cứu thoát được, ông liền bỏ quân mà trốn về Thăng Long…
Tướng Nguyễn Đa Phương chỉ huy cánh quân thủy Đại Việt đang đóng ở hạ lưu sông Lương khi nghe lệnh đuổi đánh quân Chiêm cũng lập tức thúc toàn bộ chiến thuyền của mình tiến lên. Nhưng đoàn chiến thuyền này chỉ mới tiến được một đoạn sông liền bị một dòng nước rất mạnh cùng với những cây gỗ trôi hỗn loạn đẩy ngược lui làm cho quân sĩ chới với không tiến được nữa. Có mấy chiếc đã bị gỗ đụng phải vỡ lật trôi luôn. Một số quân sĩ đã phải chết đuối. Khi dòng cuồng lưu đã giảm sức mạnh, Nguyễn Đa Phương mới chỉnh đốn lại được hàng ngũ. Lúc ấy đại quân của Lê Quí Ly đã tan rã hoàn toàn.
Tướng Phạm Khả Vĩnh đang chỉ huy đội quân tinh nhuệ đuổi theo đội quân Chiêm bỗng nghe voi rống quân reo ở phía sau biết ngay mình đã mắc kế “điệu hổ ly sơn”, ông vội ra lệnh ngừng đuổi để trở lại cứu trại nhà. Nhưng đội quân Chiêm vừa bị truy đuổi liền quay ngược trở lại đánh liều để cầm chân Phạm Khả Vĩnh. Hai bên còn đang dùng dằng thì cánh phục binh của Chế Bồng Nga đã loại trừ xong cánh quân của Lê Quí Ly. Quân Chiêm chia làm đôi, một phần tiếp tục truy đuổi tàn quân Đại Việt, phần còn lại tập trung tiếp tay tướng Bố Đông vây đánh Phạm Khả Vĩnh. Đội quân của Khả Vĩnh dần lâm vào thế “lưỡng đầu thọ địch”. Tuy thiện chiến nhưng đội quân này quân số kém hẳn quân Chiêm, lại đã quá mệt mỏi nên càng lúc càng bị dồn đến đường cùng. Giữa lúc mười phần nguy khốn ấy bất ngờ có một đội quân Việt khác từ phía sông Lương đánh vào vòng vây khiến quân Chiêm đâm ra rối loạn. Quân của Phạm Khả Vĩnh cũng thừa cơ hội phản công dữ dội phá trùng vây. Không mấy chốc hai đội quân Việt đã bắt tay được với nhau. Khi ấy Phạm Khả Vĩnh mới biết được đội quân cứu nguy mình chính là đội quân của tướng Nguyễn Đa Phương!
Vua Chế Bồng Nga thấy quân Chiêm cũng đã mệt mỏi nên ra lệnh rút về đại bản doanh để tạm nghỉ.
Nguyễn Đa Phương cùng Phạm Khả Vĩnh nhập quân làm một rồi rút về nơi đóng binh thuyền cố thủ. Khi ấy Phạm Khả Vĩnh mới hỏi Nguyễn Đa Phương:
-Tại sao hồi sáng ông không tiếp cứu Lê Thái sư để đến nỗi quân ta thua tan tác như vậy? Bây giờ Lê Thái sư ra sao ông có biết không?
Nguyễn Đa Phương nói:
-Tôi cũng chưa biết tin tức gì về Lê Thái sư cả. Chỉ nghe là các tướng lãnh của ta bị phục binh Chiêm giết gần hết. Khi ông đã xuất quân đuổi quân Chiêm, tôi vâng lệnh Thái sư mở hàng cọc cho các chiến thuyền tiến lên để tiếp sức cho ông và Thái sư. Nhưng không ngờ quân Chiêm đã ngầm đắp đập trên thượng nguồn ngăn nước lại, chờ lúc ấy chúng phá đập ra khiến nước chảy mạnh quá tạo một dòng cuồng lưu với những thớt gỗ trôi hỗn loạn, đẩy những chiến thuyền của tôi bị dội ngược hết, dồn cục xuống hạ lưu. Có mấy chiến thuyền bị gỗ đánh vỡ chìm trôi luôn! Quân sĩ cũng chết mất một số! Tới khi dòng cuồng lưu đã yếu, thuyền có thể tiến lên được thì cánh quân của Lê Thái sư đã tan rã rồi. Tôi chỉ còn biết chỉnh đốn lại hàng ngũ, phòng thủ ở đây để theo dõi tình hình diễn biến ra sao. May cũng cứu được một số tàn quân của ta chạy lạc. Vừa rồi đám quân do thám của tôi lại thấy được ông đang lâm nguy nên tôi kíp đến hỗ trợ cho ông đấy!
-Thật cũng may cho tôi. Nếu ông rút chạy rồi thì tôi cũng khó sống!
-Rút chạy làm sao được? Giặc sẽ đuổi theo ngay! Và như thế thì cánh quân thủy của tôi cũng tan rã mất!
Phạm Khả Vĩnh lo lắng hỏi:
-Thế bây giờ ông tính sao? Liệu chúng ta có cầm cự được với giặc để đợi viện binh của triều đình không?
Nguyễn Đa Phương tỏ vẻ chán nản:
-Lê Thái sư cầm quân dở quá nên đánh đâu bại đó! Giặc vừa đại thắng xong, thế quân quá mạnh, quân ta ít oi thế này làm sao cầm cự lâu dài được! Nhưng nếu quân ta rút giặc lại thừa cơ đuổi đánh càng thêm khốn! Tôi nghĩ bây giờ chỉ còn cách hư trương thanh thế, phóng cờ quạt ra thật nhiều, buộc các thuyền lớn vào cọc gỗ ở sông, canh phòng thật nghiêm mật, rồi nửa đêm dùng thuyền nhỏ lẻn trốn về là bảo toàn được lực lượng.
Phạm Khả Vĩnh khen:
-Ông tính kế ấy hay lắm! Cứ thế mà làm thôi!
Thế là trong đêm đó Nguyễn Đa Phương và Phạm Khả Vĩnh đã rút quân về không hao một người. Hai tướng cùng vào bái yết Thượng hoàng để xin chịu tội. Thượng hoàng an ủi:
-Hai khanh đem quân cô để chống với đại địch mà rút về được an toàn như vậy là giỏi lắm! Các tướng giỏi ngày xưa cũng không hơn được đâu! Ta lẽ nào lại bắt tội hai khanh!
Thấy vua khen hai tướng, các vị quan vốn ghét Lê Quí Ly cũng khen dồi thêm với mục đích làm cho Lê Quí Ly nhột nhạt. Lê Quí Ly xấu hổ bèn xin thôi nắm giữ binh quyền.
Nguyễn Đa Phương được nhiều người ca tụng quá đâm ra kiêu căng. Trước kia Đa Phương từng ủng hộ Quí Ly, từng bày mưu lập kế cho Quí Ly, nay thấy Quí Ly tỏ ra quá bất tài về mặt quân sự thì đâm ra khinh lờn. Nhân một lần say rượu Phương nói:
-Thái sư xin thôi nắm giữ binh quyền là phải. Ông ấy còn cầm quân ngày nào thì quân ta còn khó chống Chiêm Thành ngày ấy!
Quí Ly nghe được lời Nguyễn Đa Phương nói giận lắm. Dù sao thì Đa Phương cũng nhờ ông ta cất nhắc mà nên. Đối với Quí Ly, đây là một hành vi trở mặt cần phải trừng trị để răn kẻ khác. Một lần nhân bàn việc nước với Thượng hoàng, Quí Ly nói:
-Nguyễn Đa Phương giỏi thì thiệt giỏi, chỉ tiếc là hắn kiêu căng, cẩu thả quá nên dễ làm hư việc. Trong trận sông Lương vừa rồi hắn báo với thần là hắn dò biết quân Chiêm đã bỏ trại chạy trốn hết, thần tin lời hắn nên sai Phạm Khả Vĩnh đem hết quân tinh nhuệ đuổi theo. Không ngờ lại mắc mưu giặc nên quân ta mới đến nỗi thảm bại như thế!
Thượng hoàng nghe Quí Ly nói thì nổi giận:
-Thế mà ta lại tưởng nó có công khen nó chứ!
Quí Ly trình với Thượng hoàng nên tạm cắt quyền chỉ huy của Nguyễn Đa Phương một thời gian để răn đe. Thượng hoàng nghe theo. Mấy ngày sau Quí Ly lại tâu:
-Theo thần dò biết, sau khi bị cắt quyền chỉ huy, Đa Phương tỏ vẻ bất mãn oán hận lắm! Thần ngại hắn có thể làm phản!
Thượng hoàng lo lắng hỏi:
-Theo khanh nghĩ bây giờ ta nên làm sao?
Quí Ly tâu:
-Đa Phương rất gan góc, tráng kiện. Thần sợ hắn sẽ trốn sang nước Minh phương Bắc hay Chiêm Thành phương Nam, thả cọp để lại mối họa về sau, chi bằng giết đi là hơn!
Thượng hoàng lại nghe theo. Lê Quí Ly liền bắt ép Nguyễn Đa Phương phải tự tử. Nguyễn Đa Phương than:
-Ta vì có tài mà được giàu sang, rồi cũng vì tài mà đến nỗi chết! Chỉ hận là không được chết ở chiến trường!
Champa was victorious in the Battle of Liang River in early winter of Ky Ty *. More than half of the army, the main force of Tran Dynasty led by Le Quy Ly was killed. All of the large battleships commanded by General Nguyen Da Phuong had to be left to Chiêm. Damage to Champa was not significant. This victory has made Chiem's ​​air force unprecedented. The king wishes to take this opportunity to drag troops to attack Thang Long.
When Che Bong Nga was meeting with his generals to plan a military advance to deliver a letter from a stranger. Strangers are still waiting for a reply. Che Bong Nga opened the reading to read. Finished reading, he happily told generals:
-Phen this is my big plan will certainly become!
The generals were astounded by the direction of the king. He continued:
-Then Nguyen Dieu has asked for our goods!
A general commented:
-Experience is the son of Dai Viet Tran Kiem was previously killed by our troops, please be careful in case of medical charges to seek revenge!
Chiem says:
-No matter! Nguyên Dieu is the brother of Tran Hien, he is very hatred for Le Qui Ly because Quí Ly himself instigated Tran Phu to kill Tran Show. When Tran Hien was killed, Nguyen Dieu gave up officials to go to hide. Now Le Qui Ly more specialized, see the Tran are going to lose hands Quí Ly should Nguyen Dieu surrendered to borrow my hand to kill Quí Ly! We plan to postpone the advance of our troops. We need to discuss with Nguyen Dieu to draw a more appropriate plan! Who can accompany us on behalf of the family of Mr. Nguyen Dieu invited him to come here?
General Bố Đông said:
-Viet volunteer to go to the Original!
Che Bong Nga cheerfully said:
-Good! Khanh try to go early soon!
When Dad Eastern gone, Minister La Ngai told Che Bong Nga:
transition our troops but it has many elements every win but the food problem for soldiers is still not perfect. Shen afraid, cold winter, our troops are not familiar cold tolerance, prone to illness. Please take care of that problem!
Che Bong Nga laughed:
-Kanh is right! Actually I have worked on it! We gave the firefighter a warrant for the supply of cold and food coats. Vizier promised vera Three Gonorrhea Page load to at least a half months. Now allow the people who are in the camp to rest and wait for new orders.
The following day, General Bo Dong led Tran Nguyen Dieu to launch. Che Bong Nga welcomed Nguyen Dieu very warmly. He cheerfully said:
-Have you cooperated with me? Is this the idea of ​​heaven? Hope our big deal will soon be over. If Le Qui Ly's party was destroyed, he would officially become king of ÐDai ViêDt. The Tran Dynasty will be as solid as a stone. Two Chiem Viet will forever live peacefully together! What do you think about that future?
Tran Nguyen Dieu
expressed a glorious expression: -If the Great King had planned so I no longer wish more!
Che Bong Nga affirmed:
-Tell me, I do not have the ambition to appropriating the land of Dai Viet! I just want to preserve the territory of Champa. Beat Dai Viet finished, We only recovered the land that was Champa was taken over by Dai Viet before! The rest of the land will be delivered to him completely. But to be like that, you have to help me first! We know that Qui Ly's party is now filled in the Dai Viet court. He must find ways to internalize their internalities, making them divided, suspicious of each other. He had to involve the imperial mandarins who were loyal to the Tran dynasty who were on our side. That is how big the new easy. How do you feel?
- The King, among the most feared faction of the Qui Ly is Pham Cu Luan and Nguyen Da Phuong. Argument is a person of great intrigue, very good at drawing up plans of action. Da Phuong is a very courageous, talented general. The king should care about those two. For my part,
I know well in the court, there are also Tran Quoc Tran, Tran Nguyen Dinh, Thieu Tran Tran are all those who have a lot of power and also hate Quí Ly, I will write their own letter urging them to do My armies when our troops arrive ... - You're right! Nguyen Phuong's name was a competent general. If later he is confident that Champa will be in trouble no less! There must be a way to spit that spine to go! Now I am moving forward, he kept writing letters urging the mandarins in the court to go home! Sooner or later!
-Yes, my lord, I will take care of that!
In mid-November, Chiem's ​​navy marched into the Red River Delta. Zhen Zhen went to where the original relics for the relatives proclaimed "kill Tran Ly Tran" there! Seeing the Troops too weak, Some Dai Viet mandarins have sought to contact Tran Nguyen Dieu to investigate the safety of themselves and their families. Then Tran Nguyen Dieu also told Che Bong Nga was some good news. Among which is the news that made Che Bong Nga most satisfied with the general Nguyen Da Phuong because it was so arrogant that Le Qui Ly was eliminated!
Che Bong Nga cheerfully said: "That 's it! Le Qui Ly has helped us a great job! This trip to Dai Viet as no place to go!
The Great Emperor of Vietnam to hear the troops came to the Red River to the Red River, embarrassing to know which generals to block. In the tide at that time no longer any general capable of opposing Cheboba Russia. Le Qui Ly reluctantly recommended to General Tran Khat Chan, descendant of Bao Nghia King Tran Binh Trong is a young general not yet known as the marshal. This is a reluctance, The king did not trust this young general. When the sword was given to Chen Zhenzhao, the king ordered them to cry. Chen Zhen Zhen also moved to tears.
Tran Khat Chan brought troops to Hoang Giang, he met the enemy. When observing the location of the venue, Khat Chan retired from the battle in the Hai Trieu River.
While the Tran was dealing with the army of Che Bong Nga, on the road of Quoc Oai Thuong, monk Pham Su On also shouted the people rebellious. Within a short time, Pham Su Wen gathered over thirty thousand people. Pham Su Wen took Nguyen Tong Cong of Co Do, Nguyen Ka Hanh of La Xuyen to handle, the practice of the non-native people, set up the arms of the United States, Dũng Đấu, Unlimited, preparing to fight. In mid-December, Pham Su Wen made his army ramble into Thang Long. The king and the king of Thuan Ton to run away to Bac Giang refuge.
But Pham Su On Thang Long not long. Three days later he dragged troops back to Nanchhou. The king ordered General Hoang Phung The troops to beat. Phung The at that time was holding up with General La Ngai of Champa in Hoang Giang. He was
embarrassed , discussing with General Pham Nhac Lac: -One senior king sent us to fight Pham Su Wen in Ngan Chau, it is difficult to think hard. If we go all the way Chiem will inherit the pursuit of rearguard. Dismissing in this case is a must for military service. So, we have to get rid of the secret. I would choose half of the elite tonight to sneak out to fight Mr. Fang, commander of the remaining troops trying to keep the house. In the daytime, he must try his best to pretend he is preparing for the army, So Chiem will not dare attack us first. I go in three days will return.
Pham Nhu Lac asked anxiously:
-Phutai Wen has all three thousand troops in hand, General less troops much more, how to star in three days to return home?
Hoang Phung The laughed:
-He just stop! The guy "monk" he does not know what the military! He saw our troops are now pouring out against the troops of Chiem should not need to be prevented! Maybe now they are lying down to sleep! My waterway in Nanchhou is very good. It is the sun god knows that so I just sent me to beat Master Wen! This trip I will work for him to see!
Pham Nhu Lac said:
-I hope the general will keep the right word!
That night, Hoang Phung The secretly used a number of small boats along the river Miet Giang and then landed on Nanchhou. Indeed, Pham Su Wen's troops were too subjective, without any precaution. Hoang Phung The led troops to the command that they still do not know. He had a spectacular fight, quickly captured the foes of Pham Su O, Nguyen Tong Mai, Nguyen Kha Hanh and many loyal followers. Trouble like snakes lose their heads, disbanded run away. The following day, Pham Su and his gang were escorted to Thang Long.
This victory was so sudden and sudden for both the imperial court and the Dai Viet people. Major General La Ngai also did not know when he was busy with him that Hoang Phung could suddenly withdraw troops to set up a glorious feat with another opponent like that.
Receiving this news, La Ngai distraught exclaimed:
-Genuine! I still hope that Mr. Master will meet with the Tran at least a few firefighting before the army of Chiêm ta hand! Who suspected that the Vietnamese troops have defeated Pham Su Wen so easily! Now that the Vietnamese troops are awake, we can hardly crush them like before!
Che Bong Nga slowly reassured:
-ChưDo not be afraid! Never before has the interior of the Tran dynasty been so severely divided as this one! Le Quy Ly as well as the right to the more outward-looking, the more against him! We also have Tran Nguyen Dieu Tran Tran is very prestigious for Dai Viet people! This time we have to catch Tran Phu kneeling new goods listening!
La Ngai said:
-Try that the internal Tran is severely divided but please do not subject yourself! There are so many unexpected happenings! As the result of the fight to kill the enemy Pham Master of the Phoenix is ​​enough know! According to the letter of the Prime Minister's appointment, the crew of the boat led by Ba Lai Gui was near. Why do not you leave a boat to pick up and protect them here? Maybe the Dai Viet did not know and made a surprise attack!
Che Bong Nga as remembered:
-Khanh said very well. By appointment, tomorrow's payroll can come! Tell General Luu Chau to lead a boat team to the sea immediately. Keep a watch on the pay scooter to immediately guide them here safely!
General Lau Chau had gone for three days but still did not see the shadow of Ba Lai's paycheck. He sent a man to tell Che Bong Nga. Che Bong Nga listening to newspapers can not get rid of intestinal heat. Just a few days ago, he received a report of his work in the court of the junta of Nha Dam, which also confirmed that Ba Lui's paycheck had long since departed and would arrive on time. What is the reason for the crew to pay late? What happened? General Lau Chau had to take the boat along the coast to wait for news!
Che Bong Nga is anxious to ask the steward when he says that food is only available for about ten days. He immediately summon the generals to discuss how to deal with the situation is not okay. By the opinion of the generals, Che Bong Nga intended in case of late arrival, if not find a plan to rob Dai Viet's salary must find a way to withdraw troops safely.
Three days later, General Liu Yuzhou escorted the crew of Ba Lai to the headquarters. It took up to ten days to get back. Che Bong Nga angered for Ba Lai:
"Food is the lifeblood of the whole army!" The army is not easy to eat, it probably you know! Why do you pay the job to delay so late?
Ba
Chau Chieu : -Bie, because the boat carrying too heavy salary, again encountered the wind backward season should come slowly!
Che Bong Nga shouted:
-Don't speak with your mouth or tongue. According to the Chiem state military, the person responsible for the payroll must be three days late enough to beheaded! May you be ten days late! If the former did not occupy some of Dai Viet's food, then our army was ruined!
Then he screamed at the scapegoat and dragged the Three Guards into a knife. The generals see that they can:
-This is the first violation, please reduce the penalty for him!
Che Bong Nga angrily said,
"Why did he commit the first violation? If you leave the violation for the second time, my head is no longer! Can not forgive! Just pull the slash!
The generals again insisted:
-Before leaving the army that slash the house is a disadvantage! Please think again!
Che Bong Nga on the face of Ba Li Ke said:
-In the love of the generals, I punish your death! But you have to hit 100 whip to remember forever the mistake to die this! If recidivism, I insist not to ignore it!
So Ba Lai was pulled out to hit 100 whips. This attack has caused the Ba Lau Kho angry with Che Bong Nga. Y decided to find a way to wash the enemy. Taking advantage of a dark night, Ba Jie Ge sneaked a boat hid to the top of Dai Viet.
At that time, Tran Khat Chan's warships were deployed along a line on the Han River that liaised with each other on the riverbank. Tran Khat Chan advocated first of all to try to keep the defensive forces to preserve the main force, waiting when Cham soldiers tired, delayed delayed launching counterattack. He sent soldiers to pile a lot of riverine posts around his boat battleships to make fences. He also ordered that any person automatically fight with the enemy. Absolute patience, avoid the provocation of Chiem troops.
This maximum patience has made Chiem increasingly despise Vietnamese troops. They still call the Vietnamese troops are "turtleneck". Many of the patrol soldiers patrolled the boat flicked gliding over repeatedly against the defensive piles of Vietnamese troops, despite it in the range of the enemy. Vietnamese soldiers are furious but still have to try hard. There are some generals bring it back with Tran Khat Chan, Khát Chan explain:
-Must try to patience! If I shoot them, they kill too many people, but they will surely retaliate, again born hazy! They deliberately provoke us to get angry and drive us away! I am angry that they are intrigued them, is self-destructing the plan I outlined! Quan Chiem, which is not used to cold, now has to winter, how long they can stand here? Moreover, their food supply problems are also very difficult! Now we just need to thoroughly, Chiem army will be tired, depressed but retreat only. Then you will be spoiled! But now is not the time! Only when the Chiem army really encroach on the defensive pile to react! Who violates the order we are determined not to excuse! It is your responsibility to repeat this order to the whole military!
On the third day the commander of the Viet Cong, Tran Khat Chan himself questioned him. After a brief general question about the situation, Chen Zhen Chan went to the main point:
-You know why Cheong Bong Nga out here has not long attacked the Dai Viet?
Ba
Chau sir: -Best Superior, Che Bong Nga made a mistake. What do you think the rebels of Pham Su On will also give Tran a shock? Of course the two sides will be severely chipped! He wants to wait until he plays the "good man"! Just standing in the middle of the air, pressed the Tran to give up the throne for Tran Nguyen Dieu is finished! But unexpectedly his army broke up too soon! That thing made him lose! Now he is about to attack Dai Viet!
Chen Qatan asked, "
How do you know he's going to attack?"
-You know, because a few days ago he ordered the spy army to split people to observe the target to attack! That was the sign of the aging hand! With the important goals, how will he personally go to observe. Thanks to the observation, the battlefield research so carefully so he went to the battle very rarely failed!
A thought flashed through my mind: "Do you
say that Che Bong Nga always personally observed the important goals before the attack?
-Badiness, yes! Although these targets were observed and reported by the reconnaissance troops, he went back and examined them to make sure they were eating!
-So it is certain he will first come here to observe this place?
-But, sure enough!
-How do you use the means to observe the battlefield? Should the use of the marshal with cumbersome cumbersome to go, it is annoying and too exposed?
-Nothing! When looking at the battlefield, he used a boat that looked like normal boats.
-What if Chebong Nga's boat arrived here we can not recognize?
-But, realize! It is difficult for outsiders. Particularly close to those who are close to him as a minor would know easily! In fact, the roof of the Chebong Nga's own boat has a green paint pane only to be seen by the attention-seeking people!
-If the boat King travel mixed in many other boats you still recognize?
-Say yes! Definitely so!
Tran Khat Tran said happily:
-So you stay here help me. If this match catches Che Bong Nga, I will tell the deacon to the deacon!
Three Templar happy to obey orders.
Quan Chiem and Tran troops had been stationed in the river for a month on the Hoang Giang and Hai Trieu rivers. Vietnamese troops were ordered by master Tran Khat Chan to endure perseverance, absolutely not be war.
At the end of January, Canh Ngo, Che Bong Nga and Tran Nguyen Dieu brought over 100 boats to review the defenses of Dai Viet on the Hai Trieu River. That's a familiar thing for you. Thanks to the habit of fierce observation of the battlefield, with a brain to analyze the wonders of the terrain and terrain, he made a lot of victories. In order to guard the attention of the enemy, when the battle field, Che Bong Nga never used his official sailing boat. He used a boat that was no different to other boats. Different only the people close to him can distinguish.
Through repeatedly tracking the reports of the reconnaissance, Che Bong Nga knew many times that the Trojans tried to provoke them into the range of the Vietnamese troops that the Vietnamese troops had tried to endure. He was pleased to see that the Vietnamese troops were so insignificant. He wanted to take advantage of this to achieve a perfect victory. He wanted his own eyes to see the final battlefield before the battle. So Che Bong Nga for the five ships, including his carrying and Tran Nguyen Dieu, approached the defensive line of the Vietnamese troops to observe more closely. Do you know that the General Ba Liang has surrendered Dai Viet is present in the Tran army? The Tran's good shooters were also concentrated: a large trap was waiting for the prey! Seeing Che Bong Nga for the boat near the defensive piles of Vietnamese troops too, Tran Nguyen Dieu inquired:
-These boats go to the enemy boats, so why should the enemy shoot arrows out?
Che Bong Nga laughed:
-Don't be afraid! For the past month, our reconnaissance forces have been so close to the enemy boats that these "tortoises" dared to shoot ...
But Chiem King did not stop the gunfire from the Vietnamese troops exploded. The ships of Dai Viet series in the direction of the boat King of fire arrows like grasshoppers! The hero of Champa fell in the first series. Both the oarsmen and the guards on the boat were killed or wounded. The only person on the boat to escape was Tran Nguyen Dieu! Four boats came to the rescue and tried to save King but it was late! Dai Viet troops have removed the rowing rowing shouting boat rafts all over them!
Tran Nguyen Dieu knew the situation was not complete immediately cut the head Che Bong Nga hand in hand, facing the Great Vietnamese troops shout:
-Ta killed Kien Bong Nga now!
Two Dai Viet generals Duong Ngang and Pham Nhu Lac promptly drove the boat to Tran Nguyen Dieu: -
Who are you?
Nguyen Dieu replied:
-Ta Tran Nguyen Dieu, the son of the king!
Pham Nhu Lét screaming:
-Pearl is the hero king can not have a child like you coward! You are a traitor for death!
Gia Lư said just a sword. Tran Nguyen Dieu head immediately fell to the deck of the boat. At that time, nearly a hundred boats followed Che Bong Nga to hear the voices of Vietnamese soldiers who had been shouting about the war.
Pham Nhu Lac then raised the head of Che Bong Nga to watch them and said loudly: -Up the Champion Chim to surrender! The head of Che Bong Nga here you have not seen yet?
Quan Chiem saw the head of his King is panic, no longer have the courage to fight anymore, run away scattered! Dai Viet army chasing slaughtered a lot.
That night, Tran Khat Chan for the fire to bring the Che Bong Nga on * in Binh Than to announce victory. At that time, the drum was at the third guard, the guard awakens the king, the queen asked panicked:
-Chan Champion came here already?
Upon hearing the report, the High King was glad to invite the attendants to watch the face of King. The officials greeted each other cheerfully. The
elders happily said: -Ta with Che Bong Nga have been fighting for a long time, Today, we see each other, no different than Han Cao found the first class. From now on the country will pacify.
After the defeat of Chiem, General La Ngai tried to collect remnants and find the body of Che Bong Nga. He led the troops back by land. When he arrived at the bank of the Lo River, he stopped his army to cremate Che Bong Nga's body and went on again. On the way back, La Ngai has met many of the fight to beat the pride of Phan Dang, Pham The Cang ... But every time the enemy encountered, Chiem soldiers tossed out the resources as bait. Vietnamese soldiers picked up, so no longer determined to chase the enemy. Therefore, La Ngai's withdrawal was not significantly damaged.
Upon returning to Champa land, General La Ngai reassigned himself.
Two children of Che Bong Nga Ma Nô Da Nan and Son Niet was afraid La Ngai killed should have to run to Dai Viet. King Sun Ton Sun to make room for Ma Asa Nan as Headmaster and servant Son Son as Asia. The two brothers shed tears that say to each other:
-Un suspected the son of a heroic king loved by the people as we eventually become nationalists!
To know the death of King Che Bong Nga is caused by the anti-Ba Lau Ka, Ma Nô Da Nan again shed tears with Son Son:
-It is hard to imagine, a powerful military reputation Time to fall down in a blink of an eye for a rebellious individual!
Soon enough, the land that Chebaco Nga captured was revived by ÐaDi ViêDt. King Sun Ton Sun to make room for Ma Asa Nan as Headmaster and servant Son Son as Asia. The two brothers shed tears that say to each other: -Un suspected the son of a heroic king loved by the people as we eventually become nationalists! To know the death of King Che Bong Nga is caused by the anti-Ba Lau Ka, Ma Nô Da Nan again shed tears with Son Son: -It is hard to imagine, a powerful military reputation Time to fall down in a blink of an eye for a rebellious individual! Soon enough, the land that Chebaco Nga captured was revived by ÐaDi ViêDt. King Sun Ton Sun to make room for Ma Asa Nan as Headmaster and servant Son Son as Asia. The two brothers shed tears that say to each other: -Un suspected the son of a heroic king loved by the people as we eventually become nationalists! To know the death of King Che Bong Nga is caused by the anti-Ba Lau Ka, Ma Nô Da Nan again shed tears with Son Son: -It is hard to imagine, a powerful military reputation Time to fall down in a blink of an eye for a rebellious individual! Soon enough, the land that Chebaco Nga captured was revived by ÐaDi ViêDt. -Un suspected the son of a heroic king is loved by the people as we eventually become nationalists! To know the death of King Che Bong Nga is caused by the anti-Ba Lau Qi , Ma Ta Da Nan again shed tears with Son Son: -It is hard to imagine, a powerful military reputation Time to fall down in a blink of an eye for a rebellious individual! Soon enough, the land that Chebaco Nga captured was revived by ÐaDi ViêDt. -Un suspected the son of a heroic king is loved by the people as we eventually become nationalists! Until the death of the king knew Che Bong Nga due god traitor Page Three Gonorrhea causes, which it was Nan back tears coal with Son Noah: -Really hard to imagine, a renowned military prestige brave one Time to fall down in a blink of an eye for a rebellious individual! Soon enough, the land that Chebaco Nga captured was revived by ÐaDi ViêDt.

No comments:

Post a Comment